Vừa Bị Từ Hôn! Siêu Cấp Thiên Hậu Mang Em Bé Đến Ngăn Cửa (Bản Dịch)

Chương 504 - Chương 504: Mẹ Lưu: Cậu Ta Đừng Hòng Cưới Được Con!

Chương 504: Mẹ Lưu: Cậu ta đừng hòng cưới được con! Chương 504: Mẹ Lưu: Cậu ta đừng hòng cưới được con!

Trong hai tháng qua lại với Vũ Bằng, Lưu Tiểu Đồng cảm thấy rất vui vẻ, cho nên mới dẫn Vũ Bằng đến gặp cha mẹ mình.

Sau đó mọi người lại bàn chuyện tương lai, mua nhà, kết hôn, sinh con.

Nhưng không ngờ cha mẹ lại có phản ứng như vậy.

“Mẹ, mẹ xem kìa, cảnh hoa đẹp quá kìa!”

Lưu Tiểu Đồng tiến lên một bước, kéo cánh tay của mẹ mình, rồi vừa chỉ về phía trước vừa cười nói, cô muốn phá vỡ bầu không khí gượng gạo này.

“Thật sao?” Mẹ Lưu vẫn cay mày lại, vẫn không hiện lên sắc mặt tốt.

Bà liếc mắt nhìn về phía Lý Vũ Bằng ở bên cạnh, thì trong lòng lại càng không vui.

Tại sao con gái mình lại tìm một người bạn trai như vậy?

Điều kiện của con gái mình cũng không kém mà!

Chưa nói đến tướng mạo của người này, mà điều quan trọng nhất là người này không phải là người địa phương, mà là người ở nơi khác, điều kiện gia đình cũng rất bình thường, không giàu có gì cả, tuy rằng lương của lập trình viên cũng không tệ, một tháng có thể được 20 – 30 nghìn.

Nhưng cái nghề này là nghề kiếm tiền bằng thanh xuân và tuổi trẻ, trên 30 tuổi là đã rất khó làm.

Bà không muốn con gái của mình đi theo người như vậy!

Có một người con rể như vậy, thì con gái sẽ chịu khổ, gia đình mình cũng sẽ bị bạn bè thân thích chê cười, rất mất mặt.

Cha Lưu ở bên cạnh cũng sầm mặt lại, trong lòng rất không thoải mái.

Ông ta rất không hài lòng với người bạn trai này của Tiểu Đồng, dáng vẻ không ra sao lại còn không có tiền, lại còn là người ở nơi khác, theo ông thì người này thật sự quá kém, kém đến mức không thể kém hơn.

“Tôi. . . đi nhà vệ sinh!”

Có lẽ do vừa rồi uống hơi nhiều, cho nên Cha Lưu không nhịn được, liền nói một câu rồi vội vàng đi về phía nhà vệ sinh.

“Tiểu Đồng, bác gái, hai người ngồi đi ạ! Cháu đi mua ít nước!”

Lý Vũ Bằng nhìn hai bên một chút, tìm được một cái ghế trống thì cười nói.

“Được!” Lưu Tiểu Đồng gật đầu, rồi kéo mẹ mình đi về phía bên đó.

Lý Vũ Bằng đi qua, đặt túi xách của Tiểu Đồng lên ghế, rồi cười nhiệt tình với Mẹ Lưu, sau đó mới quay người đi mua nước.

Khi Lý Vũ Bằng vừa xoay người, thì nụ cười trên mặt đã trở nên đắng chát.

Lý Vũ Bằng cũng nhìn ra, cha mẹ Tiểu Đồng chê tướng mạo của mình, cũng chê gia đình mình không giàu có, Lý Vũ Bằng cũng hiểu được chuyện này, dù sao cũng không có cha mẹ nào muốn con gái của mình phải chịu khổ.

Lý Vũ Bằng cười bất đắc dĩ, rồi bước nhanh về phía cửa hàng bán quà vặt.

