Đế Kinh.
Hiện trường diễn tập Đêm Hội Mùa Xuân, Tô Ngọc Tình đang ngồi trong một gian phòng nghỉ, Dương Mạn Ny đưa cho nàng một cốc nước ấm, nàng liền uống một hớp cho thấm giọng.
“Em vất vả rồi!” Dương Mạn Ny cười nói.
“Cũng bình thường mà!” Tô Ngọc Tình mỉm cười nói.
Đây không phải lần đầu tiên nàng tham gia Đêm Hội Mùa Xuân nên cũng đã quen thuộc, nếu như nói đến cường độ công việc, thì Đêm Hội Mùa Xuân còn không bằng các show diễn của nàng lúc trước.
“Anh ấy lại tiếp tục rồi!”
Tô Ngọc Tình cầm điện thoại di động của mình xem một chút, nàng lập tức hé miệng cười, mặt mũi thì tràn đầy mừng rỡ.
“Nhanh như vậy à?”
Dương Mạn Ny nói xong thì cũng lấy điện thoại di động của mình ra, vừa rồi Dương Mạn Ny vẫn luôn ở bên cạnh xem Ngọc Tình diễn tập, cho nên không để ý đến điện thoại di động.
“Oa! Nhiều tin nhắn thế này!”
Màn hình vừa sáng lên, Dương Mạn Ny lập tức bị một đống tin nhắn dọa sợ.
“Lại xảy ra chuyện lớn gì sao?”
Dương Mạn Ny cau mày lại, ngón tay ấn mở điện thoại di động ra xem một chút, rất nhanh, Dương Mạn Ny liền trợn tròn mắt khiếp sợ, nhỏ giọng hô lên: “Làm sao Vương Thiên Vũ này lại lật xe rồi?”
“Vương Thiên Vũ?”
Tô Ngọc Tình cũng hơi giật mình.
Người này là diễn viên hàng đầu nên cũng khá nổi tiếng, lúc trước còn từng dây dưa với nàng, khiến cho nàng cảm thấy rất chán ghét.
“Đúng thế! Em xem này, tất cả đều là tài liệu đen và scandal của anh ta, anh ta xong rồi!”
Dương Mạn Ny lại gần rồi đưa điện thoại di động qua, nói với vẻ hưng phấn: “Anh ta có một tiết mục song ca đúng không? Theo chị thì tiết mục đó nhất định là bị loại rồi!”
Tô Ngọc Tình mở Weibo ra lướt lướt một lúc rồi khẽ lắc đầu.
Những tài liệu đen và scandal này đều là thật, Vương Thiên Vũ cũng coi là gieo gió gặt bão.
“Không quan tâm anh ta nữa, em xem live stream đây!”
Sau đó, Tô Ngọc Tình mỉm cười cười, ngón tay ấn mở Tik Tok ra, rồi tiến vào phòng live stream.
Một giây sau, toàn thân Tô Ngọc Tình cứng đờ, ý cười trên mặt cũng đọng lại.
Trên gương mặt xinh đẹp của Tô Ngọc Tình tràn đầy vẻ hoảng hốt.
Sắc mặt của Dương Mạn Ny ở bên cạnh cũng cứng đờ.
“Đây là . . .”
Dương Mạn Ny bật thốt lên một câu, gương mặt thì hiện lên vẻ khó tin.
Đây là giọng hát của Diệp Mặc!
Thế nhưng mà, lại không đúng!
Tại sao Diệp Mặc lại hát hay hơn trước kia nhiều như vậy, giọng hát này . . . quả thật là xuyên thấu linh hồn, Dương Mạn Ny là một người đại diện của ca sĩ, mà vẫn chưa nghe giọng hát như này bao giờ, thật sự là quá khó tin!
“Tại sao. . .tại sao anh ta lại trở nên lợi hại như vậy được?”
Nửa ngày sau, Dương Mạn Ny líu lưỡi nói, đôi mắt xinh đẹp đã trợn tròn, tràn đầy rung động.
“Em cũng không rõ lắm!”
