Vừa Bị Từ Hôn! Siêu Cấp Thiên Hậu Mang Em Bé Đến Ngăn Cửa (Bản Dịch)

Chương 484 - Chương 484: Tô Ngọc Tình: Nghĩ Thôi Mà Cũng Thấy Ngượng Ngùng Rồi! (2)

Chương 484: Tô Ngọc Tình: Nghĩ thôi mà cũng thấy ngượng ngùng rồi! (2) Chương 484: Tô Ngọc Tình: Nghĩ thôi mà cũng thấy ngượng ngùng rồi! (2)

“EM . . .”

Quan Tuyết tức giận đến nghiến răng, nàng rút cánh tay ngọc của mình ra, rồi hung hăng vỗ một cái vào gáy của Tiểu Hồng: “Chị đã nói với em bao nhiêu lần rồi, không có là không có, làm sao em vẫn không tin chứ.”

“Ai u! Đau đau đau!”

Tiểu Hồng nghe răng trợn mắt, kêu lên một tiếng rồi lùi lại về phía sau.

“Em chỉ. . . hỏi một chút thôi mà! Cũng không có ý gì khác mà!”

Tiểu Hồng bĩu môi, nói với vẻ hơi tủi thân.

Chuyện này cũng không thể trách mình!

Dù sao rất nhiều người trong công ty đều đang nói, từ một người chế tác thăng lên làm phó tổng giám đốc luôn, chỉ vài tháng sau thì từ phó tổng giám đốc lại được điều sang công ty mới làm tổng giám đốc, tốc độ thăng chức nhanh như tên lửa này khiến cho ai cũng nghi ngờ.

Hơn nữa, đây cũng không phải là chuyện mất mặt gì, Chủ tịch Diệp vừa đẹp trai vừa giàu có, đám phụ nữ trong công ty đều muốn trèo lên mà còn không được, ngày ngày trang điểm và ăn mặc lộng lẫy nhưng vẫn có quyến rũ được Chủ tịch Diệp đâu?

Mỗi lần Chủ tịch Diệp đến thì đám người đó đều trang điểm lại.

Nhưng dù đám người đó có làm gì đi nữa thì cũng làm sao so sánh được với chị Quan chứ!

“Không có! Lần sau đừng hỏi chuyện này nữa!”

Quan Tuyết lườm một cái rồi hừ nói.

“Vâng!” Tiểu Hồng nhỏ giọng trả lời, sau đó cô lại lộ ra vẻ mặt tươi cười: “Tối nay chị em mình đi uống rượu ăn mừng đi!”

“Ngày mai chị phải qua đó làm việc rồi, nên không uống rượu được, chúng ta ăn bữa cơm là được!” Quan Tuyết nghĩ ngợi rồi nói.

“Được!” Tiểu Hồng hưng phấn nói: “Chị Quan, tan làm hẹn nhau ở chỗ cũ nhé!”

Tiểu Hồng nói xong thì hưng phấn bừng bừng đi ra ngoài.

Quan Tuyết thấy Tiểu Hồng hưng phấn như thế thì lắc đầu bật cười.

Tiểu Hồng này vẫn chẳng thay đổi gì cả!

Nàng lại nghĩ đến công việc này mai thì hơi cau mày lại, nàng đã cảm nhận được một tia áp lực.

Dù sao đây cũng là lần đầu tiên nàng làm tổng giám đốc, lại còn là tổng giám đốc của một công ty mới, phải bắt đầu lại từ đầu, nên chắc chắn sẽ có rất nhiều việc phải làm.

……

Chạng vạng tối, Diệp Mặc trở lại phòng làm việc live stream vài tiếng.

Hơn 9 giờ tối hắn mới kết thúc, sau đó đi đến biệt thự nhà họ Tô đón Ngọc Tình và hai đứa bé về nhà.

“Em thấy chiều tối anh mới bắt đầu live stream, hôm nay bận rộn thế cơ à?”

Trên xe, Tô Ngọc Tình hỏi với vẻ kinh ngạc.

Nàng còn định bảo Diệp Mặc chạng vạng tối qua đón ba mẹ con nàng, nhưng Diệp Mặc lại bảo hôm nay có việc bận, vừa mới làm xong, giờ phải live stream một lúc.

