“Đúng thế! Không thể nào!”
“Chắc cô Trần Mộng bị gạt rồi!”
Bốn phía cũng xôn xao một trận.
Tất cả mọi người đều cảm thấy chuyện này quá hoàng đường.
Diệp Mặc trong ấn tượng của bọn họ vẫn luôn rất bình thường, thậm chí còn hơi nghèo hèn, thế mà bây giờ cô Trần Mộng lại nói với bọn họ rằng Diệp Mặc giả vờ, chứ thật ra Diệp Mặc chính là một công tử nhà giàu cực kỳ nhiều tiền, trong tay còn có một tập đoàn lớn giá trị vài tỷ!
Chuyện này, thực sự quá hoang đường, quá bất hợp lý!
“Đây là chính mắt cô nhìn thấy, khi cô đi phỏng vấn ở Dục Anh thì gặp Diệp Mặc ở đấy, với lại, Diệp Mặc còn có một tập đoàn nữa cơ! Hiệu trưởng Uông đã nói cho cô biết là tập đoàn y tế Nhân Hoa cũng là của Diệp Mặc, lúc trước hiệu trưởng Uông còn mời Diệp Mặc đi tham gia hoạt động học sinh kiệt xuất của trường nữa.”
Trần Mỗng vừa cười vừa tiếp tục nói.
Mọi người nghe thấy thế thì ngẩn ngơ, càng cảm thấy hoang đường.
Không chỉ một tập đoàn? Lại còn có một tập đoàn nữa?
Hơn nữa, Diệp Mặc lại còn rất thân thiết với hiệu trưởng Uông á?
“Chuyện này…chuyện này…các người sẽ không tin chuyện hoang đường này chứ!”
Lưu Nhất Hàng nhìn mọi người ở bốn phía rồi gào lên một câu.
Dù sao Lưu Nhất Hàng cũng không tin, cũng không chấp nhận được chuyện này.
Lưu Nhất Hàng nghĩ gia cảnh của họ Diệp này kém hơn mình, thì đáy lòng còn có chút an ủi, nếu như họ Diệp này mà thực sự là cong tử nhà giàu, trong tay lại có hai tập đoàn, tài sản hơn 10 tỷ, thì so sánh với cậu ta, mình tính là cái gì?
“Chuyện này. . .”
Tất cả mọi người đều mê mang đầy mặt, không biết nên tin hay là không tin.
“Em tin cô, vòng tròn streamer của bọn em vẫn đang đồn rằng Diệp Mặc rất giàu có, khách sạn ở Duyệt Vân Trang chính là của Diệp Mặc, còn cả Lưu Dương nổi tiếng đợt trước cũng trêu chọc Diệp Mặc, rồi bị Diệp Mặc phế đi.”
Lý Xảo Dung tĩnh tảo lại thì lên tiếng noi.
Khi Lý Xảo Dung nói chuyện, thì đôi mắt xinh đẹp vẫn tràn đầy rung động và khó tin.
Lý Xảo Dung không ngờ những lời đồn đó lại là thật!
Diệp Mặc ẩn giấu sâu thật đấy!
Mọi người nghe thấy Lý Xảo Dung nói thế thì lại ngẩn ngơ, thần sắc thì càng hoảng hốt hơn vài phần.
Nhất là Lưu Nhất Hàng, cơ thể chấn động kịch liệt như bị sét đánh.
Trên gương mặt hơi hơi đẹp trai đã dần dần trắng bệch.
Chẳng lẽ. . .những gì cô Trần Mộng nói đều là thật sao, họ Diệp này thật sự là một công tử nhà giàu sao, không chỉ cực kỳ nhiều tiền, mà lại còn có rất nhiều tài hoa nữa sao?
Đây đến cùng là quái vật gì chứ!
So sánh với cậu ta, thì mình lại đáng là gì!
Lưu Nhất Hàng càng nghĩ càng tự ti, nội tâm thì vô cùng xấu hổ.
Tất cả mọi người đều ngốc trệ.
Bọn họ đều có chút thẫn thờ, Diệp Mặc nhiều tiền như vậy cơ á?
Thế mà bốn năm đại học bọn họ lại không phát hiện ra chút nào!
“Móa! Móa!”
Lý Vũ Bằng ngây người rất lâu, bỗng nhiên vỗ đùi, rồi kêu lên một tiếng sợ hãi.
Cuối cùng Lý Vũ Bằng cũng hiểu vì sao đám phú nhị đại ở quán bar lần trước lại khách khách khí khí với Diệp Mặc như vậy, đến cả ông chủ quán bar cũng phải đi qua, thì ra bọn họ đến không phải vì thân phận idol trên mạng của anh Diệp.
“Giấu quá sâu!”
Sau đó, Lý Vũ Bằng lại thở dài, chỉ cảm thấy quá khó tin.
Vốn cho rằng anh Diệp vất vả lắm mới phát tài, nhưng mà không ngờ người ta đã giàu có từ lâu rồi, là một đại lão ẩn tàng mà thôi!
Người ta làm streamer chỉ để cho vui mà thôi!
“Đúng là giấu quá sâu!”
“Tôi không phát hiện ra chút nào!”
Người ở xung quanh dần dần ồn ào lên, tất cả mọi người đều hiện lên vẻ hưng phấn và sốt ruột.
Rất nhanh, rượu và đồ ăn đã được mang lên.
Mọi người vừa ăn vừa trò chuyện, những câu chuyện đều xoay quanh Diệp Mặc.
Thỉnh thoảng bọn họ lại liếc nhìn về phía cửa phòng, trong ánh mắt có chút chờ mong.
Chỉ riêng thân phận idol trên mạng cũng đã đủ để cho bọn họ nịnh nọt rồi, giờ lại còn có thêm một thân phận hiển hách hơn thì còn phải nói sao.
“Ngại quá! Tôi đến muộn!”
Tầm bảy rưỡi, ngoài cửa truyền đến tiếng bước chân dồn dập, sau đó một người đẩy cửa đi vào.
“Không sao! Không sao!”
“Ông bận rộn như vậy, mà có thể đến là tốt lắm rồi!”
Ánh mắt của tất cả mọi người đều sáng lên, nụ cười thì nóng bỏng, đến cả Lưu Nhất Hàng cũng nở nụ cười vô cùng khách khí, thậm chí còn có vài phần nịnh nọt.
Ban đầu, trong lòng Lưu Nhất Hàng rất chua, nhưng bây giờ biết thân phận của vị này rồi, thì Lưu Nhất Hàng nịnh nọt còn không kịp, chứ nào dám chua!
Diệp Mặc thấy thế thì không khỏi ngơ ngác một chút.
Sao đám bạn học cũ này nhiệt tình thế nhỉ.
Sau đó, ánh mắt Diệp Mặc quét qua, thì nhìn thấy một Trần Mộng ở bên phía mấy cô gái.
“Cô Trần Mộng!”
Diệp Mặc kêu lên một tiếng, đáy lòng cũng hơi kinh ngạc.
Cô Trần Mộng cũng biết vài chuyện của hắn, lẽ nào cô ấy nói ra rồi.
Diệp Mặc cũng không quan tâm lắm, dù sao cũng không gạt mãi được.
“Diệp Mặc!”
Trần Mộng cười nói rất dịu dàng.
“Anh Diệp, qua đây ngồi đi!”
Lý Vũ Bằng vội vàng đứng lên hô một tiếng, Lý Vũ Bằng sợ người bị cướp đi.
“Được!”
Diệp Mặc gật đầu, rồi sải bước đi qua đó.