Vừa Bị Từ Hôn! Siêu Cấp Thiên Hậu Mang Em Bé Đến Ngăn Cửa (Bản Dịch)

Chương 1776 - Chương 1777. Đạo Môn Nhạc Linh Yến

Chương 1777. Đạo môn Nhạc Linh Yến
Chương 1777. Đạo môn Nhạc Linh Yến

“Chuyện gì thế?”

Một người quát nhẹ, đây là một người tương đối nhỏ nhắn xinh xắn, giọng nữ khá thanh và trầm, nói là tiếng Anh, nhưng không quá tiêu chuẩn, mà còn mang theo một tia khẩu âm của nước H.

“Không biết nữa!”

Hai người bên cạnh nàng đều lắc đầu, cũng là khẩu âm của nước H.

Tiếp đó, ba người cùng về phía ba người khác ở bên cạnh.

Ba người này đều yên lặng, đôi mắt dưới mặt nạ đang híp lại, nhìn chằm chằm vào cô gái thần bí ở phía trước, chỉ cảm thấy vô cùng kinh ngạc.

Bọn họ cũng không biết là có chuyện gì, những người khác đều gục xuống rồi, vì sao người này không đeo mặt nạ phòng độc mà lại không ngã? Trừ phi cũng là cao thủ tinh thông phương diện này nên mới có thể giải độc.

Nhưng mà cũng không đúng, muốn giải độc thì phải chuẩn bị từ trước mới được chứ.

“Xin hỏi các hạ là. . .”

Một người ở giữa mở miệng, cũng là giọng nữ, tiếng nói mát lạnh trong veo, nàng ôm quyền, giọng nói có chút khách khí.

Người này rõ ràng là người Hoa quốc, hơn nữa còn nhận ra con đường của bọn họ, còn có thể không ngã xuống, tuyệt đối không phải người tầm thường, chỉ sợ là một cao thủ rất khó giải quyết!

Người ngọc yêu mị mím môi nở nụ cười, dùng giọng điệu lười biếng nói: “Tôi là ai thì có quan trọng không? Tất cả mọi người đều là đồng hương, không bằng ngồi xuống nói chuyện một chút, đừng đánh người chết ta sống nữa, mà cũng không cần thiết. Sau đó, các cô đến từ đâu thì trở về đó đi, cô nàng của Đạo môn, cô cảm thấy như thế nào?”

(Đạo ở đây là trộm chứ không phải đạo giáo đâu nhé)

Nàng vừa nói xong, thân hình ba người đều chấn động.

Người này lại biết thân phận của bọn họ!

“Đừng kinh ngạc, làm ngành này mà còn lợi hại như vậy thì không có bao nhiêu người đâu, chỉ có Đạo môn của các cô thôi, rất dễ đoán!” Người ngọc yêu mị cười nói: “Nói thật, tôi rất kinh ngạc, không ngờ tổ chức Hiệp Đạo đại danh đỉnh đỉnh lại là đồng hương của tôi nha, nhóm người này. . . là người nước H à! Chậc chậc!”

“Xem ra các hạ thật sự không phải người bình thường.” Cô gái Hoa quốc kia yên lặng một lát, lại mở miệng nói tiếp: “Là tên tỷ phú kia mời cô đến? Không, chắc hẳn là Hoa Thiên! Không ngờ phân bộ châu Âu của Hoa Thiên có thể mời một cao thủ như các hạ đến đây!”

“Cô bé, cũng không phải như vậy nha, tôi không phải người của Hoa Thiên, tôi chỉ đến đây với người đàn ông của mình thôi, anh ấy là người của Hoa Thiên. . . xem như là người của Hoa Thiên đi!” Người ngọc yêu mị duỗi ngón tay ngọc ra rồi lắc lắc.

“Người đàn ông của mình?”

Cái quỷ gì!

Ba người kia đều hơi mờ mịt một chút.

Người đàn ông của vị này đang nằm trên mặt đất sao?

Bọn họ vô thức nhìn về phía đám vệ sĩ đang ngã trái ngã phải ở trên mặt đất.

Nhưng ngay sau đó, bọn họ liền thu hồi ánh mắt, bởi vì chuyện này không quan trọng. Điều quan trọng là người phụ nữ này chuẩn bị ngăn cản bọn họ, nên cứ giải quyết người này trước rồi tính sau, có thể chống đỡ được thuốc mê, nhưng chưa chắc đã có thể chống đỡ được mấy người bọn họ.

Bọn họ là một nhóm sáu người, người người đều có thân thủ rất tốt.

Cô gái Hoa quốc kia ôm quyền, rồi kêu lên một tiếng: “Các hạ, xin lỗi!”

“Cô bé, tôi đã khuyên cô rồi, nếu cô không nghe thì tôi cũng hết cách, chỉ có thể cho cô nếm chút đau khổ thôi!” Tại Hồng Mị híp cặp mắt phượng, giọng điệu chợt chuyển sang lạnh lẽo, hàn khí bức người.

“Ôi! Các hạ khẩu khí thật lớn!”

Cô gái kia cười lạnh một tiếng, thân hình hơi trầm xuống, kéo căng như cung, sau đó giậm chân một cái, bay vọt lên, hai người đàn ông ở bên cạnh cũng ra tay, ném hai cái phi tiêu có buộc dây thừng đen về phía trước.

“Không biết sống chết!”

Tại Hồng Mị quát lạnh một tiếng, hai tay ngọc trực tiếp nắm lấy hai sợi dây thừng đen kia, rồi kéo mạnh một cái, hai người của Đạo môn kia bị sức mạnh to lớn này làm cho lảo đảo rồi ngã xuống mặt đất ở phía trước.

Trong mắt bọn họ tràn đầy kinh hãi và ngạc nhiên.

Sức mạnh này? Đây thật sự là phụ nữ sao?

Cô gái ở trên không cũng lấy làm kinh hãi, ngay sau đó, chỉ thấy người phụ nữ yêu mị kia né một cước của nàng, bàn tay trắng noãn kia mở ra, rồi nhẹ nhàng đánh một chưởng trúng ngay bụng của nàng.

Ngay sau đó, thân hình của nàng bay ngược ra sau, nàng kêu thảm một tiếng, mặt nạ cũng bị đánh rơi xuống, để lộ ra khuôn mặt thanh tú, trắng nõn xinh đẹp, tuổi tác chỉ tầm hai mươi.

Nhưng bây giờ, khuôn mặt xinh đẹp này đã trắng bệch và có vài phần méo mó.

Rầm!

Nàng ngã ầm xuống đất rồi lại kêu lên một tiếng.

Cái này. . . làm sao có thể?

Tâm thần nàng mờ mịt, không thể nào tin nổi.

Nàng chưa bao giờ gặp một cao thủ đáng sợ như vậy, người phụ nữ này. . . rốt cuộc là thần thánh phương nào? Là nhân vật cấp tông sư sao? Một chưởng này mạnh đến không hợp thói thường!

Ba người nước H ở cạnh cạnh vốn còn muốn xông lên hỗ trợ, nhưng khi nhìn thấy một màn này thì cũng mờ mịt, ngây người tại chỗ một lúc lâu.

Người phụ nữ yêu mị này, thật sự là mạnh đến mức không thể tưởng tượng nổi!

Hết chương 1777.
Bình Luận (0)
Comment