Vừa Bị Từ Hôn! Siêu Cấp Thiên Hậu Mang Em Bé Đến Ngăn Cửa (Bản Dịch)

Chương 253 - Chương 253: Tổng Giám Đốc Lý: Chuyện Gì Thế Này?

Chương 253: Tổng giám đốc Lý: Chuyện gì thế này? Chương 253: Tổng giám đốc Lý: Chuyện gì thế này?

Duyệt Vân Trang.

“Người này…ca hát cũng giỏi như vậy sao?”

Kỷ Tư Tuyền đang ngồi phơi nắng bên cửa sổ.

Ánh nắng buổi chiều không gắt như buổi sáng, nhưng vẫn có chút oi bức.

Kỷ Tư Tuyền nhớ đến yêu nghiệt mà cô Nghiêm nhắc đến nên mới mở Tik Tok ra xem.

Kỷ Tư Tuyền vừa vào phòng Live stream thì hơi sửng sốt, nàng cũng bị giọng hát này làm cho rung động.

Sau khi nghe xong một bài, thì Kỷ Tư Tuyền mới tỉnh táo lại, trên gương mặt xinh đẹp của nàng hiện lên vẻ sợ hãi và thán phục mãnh liệt.

Đây đâu phải Streamer chứ!

Đây rõ ràng là Ca Thần mà!

“Sao anh ta ca hát giỏi, mà vẽ vời cũng giỏi như vậy chứ…?” Kỷ Tư Tuyền hơi cau mày lại, nàng cảm thấy hơi hoang mang, nhưng lại càng nhiều hơn là hâm mộ.

“Hát thật tốt!”

Kỷ Tư Tuyền lại nghe thêm vài bài nữa, nàng có chút mê mẩn.

Nàng thuận tay nạp tiền, rồi tặng một chuỗi lễ vật đi ra.

“Sao người này không lộ mặt nhỉ? Hình như anh ta có con rồi, hai đứa bé trong bức tranh chính là con của anh ta thì phải!”

“Anh ta còn biết làm đồ ăn? Kỹ thuật điêu khắc đậu phụ này lợi hại quá, sắp đuổi kịp Diệp tiên sinh rồi!”

Kỷ Tư Tuyền xem từng cái video cũ.

Khi nàng nhìn thấy series nấu nướng thì nàng liền nhớ đến vị Kỷ Tư Tuyền kia.

Tài nghệ chạm trổ của Diệp tiên sinh cũng rất đỉnh, chỉ một cái củ cải cũng đã điêu khắc ra hình Long Phượng sống động như thật, mà người ở trong video này cũng mạnh giống như vậy.

“Chẳng lẽ đây là Diệp tiên sinh?”

Kỷ Tư Tuyền suy nghĩ, bỗng nhiên trong đầu nàng xuất hiện một suy đoán kinh người như vậy.

“Không thể nào đâu!”

Một lát sau, Kỷ Tư Tuyền ra sức lắc đầu.

Cái suy đoán này thực sự quá hoang đường!

Tài nghệ của Diệp tiên sinh đã là đăng phong tạo cực rồi, người bình thường dốc sức cả đời cũng không đạt được cảnh giới này, tất nhiên là Diệp tiên sinh phải bỏ ra rất nhiều thời gian để luyện tập và nghiên cứu, cho nên mới có thể đạt được cảnh giới này thì còn trẻ tuổi như vậy.

Vậy thì sao người này có thể sánh bằng Diệp tiên sinh cơ chứ!

Tuyệt đối không có khả năng!

“Mình nghĩ nhiều rồi!”

Kỷ Tư Tuyền lắc đầu, đem cái suy nghĩ hoang đường này văng ra khỏi đầu, rồi tiếp tục tập trung nghe nhạc.

Khi nàng nghe vui vẻ, thì lại một chuỗi lễ vật bay ra.

Diệp Mặc cũng đã chú ý đến cái ID này, nên cảm ơn vài câu.

Hắn Live stream đến 9 giờ tối mới kết thúc, sau đó hắn liền chạy về nhà chiếu cố hai đứa bé.

