Một đoàn người rời khỏi khách sạn rồi lên xe.
Lạc Băng Nhan ngồi lên chiếc Bentley của mình, trên gương mặt xinh đẹp của nàng vẫn còn vài phần hoảng hốt.
Diệp tiên sinh không chỉ là Trù Thần trong lời đồn mà còn chính là ông chủ của khách sạn này nữa!
Điều này thật sự khiến cho nàng giật mình!
Sau đó, Lạc Băng Nhan lại nghĩ đến điều gì đó nên hơi cau mày lại.
Vừa rồi nàng đã hàn huyên vài câu với quản lý Lý, quản lý Lý nói rằng, đúng là Diệp tiên sinh không làm đồ ăn cho khách, hôm nay vì nể mặt nàng cho nên mới tự mình xuống bếp.
Nàng vốn còn hơi vui vẻ, nhưng khi nghe quản lý Ly nói rằng, trong khách sạn có một vị khách ngoại lệ, người này đã bao phòng trong một năm, hơn nữa lại còn cực kỳ xinh đẹp.
“Là người lúc nãy sao?”
Lạc Băng Nhan nhớ đến bóng người xinh đẹp ở trước cửa nhà hàng ban nãy.
Lâm Khê ngồi ở vị trí tài xế, quay người kinh ngạc hỏi: “Người nào cơ?”
“Không có gì, đi thôi!” Lạc Băng Nhan lắc đầu, khoát tay ra hiệu cho Lâm Khê đi theo đoàn xe phía trước
Lâm Khê thấy thế cũng không hỏi nữa, vội vàng khởi động xe, rồi đi theo.
Lạc Băng Nhan hơi ngửa người ra sau, rồi hơi chuyển bờ mông to lớn để có tư thế ngồi thoải mái hơn.
“Là cô ấy sao?”
“Không đúng! Chắc là không phải cô ấy đâu! Thế nhưng mà, cô ấy là ai nhỉ?”
Nàng cau chặt lông mày, hai tay khoanh trước ngực.
Tay trái của nàng ở dưới, tay phải thì nâng lên, thỉnh thoảng nàng lại hé bờ môi đỏ, dùng hai hàm răng trắng lóa cắn cắn móng tay.
Lâm Khê ngồi ở đằng trước nghe thấy thế thì sắc mặt hiện lên vẻ cổ quái.
Tổng giám đốc Lạc sao thế nhỉ? Cứ cô ấy cô ấy cái gì nhỉ?
Lâm Khê nhìn Lạc Băng Nhan qua kính chiếu hậu, rồi cũng không để ý nữa, tập trung vào lái xe.
……
Diệp Mặc ăn cơm ở khách sạn xong thì đi vào bếp hướng dẫn một lúc, mãi cho đến ba giờ chiều hắn mới trở về phòng làm việc của mình.
Diệp Mặc thu thập một chút rồi chơi với hai đứa bé.
Chạng vạng tối, sau khi cho hai đứa bé ăn xong thì hắn mở live stream.
Vừa mở live stream thì hắn đã treo đường link liên kết với trang wed bán hàng online của Phác Ngọc lên trên đó.
Sau vài ngày chuẩn bị thì đám trang phục phụ nữ đã có thể bán rồi.
“Khá lắm, lại có quần áo mới rồi kìa!”
“Là quần áo phụ nữ! Các chị em, xông lên…”
Một lượng lớn người tràn vào phòng live stream, trong phòng lập tức sôi nổi và náo nhiệt.
Khi nhìn thấy đường link thì rất nhiều người đều ấn vào.
Lúc trước là quần áo trẻ con nên chỉ có các bà mẹ trẻ với vào mua sắm, hiện giờ là quần áo phụ nữ, cho nên rất nhiều người nhảy vào mua sắm.
Diệp Mặc cũng không để ý lắm, nhiệm vụ của hắn chỉ là treo đường link lên là được.
“Chúng ta rút thưởng đi!”
Diệp Mặc lại bắt đầu rút thưởng theo thường lệ.
Sau khi rút thưởng xong thì hắn lại chọn ca khúc, rồi bắt đầu hát.
Diệp Mặc live stream đến tận 10 giờ tối mới đi ngủ một lát, hắn tắm rửa và cho hai đứa bé đi ngủ.
Một lát sau, hắn nhận được tin nhắn của Quan Tuyết, cô ấy nói rằng đã có hơn 2 triệu đơn đặt hàng rồi.
“Không tệ!” Diệp Mặc gật đầu, cảm thấy khá hài lòng.
Tuy rằng đơn đặt hàng rất nhiều, nhưng tập đoàn bây giờ cũng có rất nhiều công xưởng và nhà máy, nếu mở hết công suất thì vẫn có thể cung ứng được.
[Đinh! Chúc mừng ký chủ, nhiệm vụ thăng cấp đã hoàn thành, hệ thống đang chọn phần thưởng. . .]
[Đinh! Chúc mừng ký chủ, nhận được quyền sở hữu tập đoàn Hoa Thiên An Phòng!]
Đúng lúc này, âm thanh của hệ thống lại vang lên.
Diệp Mặc nghe thấy thì hơi giật mình.
Bởi vì nhiệm vụ này chỉ nói rằng phát triển đến quy mô nhất định, chứ không nói rằng phát triển đến quy mô nào, miêu tả hơi mơ hồ, bây giờ xem ra thì nhiệm vụ này có quan hệ với số lượng tiêu thụ!
Diệp Mặc lập tức mở giao diện hệ thống ra xem một chút.
Đằng sau giá trị tài sản đã không còn điểm số nữa, mà là một ngôi sao sáng ngời.
“Thì ra là vậy!” Diệp Mặc cũng hơi hiểu.
Sau này, mỗi lần hắn hoàn thành một nhiệm vụ của hệ thống, thì một ngôi sao sẽ sáng lên, mỗi lần hoàn thành một nhiệm vụ thì sẽ có một lần ban thưởng.
“Cũng không tệ!” Diệp Mặc lẩm bẩm.
Trước kia hắn phải tích lũy 30 điểm giá trị tài sản mới có thể được ban thưởng một lần, bây giờ chỉ cần hoàn thành một nhiệm vụ là có thể nhận được một phần thưởng, thật ra thì cũng không khác nhau nhiều lắm.
“Tập đoàn Hoa Thiên An Phòng. . .”
Sau đó, Diệp Mặc lên mạng tìm hiểu về tập đoàn này.
Sau khi tìm hiểu xong thì hắn hơi kinh ngạc.
Tập đoàn Hoa Thiên An Phòng là một công ty vệ sĩ chuyên nghiệp, nghiệp vụ trải rộng khắp nơi, nhỏ thì là bảo vệ ở trung cư, bất động sản. . . cho đến vệ sĩ của người nổi tiếng, hệ thống báo động, vận chuyển trang sức châu báu quý giá. . . cũng là tập đoàn số một số hai ở trong nước.
Những năm nay tập đoàn phát triển rất nhanh! Thậm chí nghiệp vụ đã phát triển đến ngước ngoài rồi.