Vương Thiên Vũ ngồi ngây ngốc tại chỗ, thần sắc thì vô cùng hoảng hốt.
Anh ta đang suy nghĩ lại, xem mình có vô tình trêu chọc phải chuyện gì lớn không, nhưng mà nghĩ đi nghĩ lại mấy lần cũng không nghĩ ra gì! Mình vẫn luôn rất cẩn thận mà!
Khoan đã. . .
Bỗng nhiên, Vương Thiên Vũ nghĩ đến chuyện gì đó, toàn thân không nhịn được mà run lên.
Đúng rồi, chuyện này có quan hệ gì đến tên vừa rồi không?
“Là tên đó! Chính là tên đó!”
Vương Thiên Vũ giương mắt lên nhìn về phía Vu đạo diễn, lắp bắp nói: “Là tên vừa rồi!”
Sau khi Vu đạo diễn nghe xong thì nhất thời ngẩn ngơ, hai mắt lại trừng to một lần nữa, tràn đầy vẻ kinh hãi đến cực hạn.
Đúng rồi!
Thời gian gần đây mình không ở cùng với Vương Thiên Vũ, cho nên không thể đồng thời gây họa được, chỉ có lúc nãy, hai người cùng đi trêu chọc tên mặt trắng nhỏ ở phòng riêng bên cạnh mà thôi.
Mà vừa hay, sau lưng Tô Thiên Hậu cũng có một vị đại lão thần bí có thủ đoạn thông thiên.
Nhưng mà suy nghĩ cẩn thận lại thì lại cảm thấy không đúng lắm!
Tên mặt trắng nhỏ kia là do Tô Thiên Hậu tìm, vậy thì làm sao kinh động đến vị đại lão này được chứ?
Hơn nữa, chuyện mới xảy ra chưa được nửa tiếng, tại sao có thể nhanh như vậy được?
Chẳng lẽ, tên mặt trắng nhỏ kia chính là đại lão thần bí đó?
Không không không . . .
Ý nghĩ này vừa xuất hiện, Vu đạo diễn đã cảm thấy cực kỳ hoang đường, nên vội vàng lúc lắc đầu, vứt cái suy nghĩ này đi.
Chuyện này, làm sao có thể chứ!
Quá hoang đường!
“Nhất định là tên đó!”
Giờ phút này, Vương Thiên Vũ không ngừng tự lẩm bẩm một mình, giống như đã mê muội vậy.
Vừa rồi, mình đối mặt với tên đó, trong ánh mắt của đối phương không có một chút sợ hãi hay do dự nào, mà chỉ là một mảnh hờ hững, khi đấy mình cũng không cảm thấy gì, nhưng giờ suy nghĩ lại, thì rõ ràng đó là phong thái của một người ngồi trên cao.
Người ta căn bản không đem Vương Thiên Vũ mình, và cả đạo diển nổi tiếng gì gì đó đặt vào mắt.
Đám người bọn mình căn bản chẳng có chút ý nghĩa nào trong mắt người ta cả.
Vương Thiên Vũ cẩn thận suy nghĩ một chút, thì lại càng xác định ý nghĩ này.
Trong một khoảnh khắc, trong mắt của tên đó xuất hiện một gợn sóng, nhưng không phải là e ngại, mà là trêu tức và thương hại, có lẽ tên đó cảm thấy Vương Thiên Vũ mình là một tên hề, giống như một con kiến lại đi khiêu khích một con voi vậy.
Vương Thiên Vũ càng nghĩ thì càng sợ hãi, toàn thân cũng run lên.
Còn trẻ tuổi mà đã có năng lực khổng lồ như thế, vậy thì bối cảnh của anh ta phải sâu bao nhiêu?
Đây chính là Đế Kinh đấy!
Người có bối cảnh hiển hách quá nhiều, quá nhiều!
Trang Khả Lam ngồi bên kia thì sắc mặt không ngừng biến ảo, tâm thần cũng dần dần sợ hãi lên.
Trang Khả Lam cảm thấy, hình như mình gây họa lớn rồi.
Vương Thiên Vũ nói, chuyện này là do họ Diệp kia làm ra, nhưng hiển nhiên là không có khả năng này, bởi vì họ Diệp kia chỉ là một idol trên mạng mà thôi, có điều, tuyệt đối có quan hệ với họ Diệp này, có lẽ, người này nhận biết đại lão ở sau lưng Tô Ngọc Tình.
