Vừa Bị Từ Hôn! Siêu Cấp Thiên Hậu Mang Em Bé Đến Ngăn Cửa (Bản Dịch)

Chương 239 - Chương 239: Tiểu Hồ: Cậu Là Cái Méo Gì? (2)

Chương 239: Tiểu Hồ: Cậu là cái méo gì? (2) Chương 239: Tiểu Hồ: Cậu là cái méo gì? (2)

“À, người này hình như là một người nổi tiếng ở trên mạng!”

Cuối cùng thì Ông chủ Hồng cũng nhận ra Phương Hiểu Kiệt, rồi quay sang nói với đám người Hồ Nhất Phàm.

“Ui! Còn là người nổi tiếng cơ à! Hồ Nhất Phàm liếc mắt nhìn, rồi cười nhạo một tiếng, sắc mặt còn có vẻ khinh thường.

Từ xưa đến nay Hồ Nhất Phàm chưa bao giờ để loại người này vào mắt.

“Nổi tiếng lắm à? Có hot bằng anh Diệp không?”

Hồ Nhất Phàm cười mỉa một tiếng, rồi đi đến trước mặt Diệp Mặc nói: “Anh Diệp, sao anh ra ngoài chơi mà không gọi em thế! May mà hôm nay Tiểu Vĩ đến đây chơi thì nhìn thấy anh, mấy chai rượu này cũng là Tiểu Vĩ tặng anh.”

Hồ Nhất Phàm nói xong thì chỉ về phía Lý Vĩ ở sau lưng.

“Tôi chỉ ngồi chơi với mấy người bạn cũ một lát thôi.”

Diệp Mặc cười nói, rồi quay sang gật đầu một cái với Lý Vĩ.

“Anh Diệp!”

Lý Vĩ đi đến gần rồi hô lên một tiếng.

“A! Hóa ra là bạn học cũ anh Diệp à!” Hồ Nhất Phàm quay sang nhìn về phía đám người Lý Vũ Bằng rồi nói: “Tôi là Hồ Nhất Phàm, là đàn em của anh Diệp, sau này mọi người rảnh rỗi thì có thể đến quán bar của tôi chơi, tôi sẽ mời khách!”

Đám người Lý Vũ Bằng nghe thấy thế thì ngẩn ngơ.

Người này cũng có một quán bar?

Chắc là phú nhị đại rồi!

Sao một nhân vật như vậy lại tôn kính với Diệp Mặc như vậy nhỉ? Lại còn tự xưng là đàn em nữa?

Bọn họ càng cảm thấy khó tin hơn.

“Anh ta…cũng là người nổi tiếng trên mạng sao?”

Phương Hiểu Kiệt vẫn ngẩn người tại chỗ, suy nghĩ lại câu nói vừa rồi.

Vị Hồ công tử này vừa hỏi mình có hot bằng anh Diệp này không, vậy chẳng phải nói là anh Diệp này cũng là một người nổi tiếng ở trên mạng sao?

“Em Dung, anh ta…anh ta là ai vậy?”

Rất lâu sau, Phương Hiểu Kiệt mới quay người nhìn về phía Lý Xảo Dung.

“Cậu ấy chính là Vú Em!” Lý Xảo Dung cười nói.

Sau khi Phương Hiểu Kiệt nghe xong câu này thì toàn thân run rẩy kịch liệt.

Người thanh niên đẹp trai đến mức khó tin này, lại là Vú Em Tân Thủ mà mình vừa trào phúng là xấu xí sao?

Điều này…làm sao có thể chứ!

Phương Hiểu Kiệt đứng im tại chỗ, đầu óc thì trống rỗng.

Một lát sau, Phương Hiểu Kiệt mới lấy lại tinh thần, khuôn mặt anh ta thì đã biến thành màu gan heo.

Vừa nói mình còn dương dương đắc ý, coi thường vị Vú Em này, giờ mới phát hiện ra, so với người này thì mình chỉ là cặn bã mà thôi, chỉ bằng gương mặt này thì người ta đã hơn xa mình rồi, chẳng cần nói đến tài hoa.

Còn cả các mối quan hệ của người này, thì cũng không phải mình có thể so sánh.

