Vừa Bị Từ Hôn! Siêu Cấp Thiên Hậu Mang Em Bé Đến Ngăn Cửa (Bản Dịch)

Chương 408 - Chương 408: Chu Lỗi: Mình Có Thể Nhẹ Nhõm Đánh Nỗ Tên Đó!

Chương 408: Chu Lỗi: Mình có thể nhẹ nhõm đánh nỗ tên đó! Chương 408: Chu Lỗi: Mình có thể nhẹ nhõm đánh nỗ tên đó!

“Chu Lỗi!” Diệp Mặc hơi giật mình.

Hắn nghĩ nghĩ một chút thì nhớ ra, người này chính là con trai của Dương Xuân Hoa, hắn đã gặp qua một lần ở khách sạn Duyệt Vân Trang.

“Anh ta thì sao?” Diệp Mặc kinh ngạc nói.

“Chu Lỗi, đã nói xấu cậu không ít đâu.” Tô Trạch Phong nói.

Trước kia bởi vì Tô Trạch Phong là anh trai của Ngọc Tình, cho nên Chu Lỗi rất khách khí với Tô Trạch Phong, nhưng từ khi người em rể này xuất hiện, và cả chuyện của nhà trẻ Dục Anh thì hai người bọn họ đã ít gặp nhau hơn.

Chẳng qua là thỉnh thoảng cũng có thể chạm mặt, Tô Trạch Phong thường xuyên nghe nói rằng, Chu Lỗi rất hay nói xấu người em rể này của mình.

“Ví dụ như?” Diệp Mặc hơi cau mày lại.

“Chính là. . . một ít lời rất khó nghe, còn nói cơ thể của cậu không tốt.” Tô Trạch Phong do dự một chút rồi nói.

Cha mẹ và bọn nhỏ đều ở đây, cho nên Tô Trạch Phong không thể nói những lời đó ở đây được, chỉ có thể mờ mịt biểu thị một chút.

“Ah!”

Sau khi Diệp Mặc nghe xong thì mỉm cười nói: “Anh ta hay tập thể dục lắm à, hay đánh tennis à?”

“Ừm! Bình thường rảnh rỗi tôi đi đánh tennis thì cũng có thể chạm mặt Chu Lỗi.” Tô Trạch Phong gật đầu nói: “Chu Lỗi thường nói xấu cậu, cho nên tôi mới hỏi cậu một chút, nếu có thể thì đi qua so tài với cậu ta, khiến cho cậu ta ngậm miệng.”

“So cái gì mà so, cha thấy cơ thể của Tiểu Mặc rất tốt mà!”

Cha Tô nhấp một ngụm rượu rồi hừ một tiếng.

“Đúng vậy! Cơ thể chỉ cần khỏe mạnh là được rồi mà, với lại, TIểu Mặc còn phải chăm sóc bọn nhỏ, lại phải làm việc, bận rộn như vậy thì sao có thời gian tập thể dục và chơi tennis mỗi ngày được, con nha, sau này con cũng đừng qua lại với thằng bé nhà họ Chu nữa.”

Mẹ Tô đặt đũa xuống, rồi trừng mắt trách mắng.

“Mẹ, con. . .”

Tô Trạch Phong cảm thấy rất tủi thân.

“Tennis à! Em cũng biết một chút đấy, cũng có thể so tài với anh ta một chút, không bằng anh hẹn anh ta hôm nay qua làm vài ván đi.” Diệp Mặc hơi suy nghĩ một chút rồi cười nói.

Đúng là hắn chưa từng chơi tennis, khi còn đại học thì hắn chỉ chơi đá bóng hoặc bóng rổ thôi, nhưng bây giờ hắn có kỹ năng Vận Động, nên tất nhiên là không sợ.

“Hôm nay á?”

Tô Trạch Phong hơi giật mình, ngạc nhiên nói: “Tiểu Mặc, Chu Lỗi… chơi rất giỏi đấy, cậu có nắm chắc không?”

