Những người này đều là người giàu có ở Đế Kinh, ngày xưa thì Từ Thiên Dật còn không có tư cách để có mặt ở đây, nhưng bây giờ, tài sản của anh ta đã có mấy trăm triệu, lại nắm trong tay 10 tỷ tiền mặt, cho nên anh ta đã có tư cách để gia nhập cái vòng tròn cao cấp nhất này.
Ánh mắt của Từ Thiên Dật lại nhìn về phía mấy cô gái có dáng người tịnh lệ và khiêu gợi ở bên cạnh, thì nội tâm anh ta lại nóng lên.
Những cô gái có thể vào làm trong sân Golf này, thì đều là những cô gái ít tuổi và và dung mạo không tầm thường.
Mỗi cô gái đều mặc quần ngắn, áo bó sát người, vừa gợi cảm lại vừa tràn ngập sức sống thanh xuân, ai nhìn thấy cũng sẽ động lòng!
“Ông chủ Từ, anh giỏi thật đấy!”
Một thiếu nữ 18 19 tuổi cầm một cái gậy Golf đi qua, mặt mũi tràn đầy nụ cười thanh thuần, khiến cho trái tim của Từ Thiên Dật đập thình thịch.
Sau khi quét qua cơ thể mềm mại và uyển chuyển của thiếu nữ, thì Từ Thiên Dật cười nói: “Cũng tạm được!”
Hai người trò chuyện rất vui sướng.
Chơi Golf xong, thì lại cùng đi ăn cơm, sau đó lại đi trung tâm thương mại mua sắm một trận, cuối cùng thì đi khách sạn.
Giữa trưa ngày hôm sau, Từ Thiên Dật bị tiếng chuông điện thoại đánh thức.
“Ai thế nhỉ?” Từ Thiên Dật mở mắt ra, lẩm bẩm một câu.
Anh ta còn tưởng rằng bạn gái ở nhà gọi đến.
Có điều, Từ Thiên Dật cũng không quan tâm, bởi vì người đàn ông thành công giống như anh ta thì sao có thể chỉ có một người phụ nữ được, anh ta muốn kết hôn với Triệu Nhất Mạn, chỉ vì đầu óc cô ta đơn giản, dễ lừa mà thôi!
Từ Thiên Dật không vội vàng nghe máy, mà quay đầu nhìn thiếu nữ ở bên cạnh một chút.
Sau đó anh ta mới quay người cầm điện thoại di động lên.
Điện thoại vừa kết nối, thì người ở đầu dây bên kia đã vội vàng nói: “Ông chủ, xảy ra chuyện lớn rồi.”
“Vậy sao! Chuyện lớn gì vậy?” Từ Thiên Dật mỉm cười đầy khinh thường.
Anh ta xoay người đứng lên, rót cho mình một chén rượu, rồi nhấp một ngụm ngon lành.
Lần trước mình đen đủi cho nên mới thua lỗ nhiều như vậy, bằng không thì công ty sẽ không bao giờ thua lỗ tiền, bởi vì tất cả những cổ phiếu anh ta mua đều là những cổ phiếu có uy tín và vững vàng.
“Giảm rồi! Tất cả đều giảm rồi! Giảm mạnh luôn rồi!” Người ở đối diện cười khổ.
Động tác của Từ Thiên Dật dừng lại, nụ cười trên mặt cũng đã đọng lại.
“Giảm bao nhiêu? Ném ra, mau ném toàn bộ cổ phiếu trong tay ra!” Từ Thiên Dật vội vàng nói.
“Không bán được, tất cả cổ phiếu đều giảm rồi, đây là . . . khủng hoảng cổ phiếu! Tất cả cổ phiểu chúng ta mua đều giảm mạnh rồi, cổ phiếu của Tập đoàn Nhân Hòa chúng ta vừa mua thêm hôm qua còn giảm mạnh hơn, chỉ một buổi sáng đã giảm 10% rồi, bây giờ vẫn còn đang giảm tiếp.”
Ầm!
Tay của Từ Thiên Dật run lên một cái, chén rượu trong tay cũng rơi xuống đất.
Anh ta ngây người tại chỗ, gương mặt trắng trẻo đẹp trai đã không còn chút máu nào, sau đó, cơ thể của anh ta đã run rẩy kịch liệt, các loại tâm lý lo lắng, kinh hoảng, hoảng sợ. . . lũ lượt xông lên đầu.
Từ Thiên Dật cố gắng dùng đôi tay run rẩy để mở app giao dịch ra xem, sau khi kiếm tra thì sắc mặt của anh ta càng ngày càng tái nhợt, cơ thể cũng run rẩy kịch liệt hơn.
Cuối cùng, anh ta ngã ngồi xuống đất.
“Xong! Xong đời!”
Đôi môi tái nhợt củaTừ Thiên Dật mấp máy như đang nói mớ, cả người đều như mất hồn.
Lần trước chỉ thua lỗ một chút, chưa thua lỗ vào thịt nên còn có thể bổ cứu, nhưng lần này thì thua thảm rồi, thua vào tận xương rồi.
Tiền của đám cò con thì thua lỗ cũng không sao, bọn họ cũng không thể làm gì anh ta cả, nhưng còn đám đại lão kia thì sao?
Từ Thiên Dật vừa nghĩ đến hậu quả thì lại cảm thấy không rét mà run.
……
Hơn bảy giờ tối, Tô Ngọc Tình và Dương Mạn Ny cùng nhau quay về.
Dương Mạn Ny vừa vào cửa đi đã vội vàng thay dép, rồi vọt vào nhà.
“Diệp Mặc! Diệp Mặc!”
“Giảm rồi, thật sự giảm rồi này! Tất cả bạn bè trên của tôi đều đang kêu rên kìa! Anh đúng là thần!” Dương Mạn Ny chạy vào bếp, trên gương mặt thành thục và vũ mị của cô tràn đầy vẻ kích động và hưng phấn.
Bữa cơm tối qua, Diệp Mặc đã nói với cô rằng, hôm nay tất cả cô phiếu sẽ giảm mạnh, còn bảo cô nