Hơn mười giờ sáng.
Một chiếc xe thể thao đi tới trước cổng công ty Thiên Hành.
Sau khi đỗ xe xong, một người thanh niên đẹp trai bước xuống.
“Công ty Thiên Hành… đúng là chỗ này rồi!”
Diệp Mặc ngẩng đầu lên nhìn, rồi dạo bước đi về phía tòa nhà cao tầng.
Hắn đi thang máy lên tầng năm, vừa mở cửa thì thấy nhân viên tiếp tân của công ty.
“Xin chào tiên sinh!”
Tiếp tân nhìn thấy Diệp Mặc thì hơi nao nao, nhưng rất nhanh đã tỉnh táo lại, mỉm cười hỏi: “Xin hỏi, ngài có chuyện gì không?”
“Ah! Tôi đến để gặp tổng giám đốc của cô!” Diệp Mặc cười nói.
“Vậy…ngài có hẹn trước không ạ?”
“Không có!” Diệp Mặc lắc đầu nói.
“Tiên sinh, vậy thì tôi giúp ngài hẹn trước nhé!” Tiếp tân mỉm cười nói.
“Không cần đâu, cô nói cho tôi biết văn phòng của tổng giám đốc ở đâu, rồi tự tôi đi qua là được!” Diệp Mặc cười nói.
“Điều này. . .”
Tiếp tân hơi giật mình.
“Thôi được rồi, tự tôi đi vào tìm vậy!” Diệp Mặc mỉm cười, rồi trực tiếp đi vào.
Hắn chưa từng tới công ty Thiên Hành này, hôm nay phải thăm quan một vòng mới được.
Nhân viên tiếp tân nhất thời sững sờ tại chỗ.
Sau khi Diệp Mặc đi vào thì bắt đầu nhìn ngó bốn phía, cũng có rất nhiều người trong khu làm việc chú ý đến Diệp Mặc, họ đều ngẩng đầu lên nhìn qua.
“Anh ta là ai vậy? Là ngôi sao à?”
“Không biết nữa!”
Tiếng nghị luận vang lên.
“Văn phòng tổng giám đốc của mọi người ở đâu vậy?” Diệp Mặc dạo một lúc, rồi quay sang hỏi một người.
“Ah! Ở…trên tầng trên!”
Người kia ngẩn ra, đưa tay lên chỉ trong vô thức.
“Được! Mọi người cố gắng làm việc nhé!”
Diệp Mặc mỉm cười, rồi quay người đi về phía thang máy.
“Anh ta tìm tổng giám đốc Ninh của chúng ta đấy!”
“Anh ta có quan hệ gì với tổng giám đốc Ninh nhỉ?”
Khu làm việc lập tức oanh động.
Sau khi công ty Thiên Hành bọn họ bị thua mua, thì phía trên phái xuống một vị tổng giám đốc Ninh có dáng vẻ cực kỳ xinh đẹp, dáng người cũng rất nóng bỏng nữa. Khoảng thời gian này bọn họ cũng nghị luận rất nhiều về vị tổng giám đốc Ninh này.
Tổng giám đốc Ninh không chỉ xinh đẹp mà còn rất có thủ đoạn, vừa mới vào chức thì đã đào được rất nhiều cao thủ ở trong ngành, khiến cho công ty Thiên Hành của bọn họ nổi tiếng như cồn ở trong vòng tròn.
Trong lúc nhất thời, các nhóm chat trong công ty đều đang bàn luận về chuyện quan hệ của người thanh niên này và tổng giám đốc Ninh.
Văn phòng phó tổng giám đốc, một người đàn ông khoảng 40 tuổi đang xem bản thảo trên máy tính, bỗng nhiên nhóm chat xuất hiện rất nhiều tin nhắn chưa đọc.
Ông ta tập trung nhìn vào, thì lập tức giật mình.
Có một người đàn ông xa lạ xuất hiện trong công ty, tuyên bố rằng muốn tìm tổng giám đốc Ninh, lại còn không có hẹn trước mà trực tiếp đi vào, hình như còn đẹp trai như ngôi sao thần tượng vậy.
“Thật là không chịu nổi!”
Đôi lông mày rậm của ông ta dựng lên, nhỏ giọng khiển trách một câu, sau đó đứng dậy đi ra ngoài.
“Họ Ninh này coi công ty là cái gì…”
Ông ta vừa khiến trách vừa đi dọc theo hành lang về phía trước.
Những người ở trong nhóm chat đều nói, người kia đẹp trai thế nào thế nào, loại này chẳng phải là mặt trắng nhỏ sao! Còn không hẹn trước mà dám đi vào trong công ty tìm người, không thèm tuân thủ quy củ của công ty, hiển nhiên là phải có quan hệ không tầm thường với họ Ninh kia.
Khẳng định là tên mặt trắng nhỏ của họ Ninh kia nuôi!
Với lại, người này còn đi loạn trong công ty, khiến cho công việc của nhân viên khác bị ảnh hưởng.
Nếu như là bên ngoài, thì cô ta muốn làm gì cũng được, nhưng nơi này là công ty, sao có thể để loại người vớ vẩn này đi vào chứ!
Ông ta đi qua một chỗ rẽ, rồi ngẩng đầu lên tìm kiếm, cuối cùng cũng nhìn thấy người kia, đúng thật là rất đẹp trai, hơn nữa còn đang chắp tay sau lưng đi loạn trong công ty giống như trong nhóm chat đã nói, thỉnh thoảng lại nhìn bên này rồi lại nhìn bên kia một chút, giống như là một vị sếp đang đi thị sát vậy.
Người này vừa đến đây, tất cả nhân viên đều không có tâm tư làm việc nữa, mà tất cả đều nhìn vào anh ta.
“Này! Anh đang làm gì đấy!”
Ông ta sầm mặt lại, bước nhanh tới rồi rống lên một tiếng.
“Tôi đang đi dạo, thuận tiện tìm tổng giám đốc của mọi người một chút!”
Diệp Mặc quay sang nhìn ông ta một cái, rồi mỉm cười nói.
“Anh không biết hẹn trước với tổng giám đốc Ninh à? Sau đó bảo người ta dẫn đi, chứ anh đi dạo ở đây làm gì! Anh có biết là anh đang ảnh hưởng đến công việc của công ty chúng tôi không?” Ông ta đi tới, dựng thẳng lông mày lên quát.
“Các người nhìn cái gì, làm việc đi!”
Sau đó, ông ta lại quát to với các nhân viên.
Mọi người đều rụt cổ lại, thu hồi ánh mắt, rồi cúi đầu làm việc.
“Anh và họ Ninh kia, à không, anh và tổng giám đốc Ninh có quan hệ gì? Bây giờ đang là giờ làm việc, nếu như không phải chuyện làm ăn thì anh nên đi đi!” Ông ta đi tới gần, rồi đánh giá người thanh niên này một lần nữa.
Hai hàng lông mày của ông ta lại cau chặt hơn, cũng càng khẳng định suy đoán của mình là đúng.
Người này nhất định là mặt trắng nhỏ do họ Ninh kia nuôi!