Vừa Bị Từ Hôn! Siêu Cấp Thiên Hậu Mang Em Bé Đến Ngăn Cửa (Bản Dịch)

Chương 481 - Chương 481: Dương Xuân Hoa: Tất Cả Đều Tại Tên Đó! (2)

Chương 481: Dương Xuân Hoa: Tất cả đều tại tên đó! (2) Chương 481: Dương Xuân Hoa: Tất cả đều tại tên đó! (2)

“Thì sao!” Chu Chấn Lâm thở dài, bất đắc dĩ nói: “Công nhân đòi tăng lương mà một chuyện bình thường, còn người đốc công mà bà nói thì chính là một nhân viên lâu năm của xưởng, nếu như đuổi việc người này thì mọi người sẽ không phục! Lẽ nào bà muốn công xưởng náo loạn đến mức không cứu được thì mới vui vẻ sao?”

“Ông. . . ông nói như vậy là có ý gì?” Dương Xuân Hoa trợn mắt lên rồi hét to.

Chu Chấn Lâm liếc một cái rồi thu hồi ánh mắt, không thèm để ý đến bà ta nữa.

Ông ta càng ngày càng chán ghét người vợ này.

Dương Xuân Hoa nhìn thấy chồng mình như vậy thì định má miệng mắng, nhưng đúng lúc này, ánh mắt của bà ta vô tình lướt qua bên ngoài, bà ta bỗng nhiên nhìn thấy hai người đang đứng ở cách đó không xa.

Dương Xuân Hoa hết sức quen thuộc với một người trong đó!

“Là tên kia!”

Dương Xuân Hoa sửng sốt một chút, rồi lập tức nghiến răng nghiến lợi, trong mắt tràn đầy lửa giận.

“Dừng xe!”

Dương Xuân Hoa gào lên một tiếng với tài xế.

Tài xế hơi giật mình, nhưng vẫn lập tức dừng xe lại.

“Lái qua bên kia, chính là chỗ đó! Tại sao anh ngu như vậy, lái xe mà cũng không xong à?” Dương Xuân Hoa lại mắng.

Sắc mặt tài xế hơi thay đổi, nhưng cũng không dám lên tiếng, chỉ đành tiếp tục lái xe tiến lên một đoạn, tìm một chỗ rồi dừng lại.

“Sao thế?”

Chu Chấn Lâm ngẩng đầu lên, cau mày nói.

Trong giọng nói của ông ta cũng đã có vài phần tức giận.

“Ông nhìn thấy tên khốn kia không? Chính là tên khốn này đã hại Đức Tài, còn hại cả con trai mình nữa! Nếu như không có tên khốn này thì con trai mình đã cưới được Ngọc Tình rồi!” Dương Xuân Hoa giơ cánh tay béo mập lên chỉ về phía trước, rồi nghiến răng nghiến lợi nói.

Bà rất hận tên mặt trắng nhỏ này!

Em trai của bà đã bị tên khốn này đưa vào tù, hại nhà bọn họ đón năm mới không vui, vừa nghĩ đến em trai vẫn phải chịu cảnh tù tội thì bà ta lại càng đau lòng hơn.

Còn có con trai nữa, thời gian gần đây tinh thần của nó cũng hơi sa sút, chắc chắn là do tên khốn này làm hại, sau khi con trai thua trận tennis với tên này thì trở nên buồn bực và ít nói, khiến cho bà cực kỳ lo lắng.

Tóm lại, toàn bộ chuyện không vui trong gia đình bà đều do tên khốn này làm ra!

Chu Chấn Lâm ngẩng đầu lên nhìn ra ngoài.

“Chính là cậu ta à?”

Sau khi nhìn thấy rõ thì ông ta nhướn mày lên.

Ông đã nghe vợ mình mắng người này vô số lần, nhưng đây là lần đầu tiên nhìn thấy mặt.

Sau khi Chu Chấn Lâm nhìn kỹ thì sắc mặt ông ta dần dần trầm xuống.

Ông không quan tâm chuyện cậu em vợ lắm, nhưng chuyện của con trai mình thì lại không thể không để ý, ông vẫn luôn biết con trai mình có ý với Tô Thiên Hậu kia, ông cũng chống đỡ con trai mình theo đuổi Tô Thiên Hậu.

Hóa ra dạo này tinh thần con trai mình sa sút là do tên này.

“Không sai! Đúng là một tên mặt trắng nhỏ!” Chu Chấn Lâm hừ một tiếng.

Gương mặt kia đẹp đến mức khó tin, còn đẹp hơn cả đám người mẫu, hay ngôi sao, cũng khó trách con bé nhà họ Tô chọn tên này.

“Tên khốn này chỉ là một tên mặt trắng nhỏ mà thôi! Làm sao tốt bằng con trai mình được, Ngọc Tình thật sự là bị mù mới chọn tên khốn này!” Dương Xuân Hoa nghiến răng, trách mắng đầy oán hận.

Khi gặp tên khốn này ở khách sạn Duyệt Vân Trang thì bà đã bị hù dọa một chút, bà thật sự tin rằng tên khốn này có địa vị gì rất cao, nên đã lo lắng mấy ngày liền, nhưng sau đó con trai đã nói rằng, tên khốn này chẳng có địa vị hay lai lịch gì cả.

Mà chỉ là một tên idol trên mạng mà thôi, chỉ gặp may kiếm được ít tiền từ việc đầu tư cổ phiếu nên mới có tiền mua khách sạn.

Bà nghe thấy thế thì lại càng khinh thường hơn, sau khi khinh thường thì cũng càng đỏ mắt.

Tên khốn này làm gì có tiền đầu tư cổ phiếu chứ, chắc chắn là lấy tiền của Ngọc Tình làm vốn rồi, mà số tiền đó vốn là của nhà mình mới đúng, nếu như bà có nhiều tiền như Ngọc Tình thì bà cũng có thể kiếm được nhiều như vậy.

Chu Chấn Lâm hơi gật đầu.

Tuy rằng những năm gần đây con trai của mình thua lỗ không ít tiền, nhưng dù sao lập nghiệp cũng có mạo hiểm, nên thua lỗ cũng là rất bình thường, còn về thân phận hay bằng cấp, phẩm hạnh thì đều vượt xa tên mặt trắng nhỏ này!

Dương Xuân Hoa càng nhìn càng tức giận, khi thấy tên khốn kia định lên xe rời đi, thì bà ta liền mở cửa rồi nhảy xuống xe.

“Thằng nhãi họ Diệp kia!” Dương Xuân Hoa gào lên một tiếng.

Diệp Mặc đang muốn ngồi lên xe thì nghe thấy tiếng gào, liền quay người qua nhìn, lập tức nhìn thấy Dương Xuân Hoa đang đứng bên đường.

Hắn hơi cau mày lại, rồi vung tay đóng cửa xe.

“Tên khốn, cậu đã làm gì con trai tôi hả?”

Dương Xuân Hoa lắc mông, bước nhanh qua đường, rồi chấn vấn.

“Không làm gì cả!” Diệp Mặc hơi giật mình, sau đó bật cười nói.

Lần trước hai người chỉ chơi một trận tennis mà thôi, chứ có làm gì đâu!

“Không làm gì? Ha ha! Có quỷ mới tin, chắc chắn cậu đã nói gì đó để đả kích con trai tôi, bằng không thì con trai tôi tuyệt đối sẽ không biến thành như thế!” Dương Xuân Hoa đi đến gần, nghiến răng nghiến lợi nói.

“Anh ta làm sao vậy?” Diệp Mặc nói với vẻ kinh ngạc.

Bình Luận (0)
Comment