Vừa Bị Từ Hôn! Siêu Cấp Thiên Hậu Mang Em Bé Đến Ngăn Cửa (Bản Dịch)

Chương 394 - Chương 394: Mợ Hai: Nhà Bọn Họ Chỉ Phong Quang Nhất Thời Mà Thôi!

Chương 394: Mợ hai: Nhà bọn họ chỉ phong quang nhất thời mà thôi! Chương 394: Mợ hai: Nhà bọn họ chỉ phong quang nhất thời mà thôi!

Trong phòng làm việc, sau khi Diệp Mặc tiễn Phó Tư Vi đi về thì bắt đầu live stream.

Hắn live stream đến 9 giờ tối mới kết thúc, sau đó thì pha sữa cho bọn nhỏ, lại chơi với chúng một lúc, rồi mới tắm rửa và mát xa cho chúng.

Sau khi dỗ hai đứa bé đi ngủ, Diệp Mặc lấy điện thoại di động ra, rồi mở app chơi cờ ra, bắt đầu đánh cờ.

Đây cũng là vì luyện tập kỹ năng Vận Động.

Sau khi nhận điện thoại của Ngọc Tình thì Diệp Mặc lại tiếp tục chơi cờ, xào và đầu tư cổ phiếu, sáng sớm hắn mới thiếp đi một lúc.

Sau khi tỉnh dậy, Diệp Mặc lại pha sữa rồi làm đồ ăn thêm cho bọn nhỏ, sau đó hắn mới thu dọn hành lý.

Mười giờ hơn, một chiếc BMW đi đến trước cửa phòng làm việc.

Xe dừng lại, cửa sau mở ra, một bóng người nhảy xuống, là một cô thiếu nữ mặc một chiếc áo lông màu hồng, không phải Hoàng Y Y thì là ai.

“Anh họ!”

Hoàng Y Y gõ cửa, khi nhìn thấy Diệp Mặc đi ra thì nở nụ cười nhiệt tình.

Tuy rằng Hoàng Y Y thường xuyên xem Diệp Mặc live stream, nhưng rất lâu rồi cô không gặp Diệp Mặc.

“Em được nghỉ rồi à?”

Diệp Mặc nhìn Hoàng Y Y một cái rồi cười nói.

“Vâng! Vừa mới được nghỉ xong!” Hoàng Y Y vui vẻ nói.

“Thành tích thế nào?” Diệp Mặc hỏi.

“Ai nha! Anh họ, anh đừng nhắc đến chuyện này nữa! Có ai học đại học mà còn hỏi thành tích đâu!” Hoàng Y Y lập tức ngoác miệng, không cam lòng nói.

Anh họ không còn chuyện gì để nói à!

Chỉ bằng dáng vẻ cà lơ phất phơ của mình thì làm sao có thể có thành tích gì chứ.

“Em thì. . .bình thường! Thi Vận thì thi rất tốt, còn xếp hạng nhất luôn!” Hoàng Y Y chột dạ, ngượng ngùng nói một câu, sau đó, khi nhắc đến Thi Vận thì hai mắt của Hoàng Y Y lại sáng rực lên.

“Thế cơ à!”

Diệp Mặc nghe xong hơi giật mình, hắn cũng có chút ấn tượng với cô bé Khương Thi Vận kia.

“Anh họ, lần này chị dâu có đi không?”

Hoàng Y Y bắt lấy tay Diệp Mặc rồi lắc lắc, mặt mũi tràn đầy mong đợi hỏi.

“Có đi!”

Diệp Mặc mỉm cười gật đầu.

“Ah! Tốt quá rồi!” Hoàng Y Y bóp chặt hai bàn tay trwangs lại, kích động đến mức nhảy cẫng cả lên.

“Tiểu Mặc, để cậu!”

Cậu ba xuống xe, nhận hành lý của Diệp Mặc rồi nói: “Đi đi, chúng ta đi nhà ga, cha mẹ cháu đã lên xe rồi, nên sẽ đến đấy sớm hơn chúng ta, khi chúng ta qua bên kia thì đi tìm họ là được.”

“Vâng!”

Diệp Mặc đóng cửa phòng làm việc, rồi mang theo hai đứa bé lên xe.

“Chào mợ!”

Hắn chào mợ ba ngồi ở vị trí bên cạnh tài xế một tiếng.