“Mẹ, sao mẹ lại như vậy!”

Khi người đã đi xa, Lưu Tiểu Đồng mới nói với vẻ không vui.

“Mẹ thì sao? Yêu cầu của mẹ không cao, nhưng con lại mù mắt mới tìm một người như vậy, coi như con không tìm người có bản lãnh, có tiền, thì cũng phải tìm một người địa phương chứ! Tìm một người ở bản địa có điều kiện sung túc, hai nhà giúp đỡ một chút, thì mua xe mua nhà cũng đơn giản hơn, không cần phải chịu khổ!” Mẹ Lưu trừng mắt một cái, hừ nói.

“Mẹ, người ta có bản lãnh, có tiền, thì chẳng thèm để ý đến con!” Lưu Tiểu Đồng bật cười.

Dung mạo của mình cũng chỉ bình thường, làm sao có thể tìm được một người như vậy chứ.

“Con cũng rất tốt mà, tính cách tốt, làm người hiền lành! Con chưa đi tìm thì làm sao biết là không có.” Mẹ Lưu bĩu môi nói.

“Mẹ! Con người của Vũ Bằng rất tốt, anh ấy còn đối xử với con rất tốt, chuyện gì cũng sẽ nghe theo con.” Lưu Tiểu Đồng dùng giọng làm nũng nói ra.

“Đối xử tốt với con là chuyện cơ bản nhất mà!” Mẹ Lưu cười nhạo, nói với vẻ khinh thường: “Dù sao mẹ cũng nói rồi, cậu ta đừng hòng cưới được con! Còn con thì tranh thủ thời gian chia tay với cậu ta đi, rồi tìm một người bản địa cho mẹ.”

“Mẹ! Sao mẹ lại như vậy chứ, lát nữa con sẽ nói với cha!” Lưu Tiểu Đồng lại nói với vẻ không cam lòng.

“Con tìm cha con cũng vô dụng thôi, ông ấy còn ghét người bạn trai này của con hơn mẹ, nên chắc chắn ông ấy cũng khuyên con chia tay, con thử nghĩ mà xem, dù sao cha con cũng là một lãnh đạo trong xưởng, cũng coi như có chút thân phận và địa vị, con tìm cho ông ấy người con rể như này, thì ông ấy sẽ không cảm thấy mất mặt sao?” Mẹ Lưu hung hăng trừng mắt với Lưu Tiểu Đồng, rồi nghiêm nghị nói.

Lưu Tiểu Đồng nghe xong thì hơi giật mình, nhất thời cảm thấy tủi thân nên đỏ mắt lên.

“Tranh thủ thời gian chia tay đi, rồi mẹ bảo cô con tìm vài người có bản lĩnh cho con đi xem mắt. . .” Mẹ Lưu vẫn không ngừng líu lo.

Mãi cho đến khi Lý Vũ Bằng quay lại thì bà mới dừng lại, nhưng mặt vẫn lạnh như cũ.

Khi Lý Vũ Bằng đến gần thì đã nhìn thấy đôi mắt của Lưu Tiểu Đồng hơi đỏ lên, anh ta liền hiểu chuyện gì xảy ra, bàn tay cầm chai nước đã siết chặt lại, trong lòng cảm thấy hơi phẫn nộ và uất hận, thế nhưng mà, lại không thể làm gì cả.

Ai bảo mình không có tiền chứ!

“Bác gái uống nước ạ!”

Lý Vũ Bằng hít một hơi thật sau, rồi mới đi qua, trên mặt đã lộ ra nụ cười nhiệt tình.

Mẹ Lưu lườm Lý Vũ Bằng một cái, cũng không thèm nói tiếng nào mà chỉ lạnh lùng nhận chai nước.

Lý Vũ Bằng ngồi xuống một bên, buồn bực không lên tiếng.

Bình Luận (0)
Comment