Hơn tám giờ tối.
Một chiếc xe Bentley dừng lại ở trước cửa một câu lạc bộ.
Sau khi chiếc xe dừng lại, một người đàn ông khoảng 50 tuổi bước xuống, người này mặc một bộ âu phục phẳng phiu, cơ thể hơi gầy gò, gương mặt nghiêm nghị, có vài phần khí chất cương nghị và quyết đoán.
“Tổng giám đốc Chu!”
Có người đứng ở cửa nhiệt tình tiến lên nghênh đón.
Vị Tổng giám đốc Chu này chính là khách quen của câu lạc bộ!
Chu Chấn Lâm chỉnh sửa cổ áo xong thì mỉm cười, cất bước đi vào trong: “Đã chuẩn bị xong phòng riêng chưa? Hôm nay tôi mời rất nhiều ông chủ lớn đến đấy.”
“Ngài yên tâm, mọi thứ đã sẵn sàng hết rồi!”
“Vậy thì tốt! Còn nữa, lát nữa nhớ phải mang rượu mà mỹ nữ tốt nhất lên, hiểu chưa?” Chu Chấn Lâm lại nói.
“Vâng! Vâng!”
“Được rồi!” Chu Chấn Lâm cười to một tiếng, hai đầu lông mày hiện lên một vệt hưng phấn.
Trước kia, sau một ngày làm việc vất vả thì ông sẽ đến đây chơi, thư giãn một chút, có khi còn chẳng buồn về nhà nhìn mặt mụ vợ xấu xí kia, nên chơi trắng đêm không về luôn.
Hôm nay, tâm trạng của ông lại vô cùng thư sướng.
Ông đã liên hệ mấy mấy nhà xí nghiệp cung cấp hàng, thuyết phục bọn họ không cung cấp hàng cho công xưởng của thằng nhãi kia nữa, vậy thì thằng nhãi kia có nhiều đơn đặt hàng cũng sẽ không cung ứng nổi, coi như tìm xưởng khác làm thay thì cũng không thể giải quyết trong thời gian ngắn được.
Một triệu đơn đặt hàng này sẽ thất bại là cái chắc!
Hiện giờ, không chỉ con trai vui vẻ, mà chính ông cũng vui vẻ.
“A! Ông chủ Cao, mời vào mời vào!”
Sau khi vào phòng riêng chọn các loại rượu ngon, thì Chu Chấn Lâm đã đón được vị khách đầu tiên.
Tầm nửa tiếng sau thì các vị khách đã đến đầy đủ.
Đám ông chủ như bọn họ thường xuyên đến những câu lạc bộ như thế này, bàn chuyện làm ăn hay mời khách xã giao thì đều phải đến những nơi này uống rượu.
“Lão Chu, tại sao ông phải chơi nhà công xưởng đó vậy, ông có thù với người ta à?”
Một người đàn ông trung niên bụng phệ mặc một chiếc áo Polo nhìn về phía Chu Chấn Lâm cười hỏi, một tay người này cầm điếu xì gà, còn một tay cầm một ly rượu.
Chu Chấn Lâm thì tay trái cầm ly rượu, tay phải đang đặt lên đôi chân đẹp săn chắc của cô gái ngồi bên cạnh, thỉnh thoảng còn vuốt ve vài cái.
“Coi như thế đi!” Chu Chấn Lâm ngẩng đầu lên nhìn qua, cười nói.
Tên kia có thù với con trai và vợ mình, còn ông thì cũng không muốn thấy công xưởng của tên kia sẽ leo lên đầu mình, nếu vậy thì ông sẽ thấy rất mất mặt.
Hơn nữa, điều quan trọng nhất chính là, tương lại tên kia sẽ uy hiếp chuyện làm ăn của ông.
“Ồ! Thù oán gì vậy?” Người đàn ông mặc áo Polo kia tò mò hỏi.
“Mọi người đều biết ông chủ của công xưởng đó là một người trẻ tuổi, là một idol trên mạng đúng không!” Chu Chấn Lâm nói.
“Đúng thế!” Người đàn ông kia gật đầu.
Tối hôm qua ông ta cũng nghe thấy chuyện một đêm một triệu đơn hàng thì cũng hơi líu lưỡi, không ngờ hôm nay Lão Chu lại tìm đến cửa, thuyết phục ông ta không cung cấp hàng cho công xưởng đó nữa.
“Tên kia. . . là một tên mặt trắng nhỏ đã cướp con dâu mà tôi chọn trúng, ông nói xem đây có phải là thù lớn hay không?” Chu Chấn Lâm nói.
“Ừ!” Người đàn ông kia nghe thấy thế thì giật mình, sau đó lại gật bừng tỉnh, thì ra là vì chuyện này!
Lão Chu này vẫn luôn rất thương yêu con trai, đứa con trai này của Lão Chu lập nghiệp vài năm lại thua lỗ rất nhiều tiền, mà Lão Chu vẫn không nói gì, mà chỉ tiếp tục ủng hộ.
“Đúng là nên chơi chết tên đó! Lão Chu, tôi ủng hộ ông!” Một ông chủ ngồi bên cạnh cười ha ha nói.
“Trong khoảng thời gian này, thị trường nguyên liệu cũng rất khan hiếm, những địa phương khác cũng rất hiếm, coi như tên đó tìm ở những chỗ khác thì cũng phải mất vài tháng mới gom đủ nguyên liệu, đơn hàng của tên đó, coi như xong rồi!”
Ông chủ Cao mặc áo Polo lắc lắc ly rượu trong tay, cười nói.
“Vẫn phải cảm ơn các vị đã giúp đỡ!” Chu Chấn Lâm cầm ly rượu đứng lên, nhiệt tình cười nói: “Nào, chúng ta uống một ly!”
“Ấy! Bạn bè hơn hai mươi năm rồi còn khách khí làm gì!”
“Đúng thế! Chúng ta đã quen biết nhau bao nhiêu năm rồi mà!”
Mấy người đều cười to một tiếng, rồi nâng ly rượu lên uống.
Bọn họ đều làm trong ngành này mấy chục năm, nên đã quen nhau rất lâu rồi, đối phương chỉ là một người trẻ tuổi vớ vẩn mà thôi, cho nên dĩ nhiên bọn họ sẽ giúp vị này rồi.
Bọn họ đã nhìn thấy rất nhiều idol trên mạng như thế này rồi, hot nhanh mà rụng cũng nhanh!
Chu Chấn Lâm ngửa đầu uống một hơi cạn sạch.
Sau khi ngồi xuống thì mặt mũi tràn đầy tươi cười và hồng hào, có loại cảm giác như xuân phong đắc ý.
“Ông chủ Chu, chúng ta cũng uống một ly đi!”
Cô gái ăn mặc hở hang và yêu diễm ở bên cạnh Chu Chấn Lâm kéo tay ông ta, rồi nũng nịu nói.
Chu Chấn Lâm quay đầu qua nhìn gương mặt xinh đẹp và trẻ tuổi này thì nội tâm lập tức nóng lên, còn cả cách trang điểm yêu diễm, và cách ăn mặc bại lộ này cũng kích thích thần kinh của ông rất mãnh liệt.
Ừng ực!
Chu Chấn Lâm chỉ cảm thấy miệng đắng lưỡi khô nên nuốt một ngụm nước bọt, sau đó lại uống một hớp rượu để thấm họng.