Bốn giờ chiều, hai cô gái đã quay về nhà.
Giày vò hơn một tiếng đồng hồ mà vẫn chưa thay quần áo và làm đẹp xong.
“Anh cũng thay quần áo đi! Mặc bộ lần trước ý!” Dương Mạn Ny qua phòng mượn Tô Ngọc Tình vài món trang sức, khi nhìn thấy Diệp Mặc vẫn bình chân như vại thì nói.
“Tôi cũng phải thay á?” Diệp Mặc đang dỗ dành hai đứa bé nghe thấy thế thì nhất thời giật mình.
“Đúng vậy! Ngọc Tinh ăn mặc xinh đẹp như này mà anh mặc thế à?” Dương Mạn Ny cười nói.
“Được rồi!” Diệp Mặc ôm hai đứa bé đứng lên, đi mở tủ quần áo.
Quần áo trong tủ cũng không nhiều, Diệp Mặc liếc qua một chút, rồi cầm bộ đồ lần trước đi gặp mặt đồng nghiệp của Ngọc Tình ra.
Sau khi thay xong thì sửa sang đầu tóc một chút là ok.
“Đẹp trai quá nha!”
Cuối cùng thì Tô Ngọc Tình cũng đã xong, nàng đi qua nhìn xem Diệp Mặc, lại vươn tay ra chính sửa cà vạt cho hắn.
“Bọn mình cũng thay quần áo cho các con đi!”
Khi ánh mắt của nàng rơi vào trên người hai đứa bé thì lại hé miệng cười nói.
Trên người nàng đang mặc một bộ lễ phục màu bạc, bộ lễ phục này có rất nhiều điểm sáng lấp lánh, khiến cho gương mặt xinh đẹp của nàng càng đẹp hơn, càng nổi bật hơn.
Trên cái cổ trắng ngần, vành tay, và cổ tay đều đeo các trang sức sáng chói, trông vừa cao quý vừa lóa mắt.
Diệp Mặc nhìn thoáng qua nàng một chút mà nội tâm đã run lên.
Tô Ngọc Tình phát giác ra sự khác thường của Diệp Mặc thì cúi đầu nhìn xuống người mình, sau đó khóe miệng không nhịn được mà nhếch lên, đáy lòng cũng có chút vui vẻ và tự đắc.
“Đẹp không!”
Nàng hơi kiễng chân lên, bàn tay kéo váy ra một chút, rồi nhẹ nhàng xoay một vòng, sau đó nở một nụ cười rực rỡ với Diệp Mặc.
“Quá đẹp!” Diệp Mặc nắm nhẹ tay của nàng, cười nói.
Dù đã ở cùng nhau tháng, nhưng hắn chưa bao giờ thấy chán vẻ đẹp của nàng, mỗi lần nhìn thấy nàng hắn đều cảm thấy kinh ngạc trước vẻ đẹp này.
“Được rồi, tranh thủ thời gian thay quần áo cho bọn nhỏ thôi!”
Hai người liếc mắt đưa tình một lúc, thì Tô Ngọc Tình hé miệng cười nói, rồi kéo Diệp Mặc đi về phía tủ quần áo của bọn nhỏ, sau khi chọn hai bộ thì mặc vào cho chúng.
“A…! Đáng yêu quá!” Dương Mạn Ny cũng đã xong, đi lên thì nhìn thấy hai đứa bé vừa thay quần áo xong, lập tức không nhịn được mà sợ hãi than lên một tiếng.
“Để dì Dương thơm một cái nào!”
Dương Mạn Ny đi qua ôm lấy Tĩnh Tĩnh, rồi hôn một cái lên gương mặt mềm mại và trắng như phấn của Tĩnh Tĩnh, chọc cho đứa bé cười khanh khách không ngừng.
“Đi thôi!”
Sau đó, Dương Mạn Ny quay người quan sát một chút, rồi ôm Tĩnh Tĩnh đi xuống nhà.
