Vừa Bị Từ Hôn! Siêu Cấp Thiên Hậu Mang Em Bé Đến Ngăn Cửa (Bản Dịch)

Chương 183 - Chương 183: Cha Diệp Và Mẹ Diệp Sợ Ngây Người

Chương 183: Cha Diệp và Mẹ Diệp sợ ngây người Chương 183: Cha Diệp và Mẹ Diệp sợ ngây người

Một lát sau, Cha Diệp dùng sức híp mặt lại, rồi lại mở to ra để nhìn kỹ lại, dường như ông đang nghi ngờ ánh mắt của mình vậy.

Có điều, mặc kệ ông làm thế nào, thì gương mặt này cũng không hề thay đổi.

Cha Diệp nhận ra gương mặt này, chính là vị Tô Thiên Hậu kia!

Chính là một ngôi sao lớn cực kỳ nổi tiếng!

Ông đã nhìn thấy vị này ở rất nhiều lần ở trên TV và trên điện thoại di động.

Thế nhưng mà, làm sao có thể chứ?

Ngôi sao lớn hot nửa bầu trời này, lại chính là mẹ của bọn nhỏ?

Chuyện này…nằm mơ ông cũng không dám mơ như vậy nữa!

“ Chào bác trai ạ!” Tô Ngọc Tình nhìn về phía Cha Diệp rồi hô một tiếng.

“Ừm!”

Cha Diệp há to miệng, lúng ta lúng túng trả lời một tiếng, thần sắc của ông vẫn cứ hoảng hốt như lúc trước.

Cha Diệp vẫn còn chưa tin đây là sự thật!

“Con trai, cô ấy…cô ấy…”

Lúc này, Mẹ Diệp cũng đã hòa hoãn lại tinh thần, rồi nhìn về phía con trai mình hỏi, giọng nói có vẻ hơi lắp bắp.

“Bác gái, cháu tên là Tô Ngọc Tình ạ!”

Tô Ngọc Tình cong môi cười một cái rồi nói.

Cơ thể của Cha Diệp lập tức lung lay, tâm thần chấn động đến mức ong ong…

Không sai!

Vị này chính là Tô Thiên Hậu!

“Cha, cha làm rơi muôi rồi kìa!”

Diệp Mặc nhìn về phía Cha Diệp, rồi chỉ chỉ cái muôi sắt trên mặt đất, sắc mặt lập tức trở nên cổ quái nói: “Chẳng phải cha bảo là, không có gì đáng kinh ngạc à?”

“Cha…”

Sắc mặt Cha Diệp lập tức đỏ lên.

Việc này có thể trách mình sao.

Làm sao mình có thể ngờ được, mẹ của bọn nhỏ lại thật sự là một ngôi sao lớn chứ, hơn nữa lại còn xinh đẹp như vậy nữa!”

Cha Diệp đỏ mặt, ngồi xổm xuống nhặt muôi sắt lên, rồi cầm đi rửa.

“Mau! Mau vào ngồi đi!”

Rốt cuộc thì Mẹ Diệp cũng lấy lại tinh thần, vội vàng vẫy tay, để cho hai người đi vào phòng khách.

“Ngồi xem có mệt không! Ngồi uống chút trà nhé!”

Bà vội vàng đi pha trà rồi bê lên.

“Cám ơn bác gái!” Tô Ngọc Tình cười nói.

“Không cần khách khí!”

Mẹ Diệp cười cười, ánh mắt bà thì vẫn luôn dò xét thên người của Tô Ngọc Tình.

Thần sắc của mẹ có hơi kích động, tâm thần thì lại hơi lo lắng.

Đối với một gia đình bình thường như nhà họ mà nói, thì một ngôi sao lớn thế này chính là một tôn đại phật rồi, bà nghĩ mãi cũng không hiểu, vì sao vị này lại coi trong con trai của mình chứ.