Tô Ngọc Tình cũng cau mày lắc đầu nói.
Nàng thật sự không hiểu lắm.
Rõ ràng Diệp Mặc không được huấn luyện chuyên nghiệp, mà chỉ hát một chút khi live stream thôi, tại sao lại có thể tiến bộ nhanh như vậy chứ, khiến cho ca sĩ chuyên nghiệp như nàng cũng không theo kịp?
Nàng cũng rất nỗ lực tập luyện nghệ thuật ca hát của chính mình, nhưng mà tại sao vẫn không thế sánh bằng Diệp Mặc!
Tô Ngọc Tình khẽ cắn bờ môi đỏ, nàng cảm thấy có chút không cam lòng.
“Diệp Mặc này!”
Dương Mạn Ny nghe thêm một lúc thì lắc đầu cười khổ.
Có lúc cô cảm thấy, căn bản không thể dúng lẽ thường để giải thích sự lợi hại và yêu nghiệt của Diệp Mặc được, hình như cái gì anh ta cũng biết, cái gì anh ta cũng tài giỏi.
“Dứt khoát bảo đạo diễn mời Diệp Mặc lên hát đi! Anh ta hát tốt như vậy mà không lên Đêm Hội Mùa Xuân thì thật đáng tiếc!”
Dương Mạn Ny lại cười nói.
Tô Ngọc Tình nghe xong thì lập tức bật cười.
Chưa nói đến chuyện đạo diễn có mời hay không, coi như là mời thì có lẽ Diệp Mặc cũng sẽ không đến, nếu như Diệp Mặc muốn nổi tiếng thì đã xuất đạo làm nghệ sĩ từ lâu rồi.
“Quái vật! Thật sự là một tên quái vật!”
Dương Mạn Ny tiếp tục nghe, thỉnh thoảng lại cảm thán một câu.
……
Thời gian trôi qua rất nhanh, thoáng cái trời đã tối.
Một khu biệt thự ở Đế Kinh.
Trác Lâm lái một chiếc Ferrari về đến nhà.
“Về rồi đây!”
Trác Lâm vừa vào cửa đã hô lên một câu, rồi ném chiếc túi LV trong tay mình qua một bên, sau đó cởi áo khoác lông ở trên người ra, để lộ ra cách ăn mặc khiêu gợi ở bên trong.
Một chiếc áo quây màu đen, một chiếc quần ngắn cũn, cộng thêm một đôi tất lưới, phong cách vô cùng gợi cảm và nóng bỏng.
Dáng người của Trác Lâm khá cao gầy và uyển chuyển, đường cong cũng có quy mô khá lớn, tương đối xinh đẹp.
Nhưng trên gương mặt xinh đẹp lại được trang điểm rất đậm đặc, nhìn trông hơi diễm lệ.
Trác Lâm cúi người cởi đôi giày cao gót ra, rồi đi đôi dép trong nhà vào.
Phù!
Trác Lâm bước nhanh qua ghế sô pha, nằm xuống rồi thở dài một hơi.
Cô cũng không có việc đàng hoàng gì cả, mà chỉ là ra ngoài chơi hơi mệt một chút thôi, về đến nhà thì muốn nghỉ ngơi một chút.
Trác Lâm nằm một lúc lâu rồi mới ngồi dậy, cô lấy bao thuốc dành cho nữ ở trong túi ra, rồi thành thạo lấy một điếu ra châm lên.
Mạnh mẽ rít một hơi, đôi mắt đẹp của cô hơi khép lại, lộ ra vài phần vui vẻ.
Ngón tay kẹp lấy điếu thuốc, rồi hé đôi môi đỏ diễm lệ ra phun sương nhả khói.
“Lại không có ai ở nhà!”
Trác Lâm nhỏ giọng thì thào một câu, trong mắt lóe lên một tia châm chọc.
Mỗi lần cô trở về, thì căn nhà này vẫn luôn lạnh tanh.
Có lúc, cô thà ở bên ngoài chơi với đám người ngu ngốc kia cũng không muốn trở về nhà.