……

Một ngôi biệt thự trong thành phố H.

Tổng giám đốc Lý bụng phệ đang ngồi trên sa lon, hai chân bắt chéo, tai phải thì cầm một điếu xì gà đang cháy, còn tay trái thì cầm một ly rượu.

Hai bên trái phải của ông ta có hai cô gái trang điểm dày đặc, ăn mặc khá mát mẻ, khí chất thì hơi lẳng lơ, trên đùi hai cô gái còn đi hai đôi tất chân, một đôi màu đen, một đôi màu tơ trắng, nhan sắc khác biệt, cũng có phong tình khác biệt.

“Ha ha!”

Tổng giám đốc Lý nhìn bên trái một chút, lại nhìn bên phải một chút, thỉnh thoảng phát ra tiếng cười ha ha.

Có đàn ông thích chân trần, họ cảm thấy như vậy mới tự nhiên, nhưng ông ta thì khác, ông ta thích tất chân, chỉ cần là tất chân thì ông ta đều thích, chưa bao giờ ngán.

Ông ta hớp một ngụm rượu, lại rít một hơi xì gà, cảm giác toàn thân đều lâng lâng.

“Tơ lụa!”

Ông ta tranh thủ sờ vài cái, rồi lại cất tiếng cười ha ha.

“Ông chủ Lý, đôi tất này không chỉ trơn mịn mà còn rất dễ xé nữa!”

Cô gái đi tất chân màu đen ở bên trái nói với vẻ nũng nịu, sau đó lại bắn một ánh mắt mị hoặc.

“Ha ha! Chưa vội! Chưa vội!”

Tổng giám đốc Lý nói.

Đấy là tiết mục đằng sau, hiện giờ ông ta vẫn còn đang chờ tin tức!

“Đợi lát nữa, xem tôi dạy dỗ hai người như nào!”

Ông ta sờ soạng mặt của hai cô gái, rồi lấy điện thoại trong túi quần ra xem, vẫn chưa có tin tức.

“Lâu thế này?”

Tổng giám đốc Lý nhìn đồng hồ, đã sắp chín rưỡi rồi.

Rõ ràng chiều nay người đó đã nói là có phát hiện, tối nay sẽ báo cho mình.

“Chắc là có chuyện gì nên hơi chậm trễ thôi!” Ông ta lẩm bẩm.

Sau đó, ông ta cũng không nghĩ nhiều nữa.

“Hừ! Họ Tô, cô hại ông đây ra nông nỗi này mà cô còn muốn sống vui vẻ sao? Còn cả tên chó má kia nữa, có nhiều tiền thì ghê gớm lắm à! Chờ xem tôi chơi chết đôi cẩu nam nữ các người ra sao.”

Tổng giám đốc Lý uống một ngụm rượu, rồi thì thào với vẻ căm thù.

Trước kia, mình là một Tổng giám đốc có tài sản vài tỷ, cũng là một phương đại lão trong làng giải trí, rất nhiều người mẫu, ngôi sao đều phải đến nịnh bợ mình, rồi bò lên giường của mình.

Bây giờ thì sao, Kim Sư đã phá sản, tài sản của mình cũng bị thu nhỏ lại rất nhiều, đám ngôi sao và người mẫu ngày xưa đều chạy sạch.

Kể cả con khốn Vương Kiều Kiều kia cũng đã đem mình đạp, còn cho mình vào sổ đen, rồi lại đi liếm người khác.

Thù này mình nhất định phải báo!

Ông ta nghĩ mãi mới nghĩ ra một biện pháp, đó chính là kéo đôi cẩu nam nữ này ra ánh sáng.

Ông ta cảm thấy, thân phận của người được gọi là đại lão kia nhất định sẽ hiển hách, chỉ cần việc này lộ ra ánh sáng thì người này sẽ gặp họa.

Cho nên, chỉ cần ông ta lấy được ảnh chụp, rồi đem nó công khai ra là có thể báo thù rồi.

Vì thế, ông ta mời rất nhiều paparazi đi điều tra họ Tô kia, cuối cùng thì hôm nay cũng đã có chút tin tức.

Bình Luận (0)
Comment