Vừa Bị Từ Hôn! Siêu Cấp Thiên Hậu Mang Em Bé Đến Ngăn Cửa (Bản Dịch)

Chương 505 - Chương 505: Mẹ Lưu: Cậu Ta Đừng Hòng Cưới Được Con! (2)

Chương 505: Mẹ Lưu: Cậu ta đừng hòng cưới được con! (2) Chương 505: Mẹ Lưu: Cậu ta đừng hòng cưới được con! (2)

Một lát sau, Lý Vũ Bằng cảm thấy tâm phiền ý loạn, liền ngẩng đầu lên nhìn về bốn phía, bỗng nhiên ánh mắt Lý Vũ Bằng đọng lại, anh ta nhìn thấy một bóng người quen thuộc ở cách đó không xa.

“Anh Diệp?” Lý Vũ Bằng hơi giật mình kinh ngạc, rồi đứng lên hô to một tiếng.

Lưu Tiểu Đồng và mẹ Lưu ở bên cạnh đều giật mình kinh ngạc, rồi ngẩng đầu nhìn qua.

“A! Là bạn học ngủ chung phòng thời đại học của cháu!”

Lý Vũ Bằng chỉ về phía Diệp Mặc, rồi hưng phấn giới thiệu.

Mẹ Lưu nghe xong thì bĩu môi, chẳng còn chút hứng thú nào.

Tiểu Lý này học lập trình viên ở một đại học bình thường, vậy thì bạn ngủ chung phòng thời đại học cũng chẳng có bản lĩnh gì lớn, cũng chẳng khác gì nhau.

“Là người đó à?” Lưu Tiểu Đồng thì lại hơi giật mình.

Cô đã nghe Vũ Bằng nói rằng mình có người bạn học chung phong rất lợi hại, chắc là người này rồi!

Ngay sau đó, Lưu Tiểu Đồng đưa mắt nhìn về phía Lý Vũ Bằng chỉ.

Một giây sau, Lưu Tiểu Đồng lại giật mình.

“Oa!” Cô không nhịn được mà kêu lên một tiếng sợ hãi thán phục, thậm chỉ còn không dám tin vào hai mắt của mình.

Người thanh niên đẹp trai đến mức khó tin đang đẩy xe trẻ sơ sinh kia là bạn ngủ chung phòng hồi đại học với Vũ Bằng thật sao?

Mẹ Lưu nghe thấy tiếng thán phục của con gái thì cũng nhìn qua, bà cũng bị kinh ngạc luôn.

“Dáng dấp cũng không tệ!”

Sau đó, mẹ Lưu nói thầm một tiếng, rồi lại lắc đầu đầy khinh thường.

Dưới cái nhìn của bà thì người có dáng vẻ đẹp trai đều rất đào hoa, không đáng tin cậy, nói không chừng còn là một tên mặt trắng nhỏ đi ăn bám nữa!

“Anh Diệp, anh dẫn bọn nhỏ đi dạo công viên à!”

Khi Diệp Mặc đến gần thì Lý Vũ Bằng đứng lên đón tiếp.

“Đúng thế! Thời tiết hôm nay khá đẹp, cho nên dẫn hai đứa bé ra ngoài chơi một chút.” Diệp Mặc cười nói, sau đó lại nhìn về phía mẹ con Lưu Tiểu Đồng: “Hai người này là . . .?”

“A! Đây là . . . bạn gái tôi, Tiểu Đồng!” Lý Vũ Bằng lập tức hơi ngượng ngùng: “Còn đây là mẹ của Tiểu Đồng, hôm nay Tiểu Đồng dẫn tôi đến gặp cha mẹ cô ấy, mọi người vừa ăn cơm ở gần đây, ăn xong thì qua bên này đi dạo.”

“Ừm! Tốt đấy nhỉ!” Diệp Mặc mỉm cười.

Người bạn gái này của Lý Vũ Bằng khá đoan trang và mộc mạc, đúng là một cô gái không tệ.

“Ai là bạn gái cậu, cậu không xứng với Tiểu Đồng nhà tôi đâu!”

Mẹ Lưu ở phía sau nghe thấy thế thì bĩu môi, nhỏ giọng thầm thì.

Mẹ Lưu nói rất nhỏ, Lý Vũ Bằng cũng không nghe được, nhưng Diệp Mặc lại nghe rõ ràng.

Hai hàng lông mày của Diệp Mặc hơi cau lại.

