Vừa Bị Từ Hôn! Siêu Cấp Thiên Hậu Mang Em Bé Đến Ngăn Cửa (Bản Dịch)

Chương 270 - Chương 270: Phó Tư Vi: Có Nhiều Thứ Chú Định Là Không Đạt Được! (2)

Chương 270: Phó Tư Vi: Có nhiều thứ chú định là không đạt được! (2) Chương 270: Phó Tư Vi: Có nhiều thứ chú định là không đạt được! (2)

“Tư Vi, Diệp tiên sinh tới rồi mà cô không ra gặp anh ấy à?”

Một lát sau, luật sư Hứa đẩy cửa đi vào rồi cười hỏi.

“Bình thường tôi cũng gặp nhiều rồi mà!” Phó Tư Vi mỉm cười.

“Ừm!”

Luật sư Hứa hơi giật mình, tiếp theo thì cười.

Ông ta cũng là người từng trải, nên có thể nhìn ra vài thứ từ trong ánh mắt của người trẻ tuổi này.

“Diệp tiên sinh đến ký hợp đồng, anh ấy mời công ty luật chúng ta trở thành cố vấn pháp luật cho tập đoàn, chắc cũng sắp ký xong rồi.” Luật sư Hứa nói xong thì quay người đi ra ngoài.

Phó Tư Vi ngồi tại chỗ suy nghĩ xuất thần.

Cũng không biết qua bao lâu, nàng lại nghe thấy động tĩnh, chắc là Diệp Mặc đi rồi.

Phó Tư Vi lập tức đứng lên, đi về phía cửa sổ.

Từ chỗ này, có thể nhìn thấy con đường trước cửa công ty.

Quả nhiên, rất nhanh Diệp Mặc đã đi ra ngoài, rồi đi thằng về phía một chiếc xe.

Phó Tư Vi tựa vào một bên cửa sổ, một đôi mắt xinh đẹp nhìn không chớp mắt.

“Đó là xe gì thế?”

“Chắc là Rolls Royce!”

“Không phải! Rolls Royce làm gì có xe này?”

“Mọi người thì biết cái đếch gì, đây là chiếc Sweptail! Giá trị hơn 100 đấy! Hơn nữa có tiền cũng không mua được đâu, thực lực của Diệp tiên sinh…thật sự quá hùng hậu!”

Bên ngoài có rất nhiều tiếng hô kinh ngạc của đồng nghiệp.

Phó Tư Vi nghe thấy thế cũng hơi giật mình.

Sau đó nàng lại lắc đầu.

Với tài sản và bối cảnh của Diệp Mặc, thì lái chiếc đắt cỡ nào cũng là chuyện bình thường.

Khi mới bắt đầu, thì đúng thật là nàng bị tài sản của Diệp Mặc hấp dẫn, nhưng sau này, nàng đã bị gục ngã trước vẻ đẹp và tài hoa của Diệp Mặc, so với hai thứ này thì tiền chẳng là cái gì cả, nếu chỉ nàng chỉ muốn tiền thì nàng có quá nhiều sự lựa chọn.

Phó Tư Vi một mực nhìn Diệp Mặc, mãi cho đến khi Diệp Mặc lên xe rồi lái đi, thì nàng mới thở dài một hơi.

Có nhiều thứ, mình nhất định sẽ không có được!

Cuộc sống chính là như vậy, có quá nhiều thứ không vừa ý!

Phó Tư Vi lắc đầu, rồi quay lại tiếp tục làm việc.

……

Diệp Mặc lái xe trở về phòng làm việc.

Diệp Mặc cảm thấy lái chiếc xe Sweptail này rất sướng, không hổ là Rolls Royce, bình thường phải lái nhiều một chút mới được, còn mấy chiếc Bugatti, Koenigsegg thì thỉnh thoảng lái là được.

Diệp Mặc đi vào phòng làm việc rồi bắt đầu bận rộn.

