Vừa Bị Từ Hôn! Siêu Cấp Thiên Hậu Mang Em Bé Đến Ngăn Cửa (Bản Dịch)

Chương 425 - Chương 425: Ngọc Tình Về Rồi!

Chương 425: Ngọc Tình về rồi! Chương 425: Ngọc Tình về rồi!

“Vừa đi tham gia một buổi họp thường niên, nên phải uống mấy chén!” Khi đến nơi thì Diệp Mặc ngồi xuống, cười nói.

Chiều hôm nay, bên Trung Thái gọi điện cho Diệp Mặc, mời Diệp Mặc tham gia họp thường niên của tập đoàn, Diệp Mặc liền đi qua uống vài chén, rồi mới vội vàng chạy qua bên này.

“Anh Diệp, họp thường niên ở đâu vậy?”

Lý Vũ Bằng kinh ngạc hỏi.

“Trung Thái!” Diệp Mặc cười nói.

Trần Mộng ở đối diện nghe thấy thế thì hơi giật mình, nội tâm bỗng nhiên sinh ra một ý nghĩ hoang đường, lẽ nào tập đoàn Trung Thái cũng là của người học sinh này của mình?

Không thể nào đâu!

Một giây sau, Trần Mộng mỉm cười, rồi lắc lắc cái đầu, ném cái suy nghĩ hoang đường này ra khỏi não.

Có lẽ chỉ là có hợp tác, hoặc là quan hệ rất tốt, nên Trung Thái mới mời Diệp Mặc đi tham gia họp thường niên thôi.

“Anh Diệp, không ngờ anh lại giấu sâu như vậy đấy!” Lý Vũ Bằng lại gần rồi cười nói.

“Mọi người đều biết hết rồi à?”

Diệp Mặc nhìn thoáng qua cô Trần Mộng rồi cười nói.

“Đúng thế! May mà hôm nay cô Trần Mộng đến, không thì bọn tôi vẫn mơ mơ màng màng đây!” Lý Vũ Bằng nói.

“Cô Trần Mộng, sao hôm nay cô lại đến đây vậy?” Diệp Mặc hơi kinh ngạc nói.

Trưa này, Lâm Tuyết Cầm cũng không nói rằng cô Trần Mộng sẽ đến mà.

“A! Cô có ít việc muốn nhờ em!” Trần Mộng mỉm cười, nói với vẻ hơi ngượng ngùng.

“Không nói được ở trên Wechat à?” Diệp Mặc kinh ngạc nói.

“Loại chuyện này, vẫn là nhờ ở trước mặt thì tốt hơn!” Trần Mộng lại nói: “Hơn nữa, cũng nhân tiện gặp các em luôn.”

“Vậy thì. . . là chuyện gì thế? Là chuyện bên Dục Anh à?”

Diệp Mặc gật đầu, tiếp tục hỏi.

“Không phải, là một người họ hàng của cô bị bệnh, phải nằm viện giải phẫu.” Trần Mộng nói.

“Ừ! Chuyện này thì đơn giản, lát nữa em cho cô số điện thoại của viện trưởng bên Nhân Hoa, cô cứ nói với ông ta là em giới thiệu là được, ông ta sẽ biết nên làm gì.” Diệp Mặc cười nói.

Loại chuyện nhỏ này cũng chẳng có gì phải nghĩ.

Bởi vì Bệnh viện Nhân Hoa ở thành phố H mới xây xong, lại còn là tư nhân, cho nên người không nhiều lắm, tài nguyên chữa bệnh vẫn rất dồi dào.

“Được được! Vậy thì cảm ơn em!”

Trần Mộng cười nói rất nhiệt tình.

“Ấy! Cô không cần khách khí thế đâu.” Diệp Mặc vội vàng khoát tay.

Mọi người nhìn thấy thế thì đều lộ ánh mắt nóng bỏng và kính sợ hơn vài phần.

Trước kia bọn họ thật sự không nhìn ra Diệp Mặc lại có khí độ như vậy, đường đường là một viện trưởng bệnh viện, thế mà trong miệng Diệp Mặc liền biến thành một nhân vật nhỏ, có thể tùy ý điều động.

Quá khó lường!