Phương Hiểu Kiệt nhớ lại dáng vẻ khoe khoang của mình vừa rồi thì lại càng lúng túng hơn, anh ta quay đầu lại nhìn, rồi thừa dịp không có ai chú ý đến mình thì vội vàng chuồn đi.

“Diệp tiên sinh, nghe danh đã lâu!”

Ông chủ Hồng tiến lên rót một ly rượu rồi nói rất nhiệt tình.

Ông chủ Hồng có quan hệ khá thân với đám người Hồ Nhất Phàm, nên đã nghe nói qua về vị Diệp tiên sinh này, người này không chỉ là cổ đông của Võng Dật, mà còn cực kỳ giàu có nữa, anh ta còn có một chiếc Sweptail, và còn là một người cực kỳ hot ở trên mạng, tài hoa của anh ta thì như yêu nghiệt…

“Tôi không thể uống rượu, nên lấy nước thay rượu nhé!” Diệp Mặc cười nói.

“Được được được!” Ông chủ Hồng nói luôn miệng.

Đám người Lý Vũ Bằng và Lý Xảo Dung nhìn thấy thế thì cảm thấy không thể tin nổi.

Dường như mặt mũi của Diệp Mặc quá lớn rồi!

Điều này không phải chỉ dựa vào danh hiệu Tiktoker số một là có thể làm được!

Diệp Mặc còn đang định về sớm một chút, nhưng bây giờ đám người Hồ Nhất Phàm lại đến, nên hắn đành phải ngồi thêm một lúc.

“Đến giờ tôi phải về rồi!” Diệp Mặc nói xong thì đứng lên.

Đám người Lý Vũ Bằng cũng đứng lên theo.

Mấy người Hồ Nhất Phàm cũng đứng dậy tiễn người ra đến cửa.

“Diệp Mặc, cậu quen nhiều phú nhị đại thế cơ à?”

Đám người Lý Vũ Bằng đều sợ hãi than lên.

Tối nay bọn họ đều bị chấn động, bọn họ cảm giác như mình đang nằm mơ vậy, một đám phú nhị đại và ông chủ quán bar đến để mời rượu, bọn họ nào được hưởng thụ đãi ngộ như thế bao giờ.

“Ừm! Lúc trước quen biết vài người!” Diệp Mặc mỉm cười.

“Mình đi lấy xe đây!” Diệp Mặc vừa chỉ về phía trung tâm thương mại vừa nói, sau đó thì quay người bước đi.

Đám người Lý Vũ Bằng thì đứng tại chỗ để gọi xe.

“Hiện giờ Diệp Mặc quá ghê gớm!”

Mấy cô gái nhìn bóng lưng đang đi xa kia rồi thở dài.

Hồi học đại học thì Diệp Mặc rất phổ thông, tuy rằng Diệp Mặc đẹp trai, nhưng bởi vì gia đình bình thường nên cũng không sáng chói lắm, nào ngờ, chỉ vừa tốt nghiệp hai năm, mà Diệp Mặc đã có thành tựu kinh người đến như vậy.

Các cô gái nghĩ lại một chút thì đều cảm thấy có chút khó tin.

“Tất nhiên là ghê gớm rồi!” Đám người Lý Vũ Bằng cũng cười nói.

Bọn họ vừa chờ xe vừa cảm khái vài câu, sau khi gọi được xe thì mới lên xe rời đi.

Diệp Mặc đi qua trung tâm thương mại lấy xe, khi về đến nhà thì đã sắp mười hai giờ.

Tô Ngọc Tình vẫn chưa ngủ, nàng nghe thấy tiếng động thì đi từ trên tầng trên xuống.

“Có mùi rượu!”

Nàng đi lên ôm Diệp Mặc một cái, rồi nhẹ nhàng hít một hơi.

“Anh không uống rượu, chắc là bị dính vào!”

Diệp Mặc cười nói, rồi cũng ôm vòng eo mềm mại của nàng.

“Ừm! Vậy thì em an tâm rồi!”

Nàng áp mặt mình vào sát mặt Diệp Mặc, ngửi nhẹ một hơi rồi gật đầu, sau đó nhẹ nhàng thở ra.

“Anh nhanh đi tắm rửa rồi đi ngủ thôi!”

Nàng hôn Diệp Mặc một cái, rồi mới quay người kéo Diệp Mặc đi lên tầng trên.

Bình Luận (0)
Comment