Vừa Bị Từ Hôn! Siêu Cấp Thiên Hậu Mang Em Bé Đến Ngăn Cửa (Bản Dịch)

Chương 446 - Chương 446: Trác Lâm: Mình Chỉ Thích Một Chút Thôi! (2)

Chương 446: Trác Lâm: Mình chỉ thích một chút thôi! (2) Chương 446: Trác Lâm: Mình chỉ thích một chút thôi! (2)

Phù!

Trác Lâm ngồi vắt chân hút thuốc một lúc, bỗng nhiên cô nghĩ đến thứ gì đó, liền vội vàng cầm điện thoại di động lên rồi tiến vào phòng live stream.

Trác Lâm nghe tiếng hát truyền ra thì lại càng hoảng hốt.

Đến bây giờ cô vẫn không dám tin streamer hot khắp internet này lại chính là anh chàng đẹp hôm đó, rõ ràng anh ta có nhiều tiền như vậy, làm sao còn có tài hoa kinh người như vậy chứ?

Cô chưa từng nghe thấy ai hát bài hát này hay hơn người này cả, nếu như người này xuất đạo, thì chẳng mấy phút sẽ trở thành siêu sao, thành Thiên Vương!

Nhưng Giang thiếu gia đã nói là tài khoản này mà.

Hơn nữa, giọng nói cũng hơi giống.

“Người này, thật sự là quá khó tin!”

Trác Lâm nghe một lúc thì lại hé miệng cười, trong đầu lại hiện lên dáng vẻ của Diệp Mặc.

Sau đó, cô nhìn thoáng qua điếu thuốc trong tay.

Hình như anh ta không thích người hút thuốc là thì phải.

“Hút ít một chút vậy!”

Trác Lâm hơi do dự một chút, rồi dập điếu thuốc vào trong gạt tàn.

Cô đã hút nhiều năm rồi, nên không thủ lập tức bỏ ngay được! Cùng lắm là hút ít một chút thôi!”

“Hai đứa bé thật đáng yêu!”

Trác Lâm vừa nghe vừa mở giao diện Tik Tok của tài khoản ra, xem những tác phẩm cũ như ngọc thạch, thêu thùa, vẽ tranh. . . một lần nữa, những bức tranh này khiến cho cô cảm thấy cực kỳ kinh ngạc và rung động.

“Đẹp thật!”

Sau khi xem hết tất cả những bức tranh Diệp Mặc vẽ hai đứa bé, Trác Lâm thì thào một câu, trên mặt tràn đầy vẻ hâm mộ.

“Quét ít lễ vật đi!”

Khi quay lại phòng live stream, cô ấn mở giao diện quà tặng ra, rồi tặng một đống lễ vật.

Giang thiếu gia cũng tặng nhiều như vậy rồi, cô cũng không thể keo kiệt được, phải tặng nhiều một chút.

“Nhiều người tặng quà thế!”

Các loại đặc hiệu của quà tặng không ngừng nhảy lên trên màn hình, khiến cho Trác Lâm sợ hãi than lên một câu.

Cô chưa từng vào phòng live stream của Diệp Mặc nên chưa từng nhìn thấy cảnh tượng rầm rộ như vậy bao giờ!

Nhìn ID trên bảng thì rất nhiều người là nữ, nào là Tuyết Bảo Bảo, nào là Băng Băng, vừa nhìn là thấy đầu bảng và thứ hai đều là nữ, hình như hai người này còn rất nổi tiếng ở trong phòng live stream, mọi người đều gọi hai người này là tổng giám đốc Tuyết và tổng giám đốc Băng Băng, trông rất có mặt mũi.

Dĩ nhiên là cũng có rất nhiều nam, nhưng mà đều không quét ác bằng hai vị này.

“Đói quá!”

Trác Lâm xem được hơn nửa tiếng thì thấy hơi đói bụng, cô đứng dậy đi vào nhà bếp.

