Vừa Bị Từ Hôn! Siêu Cấp Thiên Hậu Mang Em Bé Đến Ngăn Cửa (Bản Dịch)

Chương 1796 - Chương 1797. Lại Gặp Tập Đoàn Hunter!

Chương 1797. Lại gặp tập đoàn Hunter!
Chương 1797. Lại gặp tập đoàn Hunter!

Khuôn mặt của thiên sứ tóc vàng trực tiếp sụp đổ, nàng dùng hai tai che kín mặt.

Lúc nãy nàng còn thề thốt phủ nhân, nói anh trai mình tuyệt đối không phải người như vậy, kết quả là lại bị đánh mặt!

Diệp Mặc trầm giọng hỏi: “Anh ta hỏi cái gì?”

“Ban đầu thì hỏi rất nhiều, cái gì cũng hỏi, tôi và anh ta trò chuyện rất vui vẻ. Ngày hôm sau, hình như anh ta hỏi đến công ty gì đó, là công ty gì nhỉ? À không phải công ty, mà là một sở nghiên cứu, là sở nghiên cứu ở phía bắc thành phố, tôi cũng không rõ chỗ đó làm cái gì, nhưng hình như anh ta rất quan tâm đến nơi đó.”

“Sở nghiên cứu?”

Thần sắc Diệp Mặc hơi động.

Sở nghiên cứu này có liên quan đến mấy vụ án mất tích kia sao?

Hắn hỏi thêm vài câu, cũng không có manh mối nào khác, Diệp Mặc liền cho thêm ít tiền rồi rời đi.

Khi quay Diệp Mặc quay lại xe, Tại Hồng Mị đưa một cái Ipad qua, trên đó là thông tin giới thiệu về sở nghiên cứu kia.

“Sở nghiên cứu Rodney!”

“Hóa sinh. . .”

Diệp Mặc quét mắt nhìn qua, lông mày nhất thời cau lại, hắn có một loại cảm xấu.

Sau lưng những sở nghiên cứu như vậy đều là các tập đoàn và tư bản lớn, nếu như thật sự có vấn đề, thì một sát thủ không thể là đối thủ của bọn họ được.

Tính toán thời gian, có thể đã dữ nhiều lành ít rồi!

“Không dễ điều tra rồi!”

Tại Hồng Mị chậc một tiếng.

Muốn lẻn vào một sở nghiên cứu được canh phòng nghiêm ngặt để điều tra là một chuyện rất khó, có lẽ ông anh trai biến thái của cô nàng tóc vàng này đã xảy ra chuyện khi lẻn vào trong đó.

Tuy nhiên, có người máy thần kỳ này ở đây, nói không chừng còn có thể làm được. . .

Nàng ngước đôi mắt đẹp lên, nhìn thẳng vào gương mặt kia.

Diệp Mặc trầm ngâm một lát, nói: “Tôi vào xem một chút vậy!”

Tuy rằng cơ hội còn sống là không lớn, nhưng vẫn phải vào xem một lần, thuận tiện xem xem cái sở nghiên cứu này có vấn đề gì.

Nếu như những người mất tích kia có liên quan đến sở nghiên cứu này, vậy rốt cuộc trong này đang nghiên cứu thứ gì?

Trong lòng hắn có một suy nghĩ mơ hồ, nhưng lại không dám khẳng định. . .

Đan Phương Ninh cả kinh, lo lắng nói: “Trần đại ca, anh muốn đi một mình sao?”

Tuy rằng thân thủ của Trần đại ca rất mạnh, nhưng mà đi một mình thì nàng vẫn thấy rất lo lắng.

“Tôi đi cùng anh!”

Nhạc Linh Yến nói, với thân thủ của truyền nhân Đạo môn như nàng, lẻn vào một cái sở nghiên cứu cũng không phải là chuyện khó.

Diệp Mặc lắc đầu, dứt khoát nói: “Không cần, tôi đi một mình mới an toàn!”

Tại Hồng Mị liếc mắt nhìn hai bên, thản nhiên nói: “Các cô cũng đừng làm loạn nữa!”

Nếu như để hai cô bé này đi theo, không có chuyện mới là lạ!

Đan Phương Ninh lầm bầm một tiếng, nàng thấy hơi không phục, nhưng cũng không dám phản bác.

“Đi đến gần sở nghiên cứu trước đi!”

Diệp Mặc bảo tài xế lái xe, khi đến gần sở nghiên cứu thì dừng lại, hắn xuống xe, rồi bảo các nàng rời đi trước.

Sau đó, Diệp Mặc loanh quanh ở đường phố một lúc, rồi cản một chiếc xe lại.

“Con mẹ nó. . .”