“Ừm! Hôm nay anh đi xem một nhà công xưởng, sau đó mua lại luôn.” Diệp Mặc cười nói.

“A? Công xưởng?”

Tô Ngọc Tình ngồi ở ghế sau chiếu cố hai đứa bé, nghe Diệp Mặc nói thế thì hơi giật mình.

“Đúng thế! Anh chuẩn bị mở một công ty bán trang phục, quần áo, đầu tiên sẽ bán quần áo trẻ em và phụ nữ, em còn nhớ rằng anh đã đồng ý thiết kế cho em mấy bộ quần áo không? Hiện giờ anh sẽ thiết kế cho em mấy bộ! Lát nữa về nhà anh sẽ đo đạc cho em!”

“Thật à? Vậy thì tốt rồi!” Tô Ngọc Tình vui vẻ nói.

Với sức ảnh hưởng của Diệp Mặc thì rất thích hợp mở một công ty như vậy, chắc chắn sẽ rất hot.

“Ừm! Tốt lắm!”

Sau đó, trên gương mặt xinh đẹp của nàng lại hiện lên hai ánh nằng chiều đỏ nhàn nhạt.

Đo đạc cho nàng, đó không phải là đo cao thấp mập béo, mà là đo toàn bộ cơ thể.

Tuy rằng hai người đã rất thân mật, nhưng nghĩ một chút vẫn cảm thấy thẹn thùng.

……

Ánh sáng trong phòng ngủ khá tối tăm.

Người ngọc đang đứng ở trước gương.

Da thịt toàn thân nàng trắng như tuyết, trơn như mỡ đông, mỗi một nơi trên cơ thể đều như một tác phẩm nghệ thuật hoàn mỹ không có chút tỳ vết nào.

Dáng người của nàng cao gầy, đường cong thì uyển chuyển chập chùng, hết sức xinh đẹp.

Vòng eo thon nhỏ, bằng phẳng và mềm mại như rắn nước không có chút thịt thừa nào, hướng lên trên là hai ngọn núi sừng sững, còn hướng xuống dưới là cặp đùi thon dài, trơn bóng, cân xứng thẳng tắp, cực kỳ hoàn mỹ.

Dù dài hay ngắn một phân, gầy hay béo thêm một chút thì cũng sẽ phá hoại đôi chân hoàn mỹ đến cực hạn này.

Nàng hơi kiễng mũi chân lên, khiến cho dáng người của nàng càng trở nên thon dài hơn.

Tô Ngọc Tình đánh giá mình trong gương rồi cười khẽ.

Đầu năm mới nàng ăn hơi nhiều nhưng vẫn không béo lên chút nào!

Nàng vươn bàn tay ngọc vuốt ve vòng eo thon của mình, da thịt nơi đó rất săn chắc, không có chút thịt thừa nào, dường như nàng chỉ béo ở những vị trí khác!

Tô Ngọc Tình cúi đầu nhìn thoáng qua bộ ngực phình lên, rồi lại liếc mắt nhìn về phía cặp mông vểnh cao ở phía sau, mặt lập tức ửng đỏ.

Dường như . . . lại béo lên một chút rồi!

Nàng khẽ cắn bờ môi đỏ, gương mặt xinh đẹp đã đỏ bừng lên, còn nóng hôi hổi.

Đúng lúc này, nàng nghe thấy tiếng bước chân ở ngoài cửa.

Nàng vội vàng vươn tay cầm cái chun buộc tóc rồi buộc tóc lên.

“Anh muốn. . . làm quần áo gì?”

Tô Ngọc Tình buộc tóc xong thì quay người nhìn về phía Diệp Mặc đang đi vào.

“Làm mỗi thứ một ít!” Diệp Mặc cầm thước dây tiến lên, cười nói.

Hắn định làm vài bộ lễ phục, vài bộ quần áo bình thường, còn về phong cách thì không cần phải nghĩ, bởi vì hắn có kỹ năng Thủ Công cấp {Đại sư}, cho nên chuyện thiết kế quá đơn giản.

Bình Luận (0)
Comment