Vừa Bị Từ Hôn! Siêu Cấp Thiên Hậu Mang Em Bé Đến Ngăn Cửa (Bản Dịch)

Chương 483 - Chương 483: Tô Ngọc Tình: Nghĩ Thôi Mà Cũng Thấy Ngượng Ngùng Rồi!

Chương 483: Tô Ngọc Tình: Nghĩ thôi mà cũng thấy ngượng ngùng rồi! Chương 483: Tô Ngọc Tình: Nghĩ thôi mà cũng thấy ngượng ngùng rồi!

Diệp Mặc đứng nhìn hai vợ chồng Dương Xuân Hoa lên xe rời đi.

Vẻ mặt của hắn lạnh lùng, hai hàng lông mày thì hơi cau lại.

Diệp Mặc suy nghĩ một lát rồi cầm điện thoại di động lên gọi mấy cuộc.

Hắn đang chuẩn bị từ từ xây dựng công ty này lên, nhưng bây giờ, hắn muốn nhanh, càng nhanh càng tốt, phải tìm đủ người trong vòng hai ngày, rối bắt đầu làm việc càng sớm càng tốt.

Diệp Mặc lên xe, đi đến gặp mấy vị ông chủ mà hắn quen biết, để cho bọn họ giúp đỡ tiến cứ vài người.

Công ty truyền thông Thời Đại.

Trong văn phòng tổng giám đốc, Tề Diệu Huy đặt điện thoại di động xuống rồi cười.

Quả nhiên, Chủ tịch Diệp vẫn chọn Quan Tuyết!

Trưa nay, Chủ tịch Diệp đã hỏi ông về năng lực làm việc của phó tổng giám đốc Quan, còn hỏi có thể điều động phó tổng giám đốc Quan hay không, khi đó ông đã cực lực đề cử phó tổng giám đốc Quan.

Tuy rằng không biết Chủ tịch Diệp sẽ điều cô ấy đi đâu, nhưng khẳng định là phải tăng chức, sau này tiền đồ vô lượng!

Tề Diệu Huy đứng dậy, đẩy cửa đi đến văn phòng của phó tổng giám đốc Quan.

“Phó tổng giám đốc Quan, chúc mừng chúc mừng!”

Tề Diệu Huy vừa vào cửa thì đã nhiệt liệt chúc mừng.

“Chúc mừng cái gì?” Quan Tuyết ngẩng đầu lên, ngơ ngác nói.

“Chủ tịch Diệp chưa đề cập với cô à? Cô sắp thăng chức rồi đấy!” Tề Diệu Huy cười nói.

“A?” Quan Tuyết sửng sốt một chút, rồi nhớ đến chuyện sáng nay.

“Anh ta đã quyết định rồi à?”

Quan Tuyết bật thốt lên một câu, trong mắt thì hiện lên một tia mừng rỡ.

“Đúng thế! Chủ tịch Diệp vừa gọi điện thoại nói rằng đã chọn cô, hôm nay tôi sẽ làm thủ tục nghỉ việc cho cô, Chủ tịch Diệp nói là càng nhanh càng tốt, cho nên ngày mai cô sẽ phải làm công việc mới rồi.” Tề Diệu Huy cười nói.

“Gấp gáp như vậy cơ à?” Quan Tuyết hơi giật mình.

“Đúng vậy! Nghe giọng điệu của Chủ tịch Diệp thì có vẻ như rất gấp, nhưng vậy cũng tốt mà, điều này chứng tỏ Chủ tịch Diệp rất coi trọng cô, Chủ tịch Diệp còn nói, văn phòng của công ty mới sẽ nằm ở tòa nhà đối diện.” Tề Diệu Huy nói.

“Công ty mới làm về ngành gì?” Quan Tuyết cau mày hỏi.

“Trang phục! Trang phục trẻ em và phụ nữ!” Tề Diệu Huy nói.