Sáng nay Diệp Mặc đưa hai đứa bé đi bệnh viện tiêm vắc xin xong thì đã đưa chúng về nhà, còn hắn thì qua bên này làm việc, bỗng nhiên Diệp Mặc nhớ đến chuyện của tập đoàn Thiên Hành, nên đã chạy đến công ty luật Kim Bài một chuyến để ký hợp đồng.

Sau khu thu mua xong, thì giao cho Ninh Vũ Đình gây dựng và chỉnh hợp lại, Diệp Mặc cũng không cần quan tâm nữa.

Diệp Mặc Live stream đến hơn 9 giờ tối mới kết thúc.

“Mẹ, bọn nhỏ sao rồi ạ?”

Diệp Mặc vừa về đến nhà thì đã hỏi.

“Không sao, hai đứa đều bình thường.”

Mẹ Diệp đang ôm hai đứa bé cười nói.

“Thế thì tốt rồi!”

Diệp Mặc nhẹ nhàng thở ra một hơi, hắn sợ hai đứa bé tiêm vắc xin phòng bệnh xong sẽ xuất hiện chút phản ứng không tốt.

“Để con bế cho!”

Diệp Mặc ôm hai đứa bé vào ngực.

“Con trai, mấy ngày nữa con xin nghỉ được không?”

Cha Diệp đang xem tivi trong phòng khách nhìn thấy Diệp Mặc thì đứng lên hỏi.

“Sao vậy ạ?”

Diệp Mặc hơi giật mình.

Cha muốn mình xin nghỉ làm gì?

Trong nhà có chuyện gì sao?

“Là ông ngoại con!” Mẹ Diệp thở dài nói: “Dạo này ông bà ngoại con đi nhà cậu hai con ở Thành phố Thiên Hải chơi, hôm nay ông ngoại con đi ra ngoài chơi, không cẩn thận bị ngã gãy chân, phải vào nằm viện rồi.”

“Gãy chân cơ ạ? Nghiêm trọng thế sao? Bây giờ ông ngoại sao rồi ạ?”

Sắc mặt Diệp Mặc thay đổi.

Ông ngoại đã hơn 70 tuổi rồi, ngã gãy chân thì đúng là hơi nghiêm trọng.

“Đã kiểm tra rồi, cũng không phải rất nghiêm trọng, nhưng phải nằm viện một thời gian, chiều nay cậu ba con đã đi qua rồi, lúc này cậu ba gọi điện cho mẹ nói là ổn cả rồi.” Mẹ Diệp nói: “Nhưng mẹ nghĩ là chúng ta vẫn nên qua đó xem một chút thì hơn.”

“Nhất là Tiểu Mặc con, rất lâu rồi con không gặp ông bà ngoại rồi đấy!”

Diệp Mặc gật đầu.

Từ khi ăn tết đến giờ thì hắn chưa gặp ông bà ngoại.

“Con có xin nghỉ được không? Chúng ta đi qua đó!” Mẹ Diệp nói.

“Vâng!” Diệp Mặc lại gật đầu: “Thế bao giờ đi ạ?”

“Khi nào con rảnh thì chúng ta đi, dù sao thì bệnh tình của ông ngoại con cũng không nặng lắm, bao giờ đi cũng được, chúng ta chỉ sợ ảnh hưởng đến công việc của con thôi.” Mẹ Diệp cau mày nói.

Sự nghiệp của con trai đang phát triển rất tốt, nên bà sợ ảnh hưởng đến công việc của con trai mình.

“Con thì lúc nào chả được!” Diệp Mặc cười nói: “Hay là chúng ta qua đó sớm một chút đi! Ngọc Tình cũng đang ở Thành phố Thiên Hải, chúng ta qua sớm thì có thể gặp được cô ấy, mấy ngày nữa thì cô ấy sẽ không ở Thiên Hải nữa rồi.”

“Con bé vẫn ở Thiên Hải à? Vậy thì tốt!”

Mẹ Diệp vỗ tay một cái rồi cười nói: “Vậy mai chúng ta đi nhé!”

Bình Luận (0)
Comment