Cho nên, tất cả chuyện này mới xảy ra!
Nếu họ Diệp kia mà biết mình là người gây ra chuyện này, thì mình cũng sẽ xong đời!
Hai tay Trang Khả Lam dần dần run lên, gương mặt cũng dần dần trắng bệch.
“Mọi người…mọi người mau xem hot search!”
Lúc này, có người cầm điện thoại di đồng gào lên một tiếng rõ to.
Mọi người cuống quít cầm điện thoại di động lên, rồi mở Weibo ra xem, một giây sau, tất cả đều ngây dại.
Scandal của Vương Thiên Vũ đã trèo lên hot search!
Đây chính là muốn chơi chết Vương Thiên Vũ rồi!
Phong sát còn chưa đủ, mà còn muốn Vương Thiên Vũ thân bại danh liệt, bị người người thóa mạ, trở thành chuột chạy qua đường.
Vương Thiên Vũ cầm điện thoại di động lên xem một chút, tâm thần đã là một mảnh chết lặng.
Anh ta cũng đã dự liệu được kết qua này rồi.
Anh ta đã nói rằng muốn cho tên đó thân bại danh liệt, đối phương chỉ là trả lại cho mình mà thôi.
Chỉ là, Vương Thiên Vũ không ngờ, chuyện này lại đến nhanh như vậy, ác như vậy!
Trang Khả Lam vừa nhìn màn hình điện thoại, đôi bàn tay càng không ngừng run rẩy, dường như sắp không cầm được điện thoại di động nữa rồi.
Tinh thần của cô đã rơi vào trạng thái sợ hãi cùng cực.
Nếu như họ Diệp kia mà biết, thì đây cũng là kết cục của mình!
……
“Hoàn thành rồi đúng không!”
“Rất tốt!”
Trên đường trở về Lệ Cung Uyển, Diệp Mặc ngồi ở ghế sau, hắn nhận được mấy cuộc điện thoại của Tề Diệu Huy, Ninh Vũ Đình và cả bên phía Weibo.
Diệp Mặc cầm điện thoại di động mở Weibo ra xem, sau đó khẽ hừ một tiếng, ánh mắt thì rất lạnh lẽo.
Đối phương đã như vậy, thì tự nhiên Diệp Mặc cũng se không mềm tay.
“Cám ơn nhé!”
Khi đến Lệ Cung Uyển, Diệp Mặc xuống xe rồi cảm ơn tài xế một câu.
Đi vào nhà, Diệp Mặc pha sữa cho hai đứa bé trước, rồi mới đem đống đồ vật vừa mua vào, sau đó sắp xếp một chút.
Hắn gửi tin nhắn nói mình đã đến nơi cho Ngọc Tình biết, sau đó hắn mang hai đứa bé vào phòng làm việc rồi mở live stream.
[Đinh! Chúc mừng ký chủ, kỹ năng Nhạc Cụ đã thăng cấp!]
Khi Diệp Mặc đang live stream, âm thanh của hệ thống bỗng nhiên vang lên.
Diệp Mặc ngơ ngác một chút rồi cười.
Cuối cùng kỹ năng này cũng thăng cấp rồi.
Một lát sau, kỹ năng Ca hát cũng thăng cấp như những gì hắn dự tính.
[Đinh! Chúc mừng ký chủ, kỹ năng Ca Hát đã thăng cấp!]
Lập tức, Diệp Mặc liền có thêm hai kỹ năng cấp {Đại sư}.
Cộng thêm kỹ năng Mát-xa thì hắn đã có ba kỹ năng cấp {Đại sư}, và một kỹ năng cấp {Siêu phàm} là Trù nghệ.
Các kỹ năng còn lại như Tuệ Nhãn, Vẽ, Lái xe. . . cũng đều là cấp {Tinh thông}.
Diệp Mặc cảm nhận một chút thì phát hiện đúng là biến hóa rất rất lớn, thính giác và nhạc cảm của hắn đều tăng mạnh, còn cả cách khống chế hơi thở, lưỡi và phát âm cũng mạnh hơn trước rất nhiều lần.
“Không tồi!”
Diệp Mặc chỉ dừng lại một lát, rồi lại tiếp tục live stream.