“Vừa rồi tôi và Ngọc Tình đã bàn bạc xem mua nhà ở đâu, tôi cũng hỏi đám bạn của tôi rồi, họ nói là có một căn biệt tự không tồi, bọn tôi định ngày kia trở về Đế Kinh thì sẽ đi qua đó xem, nếu như thích hợp thì mua luôn.”
Dương Mạn Ny lại nói.
“Ở đâu? Bao nhiêu tiền?”
“Lệ Cung Uyển! Chắc khoảng hơn 100 triệu! Căn biệt thự này tốt hơn các căn biệt thự cũ nhiều, lại còn rất xinh đẹp nữa.”
“Vậy được! Hai người quyết định đi! Khi nào xong thì tôi sẽ đi qua!” Diệp Mặc cười nói.
“Đến khi đó em sẽ chuẩn bị cho anh một bộ thiết bị live stream, và các nhạc cụ. . . vậy thì anh có thể live stream ở bên đó luôn rồi!” Tô Ngọc Tình nói.
“Được!”
Hàn huyên thêm vài câu, Diệp Mặc đi lên tầng trên, tắm rửa một cái, rồi thay quần áo ngủ.
Lúc này, đã sắp 10 giờ rồi.
Diệp Mặc cầm điện thoại di động lên gọi về nhà.
Sau vài tiếng tút, thì có người nghe máy.
“Cha!”
“Con trai, muộn thế này rồi mà con vẫn chưa ngủ à!” Cha Diệp cười nói.
“Con đang chuẩn bị đi ngủ thì nhớ ra vài ngày không gọi điện về nhà rồi, cho nên gọi một cuộc, cha, căn biệt thự đó thế nào rồi?” Diệp Mặc hỏi.
“Cha và mẹ con đã chuyển vào ở rồi, nhưng vẫn còn rất nhiều nơi phải sửa sang và trang trí lại, chờ khi nào làm xong thì sẽ đón ông bà nội của con vào ở luôn.” Cha Diệp nói.
Những ngày gần đây ông phải sửa nhà, cho nên thân thể hơi mệt một chút, nhưng tinh thần thì lại rất tốt.
“Vâng! À đúng rồi, cha, mấy ngày nữa con sẽ đi Đế Kinh, rồi mua một căn nhà ở đó luôn, bởi vì công việc của Ngọc Tình phải ở Đế Kinh khá nhiều, nên con muốn mua một căn nhà ở đó, vậy thì sẽ có nhiều thời gian ở bên cô ấy hơn.”
“Được được được!”
Cha Diệp mỉm cười, luôn miệng nói được.
Đúng là nên như vậy, vợ chồng trẻ luôn xa nhau thì không hay lắm, cũng không tốt cho hai đứa bé.
Dù sao con trai cũng kiếm được tiền, mua thêm một căn nhà cũng chẳng sao cả.
“Con trai, dạo này công việc của con thế nào?”
Cha Diệp thuận miệng hỏi chuyện công việc.
“Vẫn tốt ạ, à đúng rồi, còn có một việc nữa, cha còn nhớ cái khách sạn mà con dẫn cha mẹ đến không? Đúng, chính là khách sạn rất đắt đấy, con đã mua khách sạn đấy rồi!”
Diệp Mặc mỉm cười, kể lại chuyện mình đầu tư cổ phiếu kiếm tiền, rồi mua khách sạn cho Cha Diệp nghe.
Trong biệt thự, Cha Diệp đặt điện thoại xuống.
Gương mặt của ông vẫn còn vài phần ngơ ngác.
“Ông làm sao thế?”
Mẹ Diệp vừa gấp quần áo xong, đi về phòng ngủ thì nhìn thấy dáng vẻ này của Cha Diệp, không khỏi buồn bực nói: “Tiểu Mặc gọi về nói cái gì?”
“Tiểu Mặc bảo là, nó kiếm được hơn một tỷ, còn mua một cái khách sạn, chính là cái khách sạn chúng ta đã ở ý!”
Cha Diệp đờ đẫn nói.
Đến bây giờ ông vẫn có chút không dám tin.
Sau khi Mẹ Diệp nghe xong thì tay run lên một cái, đống quần áo vừa gấp xong liền rơi xuống sàn nhà.
Bà đứng ở đó, đôi mắt trừng to, tràn đầy chấn động.
“Thật... thật à?”
Nửa ngày sau, bà mới mở miệng hỏi với vẻ run run.
“Chẳng lẽ lại giả sao!” Cha Diệp cười khổ.
Mẹ Diệp há miệng, sửng sốt đến mức không nói thành lời.
Bà nhặt quần áo lên, sau đó chỉnh lại gọn gàng, rồi đặt qua một bên.
Sau đó bà lại ngồi xuống bên giường, biểu cảm trên mặt vẫn hơi sững sờ.
Lúc trước bà đã cảm thấy, con trai mình kiếm được hơn 10 triệu một ngày, còn mua biệt thự rộng lớn hơn 100 triệu đã là rất tốt rồi, bàn vẫn cảm giác như mình đang nằm mơ, nhưng nào ngờ, hiện giờ nó lại kiếm được hơn một tỷ!
Trong lúc nhất thời, bà vẫn hơi kích động, lại có chút không dám tin.
Dù sao, số tiền này cũng quá nhiều, hoàn toàn là con số trên trời.
Đừng nói là hai vợ chồng mình, coi như là ông chủ lớn như Triệu Nhân Bân thì cũng phải vất vả cả đời mới có tài sản một tỷ, thế mà con trai mình còn trẻ như vậy mà đã kiếm được nhiều tiền như thế rồi!
“Tiểu Mặc, thật sự là quá tài giỏi!”
Nửa ngày sau bà mới thở dài một hơi.
“Đúng thế!”
Cha Diệp cũng ngồi xuống, rồi thở dài một hai.
Người làm cha như mình mà cũng hoàn toàn không nhìn thấu được bản lĩnh của con trai mình.
Lần trước đi Thiên Hải, ông bạn cũ Triệu Nhân Bân của mình cũng bởi vì Tiểu Mặc nên mới nhiệt tình như vậy, khoảng thời gian này còn gọi mấy cuộc điện thoại để hỏi han ân cần, bởi vậy có thể thấy được mối quan hệ của con trai mình lợi hại ra sao.
“Theo tôi…thì chúng ta đừng nói chuyện này cho ai biết, quá nhiều tiền mà!”
Mẹ Diệp cau mày nói.
Cha Diệp lập tức gật đầu.
Bởi vậy mới có câu nói, tài không lộ ra ngoài, nhiều tiền như vậy rất dễ dàng bị người khác nhòm ngó.
Lúc trước hai người họ cũng không trắng trợn tuyên dương con trai kiếm được nhiều tiền, mà họ chỉ nói còn trai đã phát tài, kiếm được kha khá, nhưng chưa bao giờ nói cụ thể số lượng là bao nhiêu.
“Ai! Đã mười rưỡi rồi này, chúng ta đi ngủ thôi!”
Hai người trò chuyện một lát, Mẹ Diệp nhìn đồng hồ, rồi vội vàng nói.
“Hưng phấn như vậy thì làm sao mà ngủ được đây!” Cha Diệp bật cười.
Ông cảm thấy tối nay mình không cần ngủ luôn rồi.
Mẹ Diệp hơi giật mình rồi cũng bật cười.
Hai người nằm xuống trò chuyện, mãi cho đến hai ba giờ sáng mới không chịu nổi mà thiếp đi.