Trong lòng bọn họ đều thầm than.

“Diệp Mặc, chuyện của Lưu Dương là bạn làm à?” Lý Xảo Dung cười nói.

Diệp Mặc hơi giật mình, sau đó thì lại gật đầu.

“Chuyện này đã khiến cho người trong vòng tròn náo động đấy! Còn cả Phương Hiểu Kiệt mà bọn mình gặp lần trước cũng nói là bạn rất lợi hại đấy, anh ta còn rất sùng bái bạn đấy.” Lý Xảo Dung lại nói, mặt mũi tràn đầy hưng phấn.

“Thật à?”

Diệp Mặc mỉm cười, hắn cũng nhớ Phương Hiểu Kiệt này, cũng đã gặp mặt ở buổi họp thường niên của Tik Tok.

“Anh Diệp, hôm nay có thể uống rượu không? Bọn mình làm vài chén đi?”

Lý Vũ Bằng đẩy một chén rượu qua rồi nói.

“Được!”

Diệp Mặc vui vẻ cầm chén rượu lên, rồi cụng với Lý Vũ Bằng một cái.

Sau đó, rất nhiều người đều đứng lên mời Diệp Mặc uống rượu, hắn cũng không tiện từ chối, đến cả cô Trần Mộng cũng uống vài chén, trên gương mặt rực rỡ đã nổi lên hai áng mây đỏ, nhìn trông hơi kiều diễm.

Hơn 9 giờ, bữa cơm này mới kết thúc, mọi người đi xuống, rồi ai về nhà nấy.

Diệp Mặc giúp cô Trần Mộng liên hệ với viện trưởng Lưu một chút, rồi mới gọi xe đi về Hồ Phỉ Thúy.

Tối nay Diệp Mặc đã gọi dì Vân đến chăm sóc hai đứa bé.

Dạo này dì Vân cũng không ở đây, bởi vì không có việc gì làm, nhưng Diệp Mặc vẫn trả tiền lương đầy đủ, hắn và Ngọc Tình cũng không thiếu chút tiền này.

“Về rồi à!”

Dì Vân nhìn thấy Diệp Mặc trở về thì hô lên một tiếng nhiệt tình: “Uống không ít nhỉ!”

Bà ngửi thấy mùi rượu trên người Diệp Mặc.

“Không nhiều đâu ạ!”

Diệp Mặc mỉm cười rồi đi thay quần áo, sau đó mới ôm hai đứa bé lên.

Hắn dỗ hai đứa bé đi ngủ, rồi mới đi vào tắm rửa, sau đó lại nhận điện thoại của Tô Ngọc Tình.

“Người này khá thú vị đấy!”

Diệp Mặc lại live stream vài tiếng, sau đó thì bắt đầu xào và đầu tư cổ phiếu, rồi lại chơi cờ.

Hắn đã đổi một app chơi cờ khác, app này là bản quốc tế, có thể đánh cờ với rất nhiều cao thủ trên thế giới, mấy app cũ thì đã không có đối thủ rồi, hắn cảm thấy quá chán cho nên mới đổi sang app này.

Mấy hôm nay, Diệp Mặc đánh cờ với một người tên là Q, hai người so tài cờ vui tầm mười ván, thế mà Diệp Mặc lại thua mấy ván.

Từ sau khi Diệp Mặc nhận được kỹ năng Vận Động, thì tài đánh cờ của hắn đã rất cao, người có thể thắng được hắn vài ván thì chắc chắn là đại sư hàng đầu.

Diệp Mặc cũng không để ý lắm, chơi thêm vài ván nữa thì hắn lại đổi sang chơi cờ vây.

Đến khi trời sắp sáng thì hắn mới đi ngủ một chút, khi tỉnh dậy thì lại chăm sóc hai đứa bé.

Rất nhanh, hai ngày đã trôi qua.

Sáng hôm nay, sau khi tỉnh dậy thì Diệp Mặc dẫn hai đứa bé ra ngoài, hắn đi đến chợ rồi mua rất nhiều nguyên liệu nấu ăn, về nhà thì liền bắt đầu bận rộn.

Hôm nay, Ngọc Tình về rồi.

Bình Luận (0)
Comment