Vừa Bị Từ Hôn! Siêu Cấp Thiên Hậu Mang Em Bé Đến Ngăn Cửa (Bản Dịch)

Chương 178 - Chương 178: Tô Ngọc Tình: Con Muốn Kết Hôn Với Anh Ấy!

Chương 178: Tô Ngọc Tình: Con muốn kết hôn với anh ấy! Chương 178: Tô Ngọc Tình: Con muốn kết hôn với anh ấy!

Chiếc xe chầm chậm đi đến trước cửa thì dừng lại.

Diệp Mặc mở cốp sau rồi xuống xe.

“Bác trai, bác gái!”

Diệp Mặc nhìn cha Tô và mẹ Tô ở trước cửa, rồi chào một tiếng đầy câu nệ.

Nhất là khi Diệp Mặc nhìn thấy cha Tô thì hơi xấu hổ.

“Đến rồi à!”

Cha Tô nở nụ cười nhiệt tình, rồi nói một câu, sau đó tiến lên đánh giá Diệp Mặc một phen: “Chàng trai trẻ, thế mà cậu lại giấu diếm tôi lâu như vậy! Bảo sao tôi cứ cảm thấy chúng ta rất có duyên.”

Diệp Mặc càng ngại hơn, chỉ dám cười khan một tiếng.

“Không sao không sao, lát nữa bồi tôi uống vài chén thì việc này sẽ bỏ qua, cậu thấy sao?” Cha Tô cười nói rất cởi mở.

“Vâng vâng.” Diệp Mặc vội vàng lên tiếng.

“Cha, mẹ!”

Tô Ngọc Tình xuống xe, rồi đưa hai đưa bé xuống, sau đó chào cha mẹ một tiếng.

Mẹ Tô gật đầu cười với nàng.

“Đây là Diệp Mặc!”

Tô Ngọc Tình chỉ vào Diệp Mặc rồi giới thiệu.

“Vậy tôi gọi cậu là Tiểu Mặc nhé.” Cha Tô cười nói: “Còn đứng đấy làm gì, mau mau, mau vào nhà ngồi đi.”

Cha Tô nói xong thì dẫn hai người vào nhà.

“Còn có đồ nữa.” Tô Ngọc Tình nhìn về phía cốp xe rồi nói.

Diệp Mặc đi qua xách đồ ra.

“Ah! Đến thì đến còn mua nhiều thứ như vậy làm gì! Mấy chai rượu và thuốc là này là cho tôi à? Tiểu Mặc, giữa trưa chúng ta sẽ uống rượu này luôn, tửu lượng của cậu có tốt không? Nếu không tốt thì tôi sẽ nhường cậu một chút.”

Cha Tô đi lên cầm giúp vài túi đồ.

“Mẹ, đây là thứ Diệp Mặc tự làm để tặng cho mẹ đấy.” Tô Ngọc Tình cầm một hộp quà rồi đưa cho mẹ của mình.

“Tự làm á?”

Mẹ Tô khẽ giật mình, kinh ngạc nhìn hộp quà tặng.

“Vâng! Anh ấy rất lợi hại.” Tô Ngọc Tình hé miệng cười nói.

“Là cái gì thế?” Mẹ Tô nhận hộp quà rồi hỏi.

“Là một đôi vòng tay bằng ngọc.”

“Vòng ngọc? Cậu ấy còn biết làm vòng ngọc nữa à? Đây là nghề nghiệp của cậu ấy à?”

Người bình thường thì ai biết làm vòng ngọc chứ, chỉ có dân trong nghề mới làm được thôi.

“Không phải, nhưng cái gì anh ấy cũng biết, thêu thùa, chế tác trang sức vàng…những đồ thủ công thì anh ấy đều biết, hơn nữa còn rất giỏi.” Tô Ngọc Tình nói.

“Làm thủ công?” Mẹ Tô hơi kinh ngạc.

“Cũng phải vậy, anh ấy là video ngắn, chính là Tik Tok ý ạ, là loại idol nổi tiếng ở trên mạng ý! Anh ấy có tận 25 triệu fan hâm mộ, rất lợi hại.” Tô Ngọc Tình giải thích.

