Thành phố H.
Trung tâm Thế Kỷ Đại Hạ, văn phòng tổng giám đốc.
Một bóng người tịnh lệ đang ngồi trên ghế gọi điện thoại.
Trên người mặc một chiếc áo len, bên ngoài là một chiếc áo âu phục ngắn tay, phía dưới là một chiếc váy zip và một đôi tất chân màu đen mỏng mảnh, khiến cho dáng người xinh đẹp và bốc lửa của nàng được phát huy vô vùng tinh tế.
Phong thái của nàng khá cao, tỷ lệ cơ thể lại vô cùng tốt, cặp đùi đẹp thon dài được tất chân bao bọc lại càng thêm thẳng tắp và gợi cảm.
Nhưng, đôi chân hoàn mỹ này vẫn không phải thứ hấp dẫn nhất trên người nàng, mà chính là hai ngọn núi sừng sững kia.
Cho dù là chiếc áo len bó sát chặt chẽ cũng không thể lấn án được đường cong kinh người kia, quả thật là vô cùng sinh động.
Gương mặt của nàng cũng cực kỳ xinh đẹp, có vài phần rực rỡ, cộng thêm khí chất hết sức vũ mĩ, nhất là đôi mắt phượng hẹp và dài kia, chỉ hơi híp lại một cái cũng đã cực kỳ quyến rũ và mị hoặc rồi.
Còn hai bờ môi đỏ thì lại căng mọng và sung mãn, trơn mềm như nước, lại còn sáng bóng nữa, hết sức mê người.
Khí chất vũ mị lại phối hợp với phong thái xinh đẹp như vậy, quả nhiên là vưu vật nhân gian!
“Được! Tạm biệt!”
Ninh Vũ Đình nói thêm vài câu thì đặt điện thoại di động xuống.
“Phù!”
Sau đó, nàng thở phào một hơi, cơ thể hơi ngửa về sau để tựa lên chiếc ghế dựa mềm mại.
Ninh Vũ Đình lại đào thêm một ít tài liệu đen của Vương Thiên Vũ kia, nào là ngủ fan hâm mộ, nào là chân đạp ba thuyền. . . thực sự là quá nhiều tài liệu đen.
Đa số người lăn lộn trong làng giải trí đều không sạch sẽ, đều có tài liệu đen, chỉ cần dùng tiền đào là có thể đào ra một đống.
“Tên này chết chắc rồi!”
Ninh Vũ Đình cầm điện thoại di động lên lướt Weibo một chút, khi nhìn thấy mấy cái hot search thì nàng bĩu môi cười đắc ý.
Quá nửa những thứ này đều là công lao của nàng!
Bây giờ nhìn thấy thì vẫn có một loại cảm giác thành tựu.
“Tên này quá ngu xuẩn, tự nhiên lại đi trêu chọc anh ta, đúng là quá ngu!” Ninh Vũ Đình khẽ nhíu chiếc mũi tinh xảo hừ một tiếng, nàng cảm thấy Vương Thiên Vũ này cực kỳ ngu xuẩn, gây sự với ai chả được, tại sao lại nhất định phải chọc Diệp Mặc làm gì.
Không thấy ông chủ Lý có tài sản vài tỷ còn thất bại à!
Hiện giờ còn không biết đang núp ở đâu để khóc rồi ý chứ!
Vương Thiên Vũ chỉ là một ngôi sao hạng nhất, đúng là khá lợi hại và nổi tiếng trong mặt người thường, nhưng trong mắt đám đại lão thì chả là cái thá gì cả, căn bản chỉ là một con kiến.
“Không thấy Diệp Mặc có bao nhiêu tiền à!”
Ninh Vũ Đình lại hừ một tiếng, cơ thể lại ngửa ra sau, cặp chân thon dài và đôi tất đen đặt lên bàn, nhìn trông hết sức dụ hoặc.
“Vậy mà Thời Đại cũng là của anh ta. . .”
Ninh Vũ Đình nghĩ đến thứ gì đó, liền ngửa cổ nhìn lên trần nhà.
Mấy tầng trên là công ty Truyền thông Thời Đại, nàng cũng đã gặp vị tổng giám đốc Tề của bọn họ mấy hôm trước, nhờ vậy mà nàng mới biết, thì ra Truyền thông Thời Đại cũng là của Diệp Mặc.
