Vừa Bị Từ Hôn! Siêu Cấp Thiên Hậu Mang Em Bé Đến Ngăn Cửa (Bản Dịch)

Chương 557 - Chương 557: Kỷ Tư Tuyền: Cô Ấy Đẹp Quá!

Chương 557: Kỷ Tư Tuyền: Cô ấy đẹp quá! Chương 557: Kỷ Tư Tuyền: Cô ấy đẹp quá!

Trong căn phòng mờ tối, một đôi mắt đẹp chậm rãi mở ra.

Trong đôi mắt đẹp của nàng vẫn còn có chút mệt mỏi.

Tối hôm qua nàng xem hết live stream thì lại lướt Tik Tok một lúc, mãi cho đến ba giờ hơn mới ngủ gật.

Kỷ Tư Tuyền híp mắt thêm một lúc, rồi mới cầm điện thoại di động lên xem tin nhắn.

Bây giờ đã là 10 giờ hơn, nàng có rất nhiều tin nhắn, có tin nhắn của chị Tần nói về chuyện của nhà hàng, còn có tin nhắn của bạn bè và mấy nhóm chat.

Ánh mắt của nàng quét qua thì nhìn thấy tin nhắn của quản lý Lý.

Quản lý Lý tìm nàng thì chắc chắn có liên quan đến Diệp tiên sinh.

Kỷ Tư Tuyền mở tin nhắn ra xem thì không nhịn được mà cười.

Sau đó nàng lại xem mấy tin nhắn còn lại, rồi mới bật đèn, xoay người rời giường.

Sau khi tắm xong, thoa mỹ phẩm dưỡng da xong, thì nàng bắt đầu chọn quần áo.

“Mặc bộ này đi!”

Hiện giờ đã là đầu xuân, cho nên nàng đã mua rất nhiều quần áo của mùa mới, vừa vặn chọn được một bộ.

Sau khi mặc xong thì lại trang điểm một chút, lại đeo thêm một vài món trang sức, rồi đổi một đôi giày cao gót trong suốt, cầm túi xách rồi đi ra ngoài.

Kỷ Tư Tuyền đi đến phòng ăn thì ngồi xuống, chờ đồ ăn được mang lên.

Tách tách! Tách tách!

Chụp mấy tấm ảnh xong thì nàng bắt đầu hưởng thụ bữa ăn.

“Sáng ý hôm nay của Diệp tiên sinh hay thật!”

Ăn xong món tráng miệng ngọt cuối cùng, nàng lại sờ lên bụng, vừa lòng mãn ý.

Nàng ngồi thêm một lát rồi đứng dậy.

Bây giờ vẫn còn chưa có đông người, lát nữa sẽ có rất nhiều người đến ăn cơm, mà nàng lại không thích hoàn cảnh ồn ào.

“Chiều này đi thăm cô giáo đi!” Kỷ Tư Tuyền vừa đi ra ngoài vừa lẩm bẩm.

Chưa đi được vài bước thì nàng nhìn thấy một đoàn người ở cách đó không xa, đoàn người này có khoảng 10 người, hai người đi đầu là một cô gái hơn 20 tuổi, và một người đàn ông khoảng 40 tuổi.

Ánh mắt của nàng đã bị cô gái kia hấp dẫn.

Sau khi quan sát một phen thì nàng liền lộ ra vẻ sợ hãi và thán phục.

Nàng đã nhìn thấy rất nhiều cô gái xinh đẹp, giống như chị Tần cũng là một cô gái cực kỳ xinh đẹp trong số đó, mà cô gái ở trước mặt này thì lại không hề thua kém chị Tần chút nào, thậm chí còn hơn vài phần, nhất là cơ thể của cô gái này, quả thật là quá đẹp.

Tuy rằng chị Tần cũng rất nở nang, nhưng vẫn còn kém cô gái trước mặt này một chút.

Nhất là một mảnh sừng sững ở trước ngực kia, quả thật là kinh tâm động phách.

