Vừa Bị Từ Hôn! Siêu Cấp Thiên Hậu Mang Em Bé Đến Ngăn Cửa (Bản Dịch)

Chương 1749 - Chương 1750. Đi Cắm Sừng?

Chương 1750. Đi cắm sừng?
Chương 1750. Đi cắm sừng?

Mỹ nhân tóc vàng đi trước và bước lên cầu thang.

Nhìn từ góc độ này, dáng người của nàng càng cao gầy hơn, mái tóc vàng bồng bềnh, chiếc váy ngủ bằng lụa mỏng ôm sát thân thể, tôn lên dáng người gợi cảm và xinh đẹp của nàng, vòng eo thon gọn, bờ mông đặc biệt đầy đặn.

Dưới làn váy bồng bệnh là một đôi đùi đẹp thẳng tắp, trắng nõn, săn chắc mà lại nở nang.

Nàng đi được vài bước thì dừng lại, quay khuôn mặt quyến rũ kia qua, dùng đôi mắt màu xanh lam xinh đẹp kia để nhìn một cái, ánh mắt như lửa nóng.

Còn có thể ngửi thấy một mùi thơm nồng ở trên người nàng, nó cũng không khó ngửi, mà khi trộn lẫn với mùi nước hoa thì còn tạo thành một mùi vị cực kỳ kích thích, rất có thể kích động hormone của đàn ông.

“Ngồi đi, em đi tắm!”

Nàng đẩy người lên ghế sa lon, rồi cúi người xuống, ngón tay ngọc mơn trớn qua khuôn mặt kia, sau đó lại nở nụ cười quyến rũ, rồi mới quay người bước đi.

Khi đi qua bàn trang điểm, nàng lấy một cái dây chun ra, buộc mái tóc vàng trên đầu mình lên.

Sột soạt!

Chiếc váy ngủ bằng lụa mỏng rơi xuống đất, thân thể trắng như tuyết lập tức chiếu sáng căn phòng ngủ mờ tối này.

Đường cong của nàng yểu điệu, nhưng lại có vài chỗ nở nang đặc hữu của phụ nữ thành thục. Nàng lặng lẽ đứng đó, ảnh đèn mờ áo chiếu lên người, loại có một loại mỹ cảm nghệ thuật đặc biệt, giống như là một bức tranh sơn dầu cổ điển.

Cộc cộc cộc!

Nàng vứt đôi dép lê qua một bên, đi chân trần vào trong phòng tắm.

Diệp Mặc ngồi ở bên kia, chỉ cảm thấy tất cả đều rất hoang đường.

Hắn đến là để tra án, chứ không phải để cắm sừng.

Tuy nhiên, hắn thừa nhận người này là một vưu vật, một vưu vật tóc vàng gợi cảm tiêu chuẩn. Ánh mắt của Erich kia cũng không tệ, hắn chỉ được nhìn thấy loại vưu vật này ở trong phim ảnh mà thôi.

Có lẽ bởi vì đây chỉ là một bộ phân thân, lại là người máy, cho nên hắn mới không có suy nghĩ kỳ quái gì.

Diệp Mặc từ từ tỉnh táo lại, bắt đầu ngồi đánh giá nội thất trong phòng, dùng cái này để phân tán sự chú ý của mình.

Một lúc sau, mỹ nữ tóc vàng đi ra, đứng tại cửa phòng tắm mà quan sát hắn một lượt, sau đó buồn bực nói: “Hôm nay anh sao vậy? Mệt mỏi à?”

“Hơi hơi!” Hắn nói với giọng trầm thấp, còn hơi lộ ra vài phần cảm giác mệt mỏi.

“Vậy. . . vậy uống chút rượu trước đi! Đây là loại anh thích nhất!” Nàng quấn khăn tắm đi qua, lấy một chai rượu ở trên quầy bên cạnh, mở nó ra, rót một ly rồi cầm đi qua.

Diệp Mặc tiếp nhận, nhấp một ngụm rồi khẽ gật đầu.

Nàng lại nở nụ cười quyến rũ, cướp lấy ly rượu trong tay hắn, uống một ngụm nhưng không nuốt xuống, mà chỉ ngậm trong miệng, chờ cho rượu trong miệng hơi ấm lên, thì nàng mới từ từ cúi đầu xuống.

Trên mặt nàng vẫn mang theo nụ cười quyến rũ, ánh mắt trong veo, hút hồn.

Nhưng ngay sau đó, gương mặt xinh đẹp của nàng cứng lại, hai mắt biến thành vô thành, thân thể lắc lư một cái rồi ngã oạt ra ghế.

Diệp Mặc thu tay lại, vừa lắc đầu vừa nhìn nàng một cái.

Hắn nhất định phải ra tay, bằng không thì. . . tình hình sẽ không thể kiểm soát được.

Diệp Mặc đứng lên nhìn xung quanh một chút, sau đó ôm người ném lên giường, đắp chăn lại cho nàng. Tiếp đó, cơ thể của hắn lại bắt đầu biến ảo, hóa thành dáng vẻ của mỹ nhân tóc vàng, hắn đi đến trước gương để đánh giá một lúc, sau đó khóe miệng không khỏi cong lên.

Giống y hệt!

Diệp Mặc tìm điện thoại di động của nàng, hắn gọi một cuộc rồi đi xuống dưới nhà, mở khóa cửa rồi quay trở lại, ngồi chờ trong căn phòng ngủ mờ tối.

Khoảng tầm hai mươi phút sau, có tiếng gõ cửa vang lên ở bên dưới.

Sau đó, có một loạt tiếc bước chân nặng nề.

“Honey, em không sao chứ!”

Là giọng nói lo lắng của Erich, hắn chạy nhanh từ dưới nhà lên, vội vàng xông vào phòng ngủ, khi nhìn thấy bóng người ở trên ghế sa lon thì lao qua, ân cần hỏi: “Có phải có người đến tìm em hay không? Người đâu rồi?”

Thần sắc của Erich có hơi hoảng hốt.

Ông ta vẫn đang suy nghĩ xem phải xử lý chuyện này thế nào, thì nhận được điện thoại của nàng, nói là có người đến gây sự, cho nên ông ta vội vàng chạy đến đây.

Nhất định là người của Hoa Thiên, không biết vì sao mà bọn họ điều tra ra được bí mật của mình, biết sự tồn tại của Mona, vậy thì chắc chắn bọn họ sẽ đến đây.

Cái tên trẻ tuổi đáng chết kia!

Nếu như dám động vào người phụ nữ của mình, thì nhất định phải chết!

Mỹ nữ tóc vàng trên ghế sô pha mở miệng nói: “Không có gì!”

Erich thấy nàng không có việc gì, liền thở phòng nhẹ nhõm, nói: “Ý của anh là, người quấy rầy em đâu?”

Lúc này, khóe mắt ông ta nhìn thoáng qua, chỉ thấy hình như trên giường có người đang nằm, ông ta ngơ ngác một chút, sắc mặt hơi thay đổi, lại có hơi không hiểu được là chuyện gì, tại sao trên giường lại có người?

Mona đang ngồi ở đây mà!

Là người đàn ông khác?

Hết chương 1750.
Bình Luận (0)
Comment