Vừa Bị Từ Hôn! Siêu Cấp Thiên Hậu Mang Em Bé Đến Ngăn Cửa (Bản Dịch)

Chương 369 - Chương 369: Diệp Mặc: Cháu Đi Mời Chén Rượu!

Chương 369: Diệp Mặc: Cháu đi mời chén rượu! Chương 369: Diệp Mặc: Cháu đi mời chén rượu!

Sắc mặt Diệp Chính Đức không vui, nhưng cũng không tiện phát tác.

“Tiểu Mặc, đừng để ý, lát nữa ăn cơm là được.” Diệp Chính Đức tiến đến gần bên tai Diệp Mặc, rồi nhỏ giọng nói: “Đồ ăn ở nơi này rất ngon, bỏ lỡ bữa cơm này thì phải đợi hơn một năm nữa đấy.”

Diệp Mặc mỉm cười gật đầu.

Cha con nhà họ Trầm cũng không nói gì thêm, Ông chủ Tiền đã hòa giải rồi, nên bọn họ cũng không tiện nói tiếp.

Tạm thời để người trẻ tuổi này thơm lây, đi theo họ cọ bữa cơm đi!

Người ta từ trong thôn nhỏ đi ra, chắc là chưa bao giờ được hưởng thụ tay nghề của đại sư quốc yến! Hôm nay liền cho cậu ta mở rộng tầm mắt vậy!

Một lát sau, mấy bàn bên cạnh cũng có người đến, trong phòng cũng trở nên náo nhiệt hơn.

Rất nhanh, rượu đã được mang lên.

“Tiểu Mặc, cháu uống gì? Trắng hay đỏ?”

Diệp Chính Đức hỏi.

“Gì cũng được ạ!”

“Vậy thì uống rượu trắng đi, hôm nay cháu uống với chú vài chén, lát nữa chúng ta sẽ gọi người lái thuê.” Diệp Chính Đức cười một tiếng đầy cởi mờ, rồi cầm một chai rượu trắng qua, mở nắp rồi rót hai chén.

“Tiểu Mặc, hay là cháu mời mấy vị chú bác này một chén trước đi!”

Diệp Chính Đức liếc mắt nhìn hai bên rồi cười nói.

Những người này đều là người có tài sản không nhỏ, lại có nhiều mối quan hệ ở quê nhà, nếu như Tiểu Mặc quen biết những người này thì sau này cũng sẽ có thêm sự trợ giúp.

“Vâng!”

Diệp Mặc cũng không từ chối, liền cầm chén rượu, rồi đứng lên, đi về phía Ông chủ Tiền.

“Chú Tiền!”

Hắn cầm chén rượu lên rồi nhiệt tình nói.

“Được được!”

Ông chủ Tiền mỉm cười, rồi cũng cầm chén rượu lên.

Mặc dù người trẻ tuổi này không có bản lĩnh như con trai Lão Trầm, nhưng dáng vẻ lại rất đẹp trai và lễ phép, cũng không tệ lắm.

“Chú Trầm!”

Diệp Mặc mời một vòng, rồi đi đến trước mặt ông chủ Trầm kia.

Ông chủ Trầm ngạo nghễ liếc mắt một cái, rồi hừ một tiếng.

Chỉ là một người trẻ tuổi không có bản lãnh gì, mà cũng đòi trèo lên quan hệ với đám người bọn họ à?

Thật sự là không biết tự lượng sức mình!

“Ai! Lão Trầm, người ta đã mời rượu ông rồi, uống một chén thì có sao đâu.” Ông chủ Tiền nói một câu.

Lúc này ông chủ Trầm mới cầm chén rượu lên với vẻ không vui, cũng không thèm cụng chén và trực tiếp uống một hớp nhỏ, sau đó đặt chén rượu xuống bàn, toàn bộ quá trình đều lộ ra vẻ mặt lạnh lùng.

Diệp Mặc cũng không thèm để ý, uống rượu xong thì trở về chỗ ngồi.

“Lão Trầm này thật là bướng bỉnh!”

Ông chủ Tiền lắc đầu, oán trách một câu.