“Tạm được!” Diệp Mặc cười nói.

Hẹn hôm nay, thì Diệp Mặc có thể nhờ cha mẹ vợ chăm sóc hai đứa bé luôn, còn nếu như hôm khác thì chỉ sợ hắn không rảnh.

“Vậy thì. . .được rồi! Để tôi hỏi một chút.”

Tô Trạch Phong hơi do dự nhưng vẫn gật đầu, cầm điện thoại di động ra nhắn tin.

Cha Tô và Mẹ Tô cũng không ngăn cản.

Tiểu Mặc đã nói là biết chơi rồi, nên đi qua so tài một chút cũng không có gì.

“Con trai, sau này nhớ cách xa nhà bọn họ một chút, em trai của Dương Xuân Hoa đã bị Tiểu Mặc đưa vào tù, cho nên mẹ còn nghe nói, Dương Xuân Hoa đang nói xấu nhà chúng ở khắp nơi đấy.” Mẹ Tô nhìn về phía con trai của mình rồi dặn dò.

“Còn biết rồi mà!”

Tô Trạch Phong vội vàng gật đầu.

Sau đó, tiếp tục vùi đầu vào ăn cơm.

……

Hơn hai giờ chiều.

Một sân tennis trong thành phố.

Chu Lỗi thay một bộ quần áo thể thao, rồi làm nóng người, sau đó cầm một cây vợt đi vào sân.

“Phù!”

Chu Lỗi hít sâu một hơi, rồi ném quả bóng lên, tay phải nắm chặt cây vợt, ra sức vỗ mạnh một cái.

Bành!

Một tiếng trầm vang lên.

Quả bóng bắn ra, nện mạnh xuống đất rồi nảy lên.

“Không tệ!”

Cổ tay Chu Lỗi run lên một cái, nhếch miệng cười, hai đầu lông mày hiện lên ý cười.

Tuy rằng cơ thể của mình trông hơi gầy, nhưng rèn luyện lâu ngày nên toàn thân đều là cơ thịt, sức mạnh cũng không nhỏ, mình chỉ cần vài bóng là đánh nổ tên mặt trắng nhỏ kia, có thể ngược chết đối phương.

Chu Lỗi vừa nhớ đến tên kia thì lại cắn chặt răng lại, trong mắt lóe lên một tia ghen tỵ mãnh liệt.

Tên này không chỉ cướp Ngọc Tình của mình, mà còn hại câu ruột của mình phải ngồi tù nữa!

“Tên này…thì có gì tốt chứ!”

Chu Lỗi hừ một tiếng khinh thường.

Khi mình gặp tên này ở khách sạn Duyệt Vân Trang, còn thấy tên này quen tổng giám đốc Đinh, lại còn là chủ khách sạn, khiến cho mình tưởng rằng gia thế của tên này phải hiển hách và quan hệ phải ghê gớm lắm, cho nên mới hơi sợ hãi.

Về sau mới biết, thì ra tên này chẳng có bối cảnh gì cả, mà chỉ là một tên nhà quê xuất thân từ huyện thành nhỏ mà thôi.

Chỉ có chút bản lĩnh, làm streamer ở trên Tik Tok, lại hơi may mắn kiếm được tiền ở đầu tư cổ phiếu nên mới có tiền mua khách sạn.

Loại người này có chỗ nào xứng với Ngọc Tình chứ!

“Tên mặt trắng nhỏ đáng chết này!”

Vừa nghĩ đến gương mặt đẹp trai đến mức khó tin của đối phương, thì Chu Lỗi lại cắn chặt răng, trong lòng cực kỳ ghen tỵ.

Bành!

Chu Lỗi lại ra sức vung vợt đánh bóng một lần nữa.

Lát nữa mình phải đánh nổ gương mặt này mới được.

Bình Luận (0)
Comment