Chiếc xe dừng lại, một tên mập mạp nổi giận đùng đùng xuống xe, mở miệng chửi bới, nhưng ngay sau đó, tên mập mạp run lên một cái, hai mắt trợn trắng, rồi ngã xuống đất.

Diệp Mặc ném tên mập mạp này vào trong trùng rác trên đường phố, sau đó tìm kiếm giấy chứng nhận và giấy thông hành ở trên xe, cuối cùng hắn biến ảo thành dáng vẻ của người này, rồi lái xe đi về phía sở nghiên cứu.

Mọi chuyện rất thuận lợi, hắn đã đi vào trong.

Trên đường đi vào, phòng vệ rất nghiêm ngặt, súng ống đầy đủ.

Thân phận này của hắn là một nghiên cứu viên ở trong sở nghiên cứu này, cấp bậc không cao lắm, quyền hạn cũng ít, nhưng vẫn có thể qua lại rất nhiều chỗ.

Diệp Mặc dừng xe xong, liền đi vào tòa nhà sở nghiên cứu, hắn bắt đầu đi loanh quanh bốn phía, tất cả mọi thứ đều rất bình thường, các công trình và phòng nghiên cứu đều không có vấn đề gì.

Giờ này đã là giờ tan làm, nên cũng không có nhiều người.

Tên mập mạp kia quay lại đây, có lẽ là để quên hoặc là làm rơi thứ gì đó, cũng có thể là bị quản lý gọi về làm gì đó.

Đột nhiên, bên tai hắn vang lên tiếng của Siêu Não: “Đã vào!”

Loại sở nghiên cứu như này, bình thường sẽ không kết nối internet để giữ bí mật, bọn họ sẽ ngăn cách internet phía ngoài, chỉ dùng mạng nội bộ. Nhưng bây giờ hắn vào trong, Siêu Não tự nhiên cũng có thể vào theo, xâm lấn mạng lưới nơi này.

Ngay sau đó, vô số tư liệu xuất hiện trước mắt hắn, hắn quét mắt nhìn một lượt, sắc mặt lập tức thay đổi.

Xem ra suy đoán của hắn không sai, sở nghiên cứu này thật sự có vấn đề, hơn nữa, thứ bọn họ nghiên cứu còn vô nhân đạo hơn hắn dự đoán rất nhiều.

“Cường hóa thân thể người. . .”

“Dung hợp và cải tạo gien người và thú. . .”

Hai tay hắn không khỏi nắm chặt.

Đây đều là thí nghiệm tà ác và diệt tuyệt nhân tính, tất cả đều bị cấm.

“Là tập đoàn Hunter kia sao!”

Hắn chậc một tiếng, sắc mặt âm trầm xuống.

Đây chính là một trong những sở nghiên cứu trải rộng trên toàn thế giới của tập đoàn Hunter.

—--------------

Lời tác giả:

Thật ra tình tiết thú vị đã viết xong, đề tài hệ thống và thần hào khá ngắn, vốn muốn chuyển sang khoa huyễn, nhưng lại không dễ viết, rất khó viết được.

Mập mờ thì lại không hết được, thật ra cũng muốn đẩy ngã vài người, nhưng lại sợ làm hình tượng nhân vật sụp đổ, cho nên không đẩy, viết liền không thú vị nữa.

Còn nữa, sáng tác đô thị có rất nhiều hạn chế, muốn viết rất nhiều nhưng lại không dám viết, tình tiết hậu kỳ có chút quá bình thản, cảm giác thiếu chút gì đó.

Vốn đã quy hoạch không ít khoa huyễn, còn có linh văn và dị năng, sức mạnh của mỗi quốc gia khác nhau, nhưng bây giờ muốn chém đắt, cơ bản là viết xong phần này, rồi sẽ kết thúc!

Lúc trước muốn viết hai bộ cùng một lúc, nhưng mới viết được 2 vạn chữ đã bị biên tập gửi về. Giờ không viết nữa, chỉ đang suy nghĩ, biên tập lại một mực thúc giục, tiếp theo hẳn là sẽ tập trung và sách mới, bên này sẽ từ từ thu đuôi, viết một cái kết cục viên mãn một chút.

Thật ra thì bên này đã viết quá lâu, đề tài thần hào không thể chèo chống quá nhiều số lượng, trước viết điền văn, phi thăng thì có thể thay cái thế giới, cũng viết được tám triệu chữ.

Cho nên không thể viết thêm hai triệu chữ theo kế hoạch, sẽ cố gắng viết một cái kết cục viên mãn một chút.

Đa tạ mọi người đã có thể xem đến lúc này, vạn phần cảm tạ!

Hết chương 1797.
Bình Luận (0)
Comment