“Rốt cuộc thì anh ta có bao nhiêu tiền nhỉ?”
Ninh Vũ Đình hơi cau mày lại, rồi tự lẩm bẩm một câu, nhưng trong lòng thì cực kỳ hoang mang.
Nàng vẫn luôn cảm thấy, những sản nghiệp Diệp Mặc lộ ra bây giờ chỉ là một góc của núi băng mà thôi, có thể anh ta còn nhiều tiền hơn những gì mình tưởng tượng nhiều.
“Được rồi, không nghĩ nữa.”
Nghĩ một lát cũng không nghĩ ra gì, Ninh Vũ Đình dứt khoát lắc đầu không nghĩ nữa.
Ngón tay ngọc của nàng điểm lên điện thoại di động một cái, mở Tik Tok ra, rồi lại điện thoại di động lên bàn, còn mình thì duỗi lưng ngồi dậy.
“Không bị rách chứ!”
Ninh Vũ Đình theo bản năng cúi đầu nhìn về phía đùi của mình.
Từ sau hôm bị Diệp Mặc chê cười tất chân rách, nàng đều kiếm tra tất chân thật kỹ trước khi mặc vào.
“Ừm! Không rách!”
Ninh Vũ Đình nhìn phía trước một chút, thấy không có vấn đề gì, sau đó nàng liền duỗi đôi tay trắng ra phía sau mông, rồi vuốt nhẹ từ váy xuống bên đùi một lần, cũng không thấy vấn đề gì cả.
Ninh Vũ Đình lập tức nhẹ nhàng thở ra một hơi.
“Tên bại hoại này!”
Ninh Vũ Đình vừa nhớ đến tình hình ngày hôm đó, thì gương mặt xinh đẹp và mềm mại của nàng lại nóng lên, nàng cảm thấy vừa thẹn thùng lại vừa quẫn bách.
Tên bại hoại này suốt ngày chê cười nàng, thật sự là đáng giận!
“Hử!”
Lúc này, Ninh Vũ Đình hơi giật mình, bỗng nhiên quay đầu nhìn về phía điện thoại di động ở trên bàn.
Hình như tiếng hát truyền ra từ điện thoại di động không giống lúc trước, mà còn hay hơn lúc trước nữa, giọng hát này giống như có một sức mạnh có thể xuyên thấu đến tận linh hồn vậy.
Ninh Vũ Đình nghe đến ngây ngẩn, đôi mắt xinh đẹp dần dần mở to ra, tràn đầy rung động.
Một ca sĩ chuyên nghiệp cũng chưa chắc có thể hắn như vậy!
“Trời ạ!”
Sau khi nghe xong một bài, Ninh Vũ Đình sửng sốt tại chỗ một lúc lâu, rồi lại hô lên một tiếng đầy kinh ngạc, gương mặt hiện lên vẻ khó tin.
Tại sao nàng lại càm thấy trình độ ca hát của anh ta lại cao hơn rồi nhỉ, trình độ lúc trước đã không có đối thủ trong đám nam ca sĩ chuyên nghiệp rồi, mà bây giờ lại còn tăng lên một độ cao mới.
Nhưng mà, rõ ràng anh ta không phải là ca sĩ chuyên nghiệp mà!
Nàng không hiểu nổi, tại sao anh ta lại lợi hại như vậy?
Ninh Vũ Đình suy nghĩ rất lâu, mà cũng không nghĩ rõ ràng được, nàng lắc đầu một cái, rồi rất nhanh đã khôi phục lại bình thường.
Ông chủ này của nàng vẫn luôn luôn yêu nghiệt như vậy!
Cộc cộc cộc!
Nàng giẫm giày cao gót đi pha một chén trà, sau đó quay lại ngồi xuống ghế, rồi xoay ghế về phía cửa sổ, nàng vừa uống trà, vừa ngắm nhìn phong cảnh duyên dáng của thành phố ở bên ngoài, vừa nghe tiếng ca hát, bỗng nhiên nàng mỉm cười một cái, chỉ cảm thấy cực kỳ thoải mái.
“Sắp nghĩ tết rồi, nên mua gì về nhà bây giờ nhỉ?”
Khi nhớ đến việc sắp được nghỉ tết, thì nàng bắt đầu cân nhắc.