Con trai của mình đúng là không tệ, bề ngoài khá xuất chúng, thời gian gần đây cũng có chút thành công trong sự nghiệp, nhưng mà, vẫn không thể so sánh được với một ngôi sao lớn như vậy.

Những người có dung mạo và danh tiếng như nàng, có ai mà không gả vào hào môn quý tộc chứ!

Ít nhất thì cũng gả cho những đại gia có tài sản vài tỷ chứ!

Làm sao lại coi trọng con trai mình, hơn nữa còn sinh hai đứa bé nữa!

À đúng rồi, ngôi biệt thự kia…

Mẹ Diệp nghĩ đến cái gì đó, sắc mặt của bà bỗng nhiên thay đổi.

Hình như là sau khi nàng mang em bé tìm đến tìm con trai của mình, thì con trai của mình mới đột nhiên phát tài.

“Con trai, con qua đây, mẹ có việc muốn hỏi con!”

Mẹ Diệp vẫy tay gọi Diệp Mặc vào buồng trong, rồi đóng cửa lại.

“Mẹ, sao thế ạ?” Diệp Mặc kinh ngạc hỏi.

“Con trai, con và cô ấy… quen biết nhau kiểu gì? Cô ấy là một ngôi sao lớn, sao có thể sinh em bé cho con chứ, còn cả tiền và ngôi biệt thự kia, có phải là của nàng hay không…” Mẹ Diệp nhỏ giọng chấn vấn.

“Mẹ, mẹ suy nghĩ nhiều rồi, những thứ đó đều là tự con kiếm được, cô ấy còn không biết ngôi biệt thự đó tồn tại nữa kìa! Con vẫn chưa nói cho cô ấy đâu!” Diệp Mặc cười nói.

“Còn về việc quen biết thế nào, thì đúng là có chút ngoài ý muốn…nhưng mà mẹ không cần lo lắng đâu, hai đứa nhỏ chính là con ruột của con, con đã làm giám định cha con rồi!”

Sau đó, Diệp Mặc giải thích đơn giản cho Mẹ Diệp một lần.

“Hóa ra là vậy! Thế thì tốt rồi.”

Mẹ Diệp nghe xong thì nhẹ nhàng thở phào một hơi.

Con trai mình không ăn bám là tốt rồi, dù sao thì sự nghiệp của con trai mình cũng đã có chút thành tựu, mấu chốt là con trẻ tuổi, có tiền đồ, cho nên cũng coi như là xứng với nàng, không tính là trèo cao.

“Người ta là một ngôi sao nổi tiếng như vậy, mà chịu theo con về nhà thì đúng là không dễ dàng gì, con nhất định phải đối xử tốt với người ta đó.” Mẹ Diệp dặn dò.

“Vâng, con biết rồi mẹ!” Diệp Mặc cười nói.

“Được rồi, ra ngoài ăn cơm thôi! À đúng rồi! Con định ở đây mấy hôm? Có muốn đi qua thăm ông bà nội của con không? Hai người họ cũng muốn nhìn bọn nhỏ.” Mẹ Diệp nói xong thì mở cửa đi ra ngoài.

“Bọn con ở một đêm thôi, ngày mai sẽ về thành phố H.” Diệp Mặc nói.

“Chỉ ở một đêm thôi à!” Mẹ Diệp hơi giật mình, nhưng ngay sau đó bà lại gật đầu một cái: “Cũng đúng, hai người các con đều là người bận rộn nên không thể ở lại quá lâu, vậy thì tối nay ngủ ở nhà đi, mẹ đã dọn dẹp phòng rồi, mọi thứ đều chuẩn bị xong hết rồi.”

Cha Diệp bê đồ ăn đi ra, vừa bày lên bàn vừa gọi mọi người.

Diệp Mặc sắp xếp cẩn thận cho hai đứa nhỏ, rồi cho chúng ăn nó, sau đó mới cùng Tô Ngọc Tình ngồi xuống ăn cơm.

Bình Luận (0)
Comment