“Bao nhiêu cơ?”

Cha Tô ở bên cạnh kinh ngạc hỏi.

“25 triệu a! Cha, cha nhìn này, đây là tài khoản của anh ấy.” Tô Ngọc Tình lấy điện thoại di động ra, mở Tik Tok rồi đưa cho Cha Tô xem.

“Đúng là rất lợi hại nhỉ.” Cha Tô lĩu lưỡi.

Ông cũng thường xuyên xem mấy cái này, cho nên ông hiểu hơn 20 triệu fan có nghĩa là gì.

Mẹ Tô cũng xem một chút, trong mắt liền lóe lên một tia kinh ngạc.

Tối hôm qua, bà đã suy nghĩ rất lâu, đoán chàng trai trẻ này làm nghề rồi, bà cảm thấy, Diệp Mặc một là ngôi sao thần tượng không nổi tiếng, hai là một người mẫu nhỏ nào đó, nếu không thì cũng không thể nào có dung mạo anh tuấn đến thế.

Nhưng bà không ngờ Diệp Mặc lại là một người làm thủ công, đúng là có chút bản lĩnh thật sự.

“Oa! Đẹp quá.”

Mẹ Tô mở hôm quà ra xem, khi nhìn thấy hai chiếc vòng ngọc thì sợ hãi kêu lên một tiếng.

Trong hộp là một đôi vòng ngọc màu trắng được điêu khắc thành hình hai con Phượng Hoàng, kiểu dáng cực kỳ hoa lệ và xinh đẹp, còn hai con Phượng Hoàng thì như đang sống vậy.

“Tài nghệ này, lợi hợi quá.”

Mẹ Tô quan sát tỉ mỉ một phen, rồi thán phục.

“Tiểu Mặc có lòng rồi.”

Bà ngẩng đầu nhìn về phía Diệp Mặc rồi nói với vẻ tán thưởng.

Lúc trước, Mẹ Tô cũng có ấn tượng không tệ với Diệp Mặc, bề ngoài xuất chúng, còn rất nhiệt tình, từ cử chỉ và cách ăn nói thì cũng rất có giáo dưỡng. Bây giờ Diệp Mặc còn có tài nghệ và sự nghiệp không tệ nữa, bà lại càng hài lòng hơn.

Có điều, mẹ Tô nhìn thoáng qua con gái của mình, trong khóe mắt lại lóe lên một tia lo lắng và âu sầu.

Bây giờ bà vẫn còn chưa xác định được, là con gái của mình có lừa gạt mình hay không.

“Đi đi, đi vào thôi.”

Cha Tô thì vừa cười cởi mở vừa dẫn người đi vào.

“Ngọc Tình!”

Tô Trạch Phong dẫn vợ và hai đứa con ra đón.

Thần sắc của Tô Trạch Phong rất tự nhiên, giống như chưa bao giờ gặp Diệp Mặc vậy.

“Mời vào trong.”

Tô Trạch Phong chào đón rất nhiệt tình.

Diệp Mặc cũng không lộ ra vẻ dị dạng nào, chỉ chào hỏi một cách câu nệ, rồi xách mấy túi đồ đi vào nhà.

“Trạch Phong, Tiểu Mặc rất lợi hại đấy! Cậu ấy là có tận hơn 20 triệu fan hâm mộ đấy, con nói xem, có phải là rất lợi hại không!” Cha Tô cười nói.

“Đúng là tương đối lợi hại.”

Tô Trạch Phong gật đầu, giả vờ như vừa sợ hãi vừa thán phục.

“Tiểu Mặc còn mang rượu đến nữa, giữa trưa chúng ta làm vài chén.”

“Vâng!” Tô Trạch Phong cười nói.

Tối hôm qua, Tô Trạch Phong biết em gái mình sẽ dẫn tên này đến ra mắt cha mẹ thì rất khiếp sợ, nhưng anh ta nghĩ mãi cũng không nghĩ ra cách gì để ngăn cản tên này, cho nên chỉ đành bất đắc dĩ từ bỏ.

Bình Luận (0)
Comment