Xem ra cha mẹ của bạn gái Vũ Bằng không hài lòng với cậu ta lắm!

“Quen biết từ bao giờ vậy?” Diệp Mặc cười hỏi.

“Quen nhau lâu rồi, nhưng một hai tháng gần đây mới xác định quan hệ.” Lý Vũ Bằng gãi đầu, cười nói.

“Không tồi!” Diệp Mặc lại đánh giá người bạn gái này của Lý Vũ Bằng một chút, rồi gật đầu.

Đúng là một cô gái không tồi, chẳng qua là mẹ của cô lại là một vấn đề lớn, nếu ta bà ghét bỏ Vũ Bằng như vậy, thì chỉ sợ hai người rất khó kết hôn.

“Ông vẫn làm công việc đấy à?” Diệp Mặc cười nói.

“A! Đúng!” Lý Vũ Bằng gật đầu.

“Ông có muốn qua chỗ tôi làm không? Tôi sẽ sắp xếp cho ông một công việc tốt!” Diệp Mặc suy nghĩ một chút rồi nói.

Thật ra thì điều kiện gia đình của Vũ Bằng tốt hơn hắn một chút, nhưng cũng chỉ là một chút thôi, vẫn là loại người bình thường, trong nhà cũng không giàu có gì, có lẽ đây là nguyên nhan Vũ Bằng bị ghét bỏ.

Có lẽ giúp Vũ Bằng đổi một công việc có thu nhập cao hơn thì sẽ đỡ hơn một chút.

“Không! Không cần đâu!” Lý Vũ Bằng vội vàng lắc đầu.

Thật ra thì, sau khi biết Diệp Mặc rất giàu có, lại có mấy cái tập đoàn lớn, thì Lý Vũ Bằng cũng có suy nghĩ nhờ Diệp Mặc tìm cho một chức vị tốt, nhưng sau khi suy nghĩ lại thì Lý Vũ Bằng đã vứt suy nghĩ này đi.

Lý Vũ Bằng cảm thấy, như vậy không hay lắm, với lại lòng tự trọng của mình cũng không cho phép.

Lý Vũ Bằng cảm thấy, kiếm tiền bằng bản lĩnh của mình sẽ tốt hơn.

Diệp Mặc đang định mở miệng, thì lại nghe thấy mẹ của bạn gái Vũ Bằng ở bên cạnh đã bật cười một tiếng, rồi nói với vẻ châm chọc: “Hứ! Khẩu khí lớn thật đấy!”

“Con gái, con thấy chưa, đến cả bạn thời đại học của cậu ta cũng không đáng tin cậy, vừa há miệng ra đã khoác lác như mình rất đáng gờm vậy, cái gì mà qua bên tôi, tôi sắp xếp công việc cho ông, cậu ta tưởng mình là ai chứ!” Mẹ Lưu tiến lại gần rồi nói nhỏ bên tai con gái mình, giọng điệu còn mang theo vài phần giễu cợt.

Khi bà ta nói chuyện thì còn liếc xéo về phía Diệp Mặc, trong mắt tràn đầy giễu cợt.

Những kẻ đẹp trai như này thường không đáng tin cậy, quả nhiên, vừa mở miệng ra đã khoác lác rồi, còn giả vờ như mình là một nhân vật lợi hại nào đó nữa.

Cũng không tự nhìn xem mình là ai, mới tý tuổi đầu thì có thể làm ra được thành tựu gì chứ!

Dù cho chồng mình là lãnh đạo trong một công xưởng, thì cũng không dám mạnh miệng như vậy!

Lưu Tiểu Đồng ở bên cạnh cũng cau mày lại.

Theo những gì Vũ Bằng nói thì người bạn học này rất lợi hại, nhưng Vũ Bằng không nói cụ thể lắm, mà chỉ đề cập qua một hai lần, bây giờ nghe giọng điệu của người này, thì đúng là hơi giống đang chém gió.

Dù sao thì công việc hiện giờ của Vũ Bằng cũng kiếm được 20 – 30 nghìn một tháng, đổi công việc khác có kiếm được nhiều như vậy không, thế mà người này lại thuận miệng nói sẽ an bài cho Vũ Bằng công việc tốt hơn, hoàn toàn chính xác là có mùi vị đang chém gió.

Người này tốt nghiệp cùng năm với Vũ Bằng, thì có thể lăn lộn đến độ cao nào chứ!

Diệp Mặc nghe thấy thế thì lại cau mày.

Bình Luận (0)
Comment