“Tiểu Mặc à!”

Mợ ba quay người lại cười vô cùng nhiệt tình.

“Đi thôi!”

Cậu ba đóng cốp sau lại, rồi quay lại xe, bắt đầu lái đi.

......

Trạm xe lửa thành phố Thiên Hải.

Một đoàn người bước xuống.

Người hơi nhiều nên khá chen chúc, Diệp Mặc ôm hai đứa bé đi theo gia đình cậu ba ra ngoài.

“Bên kia!”

Cậu ba kéo hành lý đi về phía trước, thỉnh thoảng lại nhìn bốn phía, một lát sau, cậu ba bỗng nhiên hô lên một tiếng kinh ngạc, rồi bước nhanh đi về phía trước, hướng đo có hai người đang đi qua, chính là hai người Cha Diệp và Mẹ Diệp.

“Anh rể, dạo này khí sắc của anh rất tốt nhỉ!” Cậu ba đánh giá một chút rồi cười nói.

Người anh rể này đang mặc một bộ âu phục phẳng phiu, đến tóc tai cũng được chỉnh lý cẩn thận, nhìn trông hoàn toàn khác với ngày xưa.

Chị gái của mình cũng giống như thế, mặt mũi tràn đầy hồng hào, rất có tinh thần.

“Khẳng định là rất tốt rồi!”

Mợ ba cũng nhiệt tình cười nói.

Người gặp việc vui thì tinh thần thoải mái, bây giờ Diệp Mặc phát triển tốt như vậy, hai người này có thể không vui vẻ sao, khí sắc có thể không tốt sao!

“Cha, mẹ!” Diệp Mặc ôm hai đứa bé đi qua.

“Để mẹ bế cho!”

Mẹ Diệp nhìn thấy hai đứa bé thì mắt sáng lên, bước lên phía trước, rồi nhận lấy hai đứa bé trong ngực Diệp Mặc: “Lại cao hơn không ít rồi! Lại còn hơi nặng nữa! Có nhớ bà nội không nào? Gọi bà nội đi nào!”

Mẹ Diệp trêu hai đứa bé một chút, miệng thì cười không ngậm lại được.

“Đi đi, chúng ta ra ngoài trước đã!”

Cha Diệp nói một câu, rồi kéo hành lý đi ra ngoài.

“Tiểu Mặc đã đặt khách sạn trước rồi, hay là nhà chú cũng qua khách sạn đấy ở cùng anh chị đi!” Cha Diệp nhìn về phía cậu ba, cười nói.

Chuyện này đi tham gia lễ đính hôn thì tất nhiên có sắp xếp khách sạn, nhưng con trai nói là khách sạn đó không tốt, nên đã đặt phòng ở khách sạn Bulgari lần trước.

Ban đầu Cha Diệp còn chê đắt, nhưng lại nghĩ đến con dâu cũng đến nên cũng đồng ý.

“Nhà anh hai cũng sắp xếp khách sạn rồi mà, sao còn phải đặt phòng làm gì?”

Cậu ba nói với vẻ kinh ngạc.

“Không phải sợ con dâu ở không quen sao!” Cha Diệp cười nói.

“Cũng đúng!” Cậu ba mỉm cười, đang định từ chối.

“Là khách sạn gì vậy?” Hoàng Y Y tò mò hỏi.

“Khách sạn Bulgari!” Diệp Mặc ở bên cạnh nói.

“Khách sạn Bulgari? Thật á? Cha, chúng ta cũng qua đấy đi!” Hoàng Y Y hơi kích động.

Đây chính là một trong những khách sạn nổi tiếng nhất thành phố Thiên Hải, nghe nói là vô cùng xinh đẹp!

Cậu ba lập tức cau mày, ông cũng đã nghe nói đến khách sạn này, nổi tiếng như vậy thì nhất định không rẻ, ở một đêm chắc cũng phải 5000 6000 đồng, thậm chí còn đắt hơn, tuy nhà bọn họ có chút tiền, nhưng ở khách sạn đắt như vậy thì vẫn hơi đau lòng.

Huống chi, lễ đính hôn là tối mai, nên phải ở lại hai đêm.

Sắc mặt mợ ba cũng không được tự nhiên lắm.

Đúng là khách sạn Bulgari này rất đắt!

Bình Luận (0)
Comment