Dương Xuân Hoa ngồi yên trên ghế sa lon, sắc mặt bà ta thì tái nhợt, và vô cúng hoảng hốt.
Dương Xuân Hoa cũng nghe thấy những âm thanh đầu dây điện thoại bên kìa.
Em trai của mình không chỉ bị đuổi việc, mà còn bị khởi tố, bị ngồi tù!
Dương Xuân Hoa suy nghĩ một lát, liền cảm thấy trời đất quay cuồng, bà ta có một loại cảm giác như sắp ngất đi.
“Tại sao lại như vậy?”
Dương Xuân Hoa lẩm bẩm, gương mặt thì thất hồn lạc phách.
Bà ta vẫn không thể nào tin tưởng tất cả những chuyện vừa xảy ra!
Vốn dĩ đang rất tốt cơ mà?
Hai người họ đã làm nhiều năm rồi mà có sao đâu, tại sao thời điểm này lại xảy ra chuyện chứ?
Bỗng nhiên, bà ta nghĩ đến điều gì đó, nên toàn thân bà ta liền chấn động, hai mắt thì trợn tròn không thể tin.
Chẳng lẽ là…người con rể của nhà họ Tô?
Vừa rồi chính tai mình đã nghe thấy bà ta nói con rể mình có quan hệ ở Dục Anh, khi đó mình còn không để trong lòng, còn tưởng bà ta chém gió, nhưng giờ xem ra thì có lẽ là thật rồi!
Hơn nữa, có vẻ như người con rể nhà họ Tô này có quan hệ rất cứng, cứng đến mức chưa được một ngày mà đã vạch trần chuyện của họ rồi, thậm chí còn để cho Tổng giám đốc của Tập đoàn giáo dục Dục Anh đích thân xuất hiện.
Dương Xuân Hoa ngồi tại chỗ ngẩn người rất lâu, trong lòng bà ta bắt đầu hối hận.
Bà ta thực sự cho rằng, người con rể của nhà họ Tô chỉ là một tên mặt trắng nhỏ, một tên phế vật, nên bà ta mới dám trắng trợn trào phúng người này, nào ngờ người này lại có quan hệ cứng như vậy.
Hiện giờ hối hận thì cũng đã muộn!
Người em trai này của mình nhất định phải ngồi tù rồi, hiện giờ mình phải nghĩ cách để tẩy sạch quan hệ, đừng bị dính vào chuyện này.
……
Nhà trẻ Dục Anh.
“Tổng giám đốc Lô, rất xin lỗi ngài, tôi cũng không ngờ Dương Đức Tài lại là người như vậy!”
Lô Chí Đông bước nhanh ra ngoài.
Trong văn phòng viện trưởng bộ môn đã có người thu thập chứng cứ, nên không cần ông ta ở đây.
Viện trưởng nhà trẻ đi theo sau, rồi không ngừng khom người xin lỗi.
“Hy vọng chuyện này không có quan hệ gì với cô!”
Lô Chí Đông quay người, rồi dùng ánh mắt lạnh lùng quan sát người viện trưởng này một chút, rồi sải bước đi ra ngoài.
Lô Chí Đông ra khỏi nhà trẻ, ông ta liền đi về phía một chiếc xe đang đỗ ở bên đường.
Lô Chí Đông mở cửa sau ra rồi ngồi xuống.
Bên trong xe còn có một người thanh niên 23 24 tuổi đang ngồi, người này mặc một bộ âu phục màu đen, dàng người thon dài và thẳng tắp, khuôn mặt thì cực kỳ đẹp trai, đôi con ngươi đen như mực thì thâm thúy và có thần.
Lô Chí Đông tập trung nhìn vào gương mặt này thì lại hơi sửng sốt một chút.
Khi vừa nhìn thấy vị này thì ông ta cũng có phản ứng như vậy.
Ông ta hơi thất thần một chút, rồi rất nhanh đã khôi phục lại.
Nhưng đáy lòng của ông ta vẫn hơi hoảng hốt và khó tin, người thanh niên cực kỳ đẹp trai này lại là chủ nhân mới của tập đoàn.
“Sao rồi?” Người thanh niên mở miệng nói với vẻ bình thản.
“Chủ tịch Diệp, xin ngài yên tâm, tôi đã xử lý xong rồi, tôi sẽ tra đến cùng, tất cả những người liên quan đều sẽ bị nhận trừng phạt vốn có, sẽ không có chút nhân nhượng nào.” Lô Chí Đông vội vàng cung kính nói.
Tuy vị Chủ tịch Diệp này khá trẻ, nhưng trên người anh ta có một loại khí thế khiến cho Lô Chí Đông e ngại.
“Rất tốt! Vậy tiễn tôi về thôi!” Diệp Mặc gật đầu hài lòng.
“Lái xe đi!” Lô Chí Đông hô lên một tiếng với tài xế.
“Chủ tịch Diệp, ngài yên tâm, danh ngạch mà ngài nhắn nhủ thì tôi sẽ làm thỏa đáng, cũng sẽ không để lộ chút tin tức nào của ngài.”
Khi chiếc xe đến tòa nhà Tập đoàn giáo dục Dục Anh, thì Lô Chí Đông xuống xe rồi cung kính nói.
“Thế thì tốt!” Diệp Mặc mỉm cười với ông ta một cái, rồi ngồi lên chiếc Bugatti của mình.
Phù---
Lô Chí Đông đứng tại chỗ nhìn chiếc xe thể thao đi xa, cuối cùng thì ông ta nhẹ nhàng thở ra một hơi, thần kinh căng thẳng cũng đã hòa hoãn lại.
Tập đoàn mới đổi chủ mà đã tuôn ra chuyện xấu như vậy, ông ta có thể bảo trụ vị trí Tổng giám đốc của mình cũng không dễ dàng.
Sau đó, ông ta liền quay người, rồi vội vàng đi vào tòa nhà của tập đoàn.
……
Giữa trưa.
Trong biệt thự của nhà họ Tô, điện thoại bỗng nhiên vang lên.
Mẹ Tô đi qua nhận điện thoại.
“Cái gì? Thật sao?”
Ngay sau đó, bà liền lộ ra vẻ sợ hãi lẫn vui mừng.
“Tốt quá!”
Sau khi trả lời vài câu thì bà cúp điện thoại, rồi cười đến toét cả miệng.
“Sao thế? Có chuyện gì mà bà vui vẻ thế?” Cha Tô kinh ngạc hỏi.
“Là người của Dục Anh gọi điện thoại đến.” Mẹ Tô vui vẻ nói: “Họ nói là danh ngạch của Tuấn Huy đã được thông qua, nhất định là Tiểu Mặc đã đi quan hệ rồi, Tiểu Mặc quá lợi hại!”
“Thật à?”
Cha Tô hơi giật mình, có vẻ như còn chưa tin tưởng.
Hôm qua nói, trưa nay đã làm xong, vậy cũng quá nhanh rồi!
Bản lãnh của Tiểu Mặc cũng quá kinh khủng rồi!
“Khẳng định là Tiểu Mặc quen biết nhân vật nào đó rất ghê gớm ở Dục Anh, cho nên mới có thể nhanh như vậy.” Mẹ Tô cười nói.
Hiện giờ, càng ngày bà càng cảm thấy người con rể của mình lợi hại.
Có tài hoa thì chưa nói, lại còn biết kiếm tiền nữa, bây giờ còn có các mối quan hệ rộng nữa, giờ phút quan trọng có thể giúp đỡ một hai!