Vừa lên xe Triệu Nhất Mạn đã ném chiếc túi xách LV qua một bên, rồi vắt cặp đùi đẹp thon dài lên.
Cô ta khoanh tay trước ngực, trên gương mặt được chỉnh sửa tinh xảo tràn đầy vẻ âm trầm.
Càng nghĩ đến chuyện vừa rồi thì cô ta lại càng khó chịu.
Tối nay, vốn là ngày cô ta khoe khoang với mụ đàn bà già kia, nhưng kết quả thì lại trái ngược, lại để chính mụ đàn bà già kia khoe khoang một trận, nói cái gì mà mình thật may mắn, chỉ ném 1, 2 triệu mà đã kiếm được 40 50 triệu rồi.
Bây giờ nghĩ lại Triệu Nhất Mạn vẫn vô cùng tức giận và đỏ mắt.
Chuyện khiến cô ta khó chịu hơn là, Thiên Dật còn rất khách khí và nhiệt tình với bọn họ nữa, khiến cho cô ta không thể hiểu nổi.
“Thiên Dật, tại sao anh lại khách khí với bọn họ như vậy?” Chờ Từ Thiên Dật ngồi xuống, thì Triệu Nhất Mạn đã quay sang oán giận nói.
Dưới cái nhìn của Triệu Nhất Mạn, thì dù tên kia có lợi hại đến đâu cũng là người của mụ đàn bà già kia, Thiên Dật cần gì phải nịnh bợ tên đó chứ!
“Ồ!” Từ Thiên Dật đưa tay chỉnh sửa cà vạt, rồi quay sang nhìn Triệu Nhất Mạn một chút, ánh mắt có chút khinh thường.
Người phụ nữ này chỉ được cái trẻ tuổi và xinh đẹp, còn đầu óc thì toàn là nước, tại sao anh ta phải khách khí như vậy? Tất nhiên là có mục đích của mình rồi!
Từ Thiên Dật lấy một chiếc khăn lụa trong túi ngực ra, rồi chậm rãi lau mắt kính.
Vừa lau thì khóe miệng anh ta đã không nhịn được mà nhếch lên cười.
Đương nhiên là anh ta vô cùng khó chịu và ghen ghét với tên nhãi họ Diệp kia, có điều, bản lãnh của tên kia rất lớn, rất có giá trị lợi dụng.
Chỉ cần có thể lợi dụng, có thể kiếm tiền cho anh ta, thì khách khí một chút có đáng là gì!
“Sao anh còn cười nữa!” Triệu Nhất Mạn cau mày, cảm thấy rất khó hiểu.
“Bởi vì, anh sắp sửa kiếm được rất nhiều tiền rồi!” Từ Thiên Dật lau kính xong thì đeo lên, cười nói với dáng vẻ rất đắc ý.
“Kiếm rất nhiều tiền?” Triệu Nhất Mạn hơi giật mình, lại cảm thấy mờ mịt.
“Bảo bối, đúng là thằng nhãi kia vô cùng lợi hại, tên đó đã là một nhân vật cấp Shark trên lĩnh vực tiền ảo rồi, có nhiều khi, đám nhân vật này sẽ thao túng toàn bộ giá cả của tiền ảo, em có biết trên thế giới này có bao nhiêu người muốn biết đám người này sẽ thao tác ra sao không?”
Từ Thiên Dật vắt chân lên, thản nhiên nói: “Vừa rồi, khi anh cầm điện thoại của tên đó, thì anh đã nhớ hết tất cả những lịch sử mua vào và bán ra của tên đó rồi, anh có thể dựa vào thứ này để kiếm rất nhiều tiền!”
“Thật á? Vậy thì tốt quá rồi!” Triệu Nhất Mạn mừng rỡ như điên.
“Thiên Dật, anh thật giỏi!” Sau đó, cô ta lại nói với vẻ sùng bái.
“Ha ha!” Từ Thiên Dật cười to một tiếng, trong lòng cảm thấy rất đắc ý.
“Dù sao tên nhãi kia cũng quá trẻ tuổi, nóng lòng muốn chứng minh bản thân, cho nên mới lấy di động cho anh xem, nếu là người khác thì chắc chắn sẽ không làm vậy! Anh chỉ mới khen vài câu, cười nhiệt tình một tiếng là tên đó đã tìm không thấy đông tây nam bắc rồi!”
Sau đó, Từ Thiên Dật lại cười nói với dáng vẻ khinh thường.
Đúng là tên nhãi kia rất lợi hại, nhưng dù sao cũng quá trẻ tuổi, làm sao có thể đấu trí với mình được.
Lần sau lại có thể lợi dụng tên nhãi này để kiếm một số lớn!
“Thật Dật, anh vẫn là giỏi nhất, . . . Anh kiếm được tiền thì mua cho em một chiếc túi xách nhé?” Triệu Nhất Mạn dán lại gần, nũng nịu nói, đôi bàn tay nhỏ nhắn đã đặt lên đùi Từ Thiên Dật, nhẹ nhàng vuốt ve lên phía trên.
“Được!” Từ Thiên Dật cười nói rất sảng khoái.
Anh ta lại ngửi mùi hương trên cơ thể của Triệu Nhất Mạn thì nôi tâm không khỏi rung động, nóng bỏng lên.
“Tài xế, đi nhanh lên!” Từ Thiên Dật ngẩng đầu thúc giục tài xế.
Tài xế đáp lời, rồi gia tăng tốc độ.
“Bảo bối, chờ về nhà xem anh dậy dỗ em ra sao!” Từ Thiên Dật hôn lên gương mặt tinh xảo kia một cái rồi cười.
“Ừm!” Triệu Nhất Mạn vui vẻ lên tiếng, rồi cầm điện thoại di động lên, lên mạng ngắm nghía chọn lựa túi xách.
Từ Thiên Dật mỉm cười, cầm điện thoại di động lên gọi một cuộc.
Sau khi cúp máy thì anh ta lại mở app giao dịch ra, bắt đầu thao tác.
Một lát sau, Từ Thiên Dật cười thỏa mãn rồi đặt điện thoại di động xuống.
Lần này, nhất định có thể kiếm được không ít!
Vừa nghĩ đến chuyện kiếm được rất nhiều tiền thì tâm trạng của anh ta đã rất vui sướng.
Tuy rằng anh ta đã có rất nhiều tiền, nhưng anh ta còn muốn nhiều hơn, vĩnh viễn không thỏa mãn.
Nửa tiếng sau, xe đã đến mục đích.
Hai người xuống xe, rồi đi thang máy lên, đi vào một gian phòng xa hoa trong khách sạn.
Triệu Nhất Mạn đặt túi xách xuống, rồi cởi áo khoác ra, một mảnh lưng đẹp trắng nõn đã lộ ra.
Cô vừa đi về phía nhà tắm vừa hỏi: “Thiên Dật, anh có muốn vào tắm cùng em không?”
Từ Thiên Dật liếc mắt nhìn qua, trong mắt đã phun ra một mảnh lửa nóng.