Cạch cạch!

Trác Lâm vừa ăn xong thì cửa nhà mở ra, một bóng người cao gầy cất bước đi vào.

Đó là một cô gái xinh đẹp khoảng 26 27 tuổi, cô có gương mặt trái xoan, miệng anh đào, mái tóc đen như gấm xõa ở trên vai.

Cô mặc một chiếc áo khoác lông, tay còn xách một chiếc cặp công văn.

“Chị!”

Trác Lâm nhìn qua rồi chào một câu.

“Ừm!”

Trác Tâm Nghiên lên tiếng rồi đặt cặp công văn trong tay xuống, sau đó lại cởi áo khoác ra, để lộ ra những đường cong xinh đẹp ở bên trong.

Dáng người Trác Tâm Nghiên cực cao, phải đến 1m78, đôi chân cực kỳ dài, chiếc quần âu màu đen bị bờ mông vểnh cao và đẫy đà của cô làm cho căng phồng lên, hiện ra đường con tròn trịa.

Ngọn núi ở trên người cũng cực kỳ kinh người.

Trác Tâm Nghiên đổi giày rồi đi vào trong nhà.

Tuổi tác của hai chị em kém nhau không ít, khí chất cũng hoàn toàn khác biệt, một người thì trang điểm đậm đặc, phong cách ăn mặc thì nóng bỏng khiêu gợi, còn một người thì chỉ trang điểm rất nhạt, thanh đạm mà tao nhã, dáng đứng thẳng tắp, khí khái hào hùng.

“Em ăn thứ này à?”

Trác Tâm Nghiên nhìn thấy trong bát còn thừa nửa miếng sủi cảo đông lạnh thì hơi cau mày lại.

“Em lười gọi thức ăn ngoài, nên còn gì để ăn đâu!”

Trác Lâm lầm bầm một câu.

Ánh mắt của cô thì vẫn nhìn chằm chằm vào điện thoại di động.

“Đây là thế thế? Streamer mà hát hay thế này cơ à?”

Trác Tâm Nghiên nghe một lát thì cũng giật mình, liền đi qua rồi liếc mắt nhìn.

“Chính là anh chàng đẹp trai lại cực kỳ nhiều tiền mà em đã nói lần trước đấy!” Trác Lâm nói.

Trác Tâm Nghiên nghe thấy thế thì hơi giật mình.

“Ừ! Cũng chính là người em thích đó hả?”

Sau đó, Trác Tâm Nghiên lại nói, trên mặt lộ ra vài phần trêu ghẹo.

“Chị! Em không thích anh ta. . .”

Trác Lâm đỏ mặt, rồi nhỏ giọng nói.

Trác Tâm Nghiên liếc mắt nhìn Trác Lâm một cái rồi cười nói: “Chị là chị của em, chẳng lẽ còn không hiểu em à? Nhìn xem em đỏ mặt rồi kìa!”

“Em. . .”

Trác Lâm nói không ra lời, chỉ ấp úng một câu.

“Cùng lắm thì cũng chỉ thích một chút xíu thôi á!”

Trác Lâm lẩm bẩm một câu trong bụng, ánh mắt thì lại ảm đạm đi.

Người ta cũng có con rồi, cô thích thì cũng có tác dụng gì chứ!

“Chị, dạo này chị lại đi tra án à?”

Trác Lâm nhìn thấy dáng vẻ mệt mỏi của chị mình thì hỏi.

“Không, em quên à, chị là chuyên gia tâm lý tội phạm, không giống với cảnh sát bình thường, mấy vụ án nhỏ thì không cần đến chị ra tay.” Trác Tâm Nghiên cười nói.

“Chị về phòng trước đây!”

Trác Tâm Nghiên nói xong thì cầm túi đi lên tầng trên.

Trác Lâm dọn dẹp bát đũa, rồi cũng trở về phòng, tiếp tục xem live stream.

Bình Luận (0)
Comment