Chỉ là uống chén rượu xã giao vui vẻ mà thôi! Có sao đâu chứ!

“Đức Vĩ, con cũng đi mời rượu đi!”

Ông chủ Trầm nhìn con trai ở bên cạnh, rồi phất phất tay nói.

“Vâng!”

Trầm Đức Vĩ cầm chén rượu và chai rượu đứng lên, lần lượt mời một vòng.

Anh ta mời xong một vòng thì trở về chỗ ngồi, đúng lúc này, Trầm Đức Vĩ nhìn thoáng qua phía bên cạnh, hình như nhìn thấy gì đó nên lộ ra vẻ kinh ngạc, sau đó, anh liền vỗ vai cha mình một cái, ra hiệu cho cha mình nhìn sang bên đó.

Ông chủ Trầm hơi giật mình, ngẩng đầu lên nhìn rồi cũng lộ ra vẻ kinh ngạc.

Ngay sau đó, trong mắt ông ta lộ ra vài phần cuồng nhiệt.

“Sao thế?”

Mấy người ông chủ Tiền thấy thế thì kinh ngạc nói.

“Ông chủ Tào ở bên kia!”

Ông chủ Trầm chỉ về phía đó rồi hưng phấn nói: “Chính là chủ tịch của Weibo ý!”

Đám người ông chủ Tiền nghe xong thì đều giật mình.

Chủ tịch Tào của Weibo thì đúng thật là một nhân vật nổi tiếng!

Chưa nói đến tài sản, mà chỉ là danh tiếng thôi thì cũng đã gấp bọn họ không biết bao nhiêu lần rồi, đây mới thực sự là nhân vật nổi tiếng!

Ngay sau đó, bọn họ đều quay người nhìn sang với ánh mắt kích động.

Diệp Chính Đức cũng quay người nhìn sang.

Diệp Mặc thì lại hơi giật mình.

Chủ tịch Tào của Weibo?

Tuy rằng hắn chưa từng gặp mặt, nhưng cũng có thể nói là quen biết.

Sau đó, Diệp Mặc cũng quay người nhìn về phía bàn bên đó, đám người ngồi bên bàn đó đều có khí độ không tầm thường, lại theo phương hướng của mọi người chỉ thì Diệp Mặc cũng tìm được vị chủ tịch Tào kia, sau đó thì đánh giá một phen.

“Nơi này rất nổi tiếng, nên thường xuyên có những nhân vật không phú thì quý đến đây.”

Diệp Chính Đức quay người lại, rồi nhìn về phía Diệp Mặc cười nói.

“Có lẽ những người bên cạnh chủ tịch Tào cũng đều là những người có thân phận không tầm thường đâu!”

Ông chủ Tiền thu hồi ánh mắt rồi thở dài.

Mặc dù đám người bọn họ có ít tài sản, nhưng ở Đế Kinh này thì chỉ coi là trung bình mà thôi, ở đây có rất nhiều người có thân phận hiển hách và giàu có hơn bọn họ, nhiều không đếm xuể.

“Chắc chắn là vậy!”

Ông chủ Trầm mỉm cười nói.

Có thể ngồi ăn chung, thì khẳng định là người cùng một tầng lớp.

“Tôi đi mời chén rượu!”

Ông chủ Trầm không nhìn nổi, cầm chén rượu rồi đứng bật dậy.

“Lão Trầm, ông quen Chủ tịch Tào à?”

Đám người Ông chủ Tiền hơi giật mình, cảm thấy hơi kinh ngạc.

Từ khi nào mà Lão Trầm lại kết bạn với một nhân vật như Chủ tịch Tào rồi?

“Tôi cũng không có bản lĩnh này!”

Ông chủ Trầm khoát khoát tay: “Chỉ là trước kia, tôi có gặp mặt Chủ tịch Tào trong một bữa tiệc cưới, rồi cùng uống một chén rượu với Chủ tịch Tào, nên cũng không tính là quen biết.”

Đám người Ông chủ Tiền nhất thời giật mình.

Bình Luận (0)
Comment