“Anh ta đến làm gì vậy?” Quan Tuyết hơi cau mày lại.
“Sao cô lại nói vậy chứ, anh ấy là ông chủ, đến công ty của mình cũng là một chuyện rất bình thường mà.” Tề Diệu Huy nói.
Quan Tuyết bĩu môi chứ không nói gì.
“Tôi quan tâm anh ta làm gì, miễn là anh ta đừng bắt tôi trông trẻ là được.” Quan Tuyết âm thầm nói.
“Phó tổng giám đốc Quan, cố gắng lên! Chủ tịch Diệp đã đề bạt cô lên chức Phó tổng giám đốc rồi, cô đừng để anh ấy thất vọng, cô phải làm cho tốt, nếu như anh ấy hài lòng thì tiền đồ của cô sẽ không dừng lại ở đây đâu.” Tề Diệu Huy dùng giọng điệu sâu xa nói ra.
“Còn có tiền đồ gì?” Quan Tuyết hơi giật mình.
“Cô hiểu Chủ tịch Diệp bao nhiêu?” Tề Diệu Huy hỏi.
“Tôi không hiểu rõ lắm.”
Quan Tuyết khẽ cắn môi đỏ, rồi lắc đầu đầy mờ mịt.
Đối với nàng mà nói, thì vị Chủ tịch Diệp này giống như một câu đố vậy!
Bề ngoài rất đẹp trai, lại rất giàu có, điều kỳ lạ hơn là anh ta còn có tài hoa nữa.
“Tôi chỉ có thể nói, Chủ tịch Diệp lợi hại hơn những gì cô tưởng tượng nhiều.”
Tề Diệu Huy nghĩ ngợi một lát, rồi cũng không đem chuyện của Công ty giải trí Kim Sư nói ra, mà chỉ lập lờ nước đôi.
Một người có thể tiện tay vứt ra một hai tỷ để mua toàn bộ công ty này, sau đó lại ném ra một tỷ để chơi chết đối thủ thì phải có lai lịch và bối cảnh ra sao chứ, mấu chốt là người này còn rất trẻ tuổi, chứng tỏ lai lịch và bối cảnh của anh ta đã vượt qua khỏi sự tưởng tượng của mình.
Đây cũng chính là lý do mà Tề Diệu Huy rất cung kính với vị Chủ tịch Diệp này.
Bằng không thì với tài sản và địa vị của Tề Diệu Huy, cũng không cần khách khí và cung kính với một người trẻ tuổi như vậy.
“Phó tổng giám đốc Quan, cố gắng lên, tôi đi trước đây.”
Tề Diệu Huy nói xong thì cười cười, sau đó quay người đi ra ngoài.
“Ông ta…có ý gì nhỉ?”
Quan Tuyết ngồi cau mày tại chỗ.
Tất nhiên là nàng biết tên khốn kiếp này, à nhầm, vị Chủ tịch Diệp này vô cùng lợi hại rồi, bằng không thì sao có thể mua toàn bộ công ty này?
Nhưng mà hình như Tổng giám đốc Tề còn có ý khác.
“Chẳng lẽ chuyện của Công ty giải trí Kim Sư là do anh ta làm?”
Những ngày gần đây, chuyện của Công ty giải trí Kim Sư đã chấn động toàn giới giải trí, nàng cũng đang theo dõi vụ việc này.
Hít----
Quan Tuyết nghĩ đến đây thì hít một hơi khí lạnh, đôi mắt xinh đẹp cũng mở to thêm vài phần, trong mắt còn toát ra vẻ chấn động mãnh liệt.
Nếu thực sự là anh ta làm việc này, thì thủ đoạn và tâm kế của anh ta quá đáng sợ rồi!
Nàng còn nghe nói, người đứng sau đã vứt ra 1 tỷ để đập chết Công ty giải trí Kim Sư, hoàn toàn là dựa vào tiền…
Mà lúc trước, khi anh ta mua công ty truyền thông Thời Đại, thì anh ta đã nói là vì có chút hứng thú nên mới mua, nhưng có lẽ anh ta mua công ty này là vì để đối phó với Công ty giải trí Kim Sư, trận chiến với Công ty giải trí Kim Sư không thể thiếu một người có quan hệ rộng rãi trong làng giải trí như Tổng giám đốc Tề bày mưu tính kế được.
Đây cũng chính là lí do Tổng giám đốc Tề nói, Chủ tịch Diệp còn lợi hại hơn những gì mình tưởng tượng.
“Trời ạ! Anh ta quá xấu xa!”
Quan Tuyết vừa nghĩ đến đây thì vẫn cảm thấy khó tin.
Ban đầu nàng chỉ cảm thấy Diệp Mặc là một người có tiền, đẹp trai mê người, và có chút tùy hứng mà thôi.
“Xem ra sau này mình phải cẩn thận một chút rồi, chẳng may anh ta phát hiện mình gọi anh ta là tên khốn kiếp thì mình chết chắc.”
Nàng rụt cổ lại một cái.
“Kỳ lạ nhỉ, tại sao anh ta lại có thù oán lớn như vậy với Công ty giải trí Kim Sư nhỉ? Rất nhiều người đều đoán Công ty giải trí Kim Sư bị đập chết là do vị Tô Thiên Hậu kia, ha ha! Đừng bảo vợ của anh ta chính là vị Tô Thiên Hậu đó nhé”
“Không đúng! Không đúng! Tô Thiên Hậu chỉ có một đứa con, còn anh ta thì có hai đứa con, lại còn là Long Phượng thai nữa, không khớp chút nào!”
Nàng bắt đầu suy nghĩ lan man.
Nhưng rất nhanh, nàng lại lắc đầu, rồi lộ ra vẻ thất vọng.
“Thôi bỏ đi! Cũng chẳng liên quan gì đến mình!”
Nửa ngày sau, nàng mới tỉnh táo lại, xê dịch cái mông đầy đặn để đổi tư thế ngồi, rồi tiếp tục làm việc.
……
Diệp Mặc lái xe về phòng làm việc.
Hắn ngồi xuống, vừa mới thiết kế xong một bộ quần áo, còn chưa kịp bắt đầu chế tác thì nhận được tin nhắn của Dương yến, cô ấy nói muốn cùng mấy vị bạn học nữ qua phòng làm việc thăm hai đứa bé.
Diệp Mặc khẽ giật mình.
Bọn nhỏ đang không ở đây, chúng đang ở nhà với Tô Ngọc Tình rồi còn đâu!
“Hai đứa bé không ở đây.” Diệp Mặc trả lời.
“Thế thì bọn mình qua thăm quan phòng làm việc của cậu một chút cũng được! Mình nghe Tư Vi nói, cậu chính là chủ nhân tài khoản Vú Em Tân Thủ à, mình cũng không ngờ cậu lợi hại như vậy đấy.” Dương Yến trả lời, còn có vẻ hơi kích động.
“Cũng được.”
Diệp Mặc cũng không tiện từ chối, cho nên liền đồng ý.
“Thế thì lát nữa gặp!”
Dương Yến trả lời rất nhanh.