Chủ tịch Diệp vừa gọi điện thoại cũng đã nói qua một chút.

“Ừ!” Quan Tuyết lập tức bừng tỉnh.

Chủ tịch Diệp đã thiết kế rất nhiều quần áo, bây giờ mở công ty bán quần áo trang phục cũng là chuyện bình thường, vừa thiết kế vừa bán, hơn nữa, Chủ tịch Diệp có hơn 80 triệu fan, sức ảnh hưởng lớn như vậy thì không cần phải lo không lượng tiêu thụ.

Công ty mới này rất có tiền đồ!

“Cho nên, chúc mừng cô! Sau này gặp mặt, phải gọi cô à tổng giám đốc Quan rồi!” Tề Diệu Huy cười nói.

“Ai nha! Tổng giám đốc Tề, đừng nói vậy . . .” Quan Tuyết hơi xấu hổ.

“Lúc trước tôi nói không sai chứ! Đi theo Chủ tịch Diệp sẽ có tiền đồ rộng mở.” Tề Diệu Huy lại cười nói: “Đúng rồi, hay là lát nữa tổ chức cho cô một buổi lễ tạm biệt mọi người nhé?”

“Đừng đừng đừng!” Quan Tuyết vội vàng lắc đầu.

Lần trước nàng thăng chức phó tổng giám đốc thì đã bị mọi người nghị luận sau lưng rất lâu, còn nói nàng có tâm cơ, nói nàng nhờ ngủ mới được thăng chức, bây giờ lại được điều đi tổng giám đốc, thì không biết đám người kia sẽ nói nàng như thế nào nữa.

“Vậy cũng được! Nhưng vẫn phải thông báo cho mọi người một chút, lát nữa tôi sẽ thông báo trong nhóm chat, bây giờ tôi sẽ đi báo cho phòng nhân sự làm thủ tục nghỉ việc cho cô.” Tề Diệu Huy nói xong thì quay người rời đi.

“Bán quần áo, trang phục . . .cũng không tồi!”

Quan Tuyết hé miệng cười.

Một lát sau, điện thoại di động của nàng ở trên bàn rung lên mãnh liệt, có vô số người đang gửi tin nhắn cho nàng, tất cả đều là lời chúc mừng.

Quan Tuyết hừ một tiếng, nàng cảm thấy hơi khinh thường.

Những người này chỉ giả vờ khách khí mà thôi, không biết còn đang chửi rủa sau lưng nào thế nào.

“Chị Quan!”

Cửa phòng bị đẩy ra, Tiểu Hồng hùng hùng hổ hổ lao vào, mặt mũi tràn đầy hưng phấn.

“Em nghe nói chị lại được thăng chức à? Còn lên làm tổng giám đốc nữa! Tốt quá rồi!” Tiểu Hồng kích động nói.

“Đúng là có chuyện này!” Quan Tuyết mỉm cười gật đầu nói.

“Chị Quan, sau này chị phát đạt thì đừng có quên em đấy!” Tiểu Hồng đi qua nắm tay của Quan Tuyết, còn nắm rất chặt.

“Biết rồi! Biết rồi! Chị sẽ không quen em đâu!” Quan Tuyết bật cười nói.

“Chị Quan, chị và Chủ tịch Diệp . . . thật sự không có một chân sao?”

Tiểu Hồng nắm tay của Quan Tuyết, ánh mắt của cô đánh giá Quan Tuyết từ trên xuống dưới, khi đi qua bộ ngực cao vút và và bờ mông to lớn thì hơi dừng lại một chút, sau đó nhỏ giọng hỏi.

Tiểu Hồng vẫn không tin.

Chị Quan hết sức xinh đẹp và gợi cảm, tuy hơi nhiều tuổi, nhưng lại càng thành thục và có phong vận hơn!

Nói không chừng còn hiểu chuyện hơn, biết nhiều tư thế hơn đám con gái mới lớn kia nhiều!

Bình Luận (0)
Comment