Trên người Dương Mạn Ny đang mặc một chiếc váy dạ hội màu đen, bộ váy này khá bó khiến cho dáng người của cô hiện lên hình chữ S, bên trên lại là kiểu quây ngực, lập tức lộ ra khe sâu hun hút giữa hai ngọn núi sừng sững, hết sức nóng bỏng.
Dưới đôi chân trắng như tuyết là một đôi giày cao gót 10 cm, đã đem dáng người của cô càng thêm nổi bật và thon dài, nhất là bờ mông thì lại càng vểnh cao và tròn trịa hơn.
Ba người ra đến cửa thì mặc thêm áo khoác, sau đó mới mở cửa đi ra ngoài.
Khoảng nửa tiếng sau, chiếc Minivan đã đi đến bãi đỗ xe của một trung tâm thương mại.
Ba người đi vào thang máy, rồi đi lên nhà hàng ở tầng bảy.
Trong một gian phòng riêng của nhà hàng cao cấp, bên trong đang có một nam một nữ.
Người đàn ông có thân hình cao lớn và khôi ngô, khuôn mặt trắng trẻo và đẹp trai, một chiếc kính mắt gọng vàng khiến cho anh ta có nhiều hơn vài phần khí chất nhã nhặn, mái tóc đen được vuốt rất nhiều sáp cho nên nhìn bóng loáng.
Trên người anh ta mặc một bộ âu phục màu tối, có chất liệu tinh tế, vừa nhìn là biết vô cùng đắt đỏ.
Nhìn qua thì có vẻ khoảng tầm 30 tuổi.
Mà người phụ nữ ở bên cạnh thì hết sức trẻ trung, chỉ khoảng 20 tuổi, trên gương mặt tinh xảo còn có dấu vết của việc chỉnh sửa, có một loại khí chất của hot girl trên mạng.
Dáng người của cô ta cũng không tồi, một chiếc váy lễ phục lộ lưng đã đem những đường cong uyển chuyển của cô ta triển lộ ra, nhìn trông cũng có vài phần gợi cảm và nóng bỏng.
“Thiên Dật, mụ đàn bà già kia nói rằng sẽ dẫn theo ngôi sao họ Tô kia đến thật à?” Cô gái nũng nịu nói, âm thanh còn hơi ỏn ẻn.
“Ừm, đúng vậy!” Từ Thiên Dật gật đầu.
Anh ta vừa nghĩ đến vị Tô Thiên Hậu này thì nội tâm lại nóng lên.
Trước kia, anh ta cũng thường xuyên gặp mặt vị này, còn ăn cơm mấy lần, khi đó Tô Thiên Hậu vừa mới nổi tiếng! Chỉ 18 19 tuổi mà phong thái đã uyển chuyển và bay bổng, đã có vài phần phong vận thành thục của phụ nữ, lại có vài phần mềm mại của thiếu nữ, cực kỳ mê người.
Những năm gần đây vị Tô Thiên Hậu này càng thành thục hơn, càng có mị lực hơn.
Nhưng sau đó, lông mày của Từ Thiên Dật cau lại.
Dương Mạn Ny nói, ngoài Tô Thiên Hậu ra thì còn có chồng của cô ấy nữa.
Theo anh ta biết, thì Tô Thiên Hậu chưa kết hôn, anh ta cũng không xác định người bạn trai này có phải là người cha trong truyền thuyết của bọn nhỏ hay không.
Từ Thiên Dật cảm thấy, cha của bọn nhỏ là một vị đại lão ở trong vòng, cho nên không thể tùy tiện lộ diện, cũng không thể đi theo Tô Thiên Hậu ra ngoài ăn cơm.
Có lẽ đây chỉ là một người thay thế.
Làng giải trí vốn rất loạn, rất nhiều người đều có người đứng sau, còn có thêm bạn trai, thậm chí còn không phải là một người bạn trai, cho nên điều này cũng không có gì kỳ lạ.
Chỉ là. . . anh ta cảm thấy hơi ghen tỵ!