Nếu như là những cô gái khác mà có đường cong kinh người như vậy, thì khi mặc quần áo sé rất diễm tục, rất khó khăn khi chọn quần áo, nhưng ở trên người cô gái này thì lại khác, bởi vì trên gương mặt của cô gái này có một loại khí chất lạnh lùng như một tòa núi băng.

Cộng thêm dáng vẻ và động tác ưu nhã của cô gái này, thì lại lộ ra vẻ đoan trang.

“Đẹp thật!” Kỷ Tư Tuyền nhìn thêm vài lần rồi thở dài.

Lúc này, đoàn người đi đến cũng đã chú ý đến người ngọc đang đứng ở cách đó không xa.

Khi mọi người nhìn kỹ vào thì đều hơi giật mình.

Người ngọc ở cách đó không xa xinh đẹp không sao tả xiết, gương mặt thì xinh đẹp thanh lãnh, khí chất trên người thì không linh xuất trần, như một tiên nữ ở trên trời không dính khói lửa của nhân gian, khiến cho tinh thần của bọn họ bị rung động mạnh.

Cho dù là cô gái đi đầu cũng hơi ngơ ngác một chút.

“Xinh đẹp quá!” Cô gái này cũng thì thào một câu.

Người đàn ông trung niên đi bên cạnh cũng lấy lại tinh thần, nở nụ cười nói: “Ha ha, Lạc tiểu thư, Hoa quốc của cô nhiều người đẹp thật!”

Tiếng Trung của người này không rõ ràng lắm, cỏ vẻ như hơi cứng nhắc.

“Chứ sao!” Lạc Băng Nhan thu hồi ánh mắt, rồi nhìn về phía người này, sau đó cười nói.

Đến khi Lạc Băng Nhan quay người nhìn qua thì bóng người kia đã biến mất.

“Vẻ đẹp của Lạc tiểu thư đã khiến tôi kinh ngạc rồi, không ngờ hôm nay lại gặp được một người xinh đẹp như vậy, vị tiểu thư kia chỉ kém hơn Lạc tiểu thư một chút xíu.” Người đàn ông kia cười nói, giọng điệu còn có chút nịnh nọt.

“Hội trưởng Kim quá khen rồi, vị tiểu thư kia xinh đẹp hơn tôi là cái chắc!” Lạc Băng Nhan cười khẽ nói.

“Ai! Lạc tiểu thư khiêm tốn rồi, trong tất cả các cô gái xinh đẹp tôi từng được gặp, thì chỉ có vị hội trưởng Tống của bọn tôi mới có thể so sánh với Lạc tiểu thư thôi.” Người đàn ông kia nhất thời cười to.

Lạc Băng Nhan mỉm cười, rồi vươn tay ra hiệu mời.

“Hội trưởng Kim, mời vào trong!”

Một đoàn người tiến về phía trước, đi vào nhà hàng!”

Kim Chính Thái đi vào, nhìn xung quanh một chút rồi gật đầu nói: “Hoàn cảnh nơi này không tệ nhỉ!”

Khách sạn và nhà hàng này đều được thiết kế theo phong cách cổ kết hợp với hiện đại, cho nên vô cùng đẹp và xa hoa.

“Tất nhiên rồi! Nhà hàng này là nhà hàng số một số hai trong thành phố của chúng tôi, không phải nói là trong phạm vi cả nước mới đúng, năm ngoái bọn họ đã thu được Michelin ba sao, còn được đánh giá Hắc Trân Châu ba sao của Hoa quốc chúng tôi.” Lạc tiểu thư cười nói.

Nhà hàng này thật sự quá nổi tiếng, cho nên nàng cũng đã nghe qua, còn đến ăn vài lần, cho nên lần này nàng mới mời đoàn người Hội trưởng Kim đến nơi này ăn cơm.

Vị Hội trưởng Kim này chính là một vị khách rất quan trọng của tập đoàn, cho nên nàng rất coi trọng lần gặp mặt này.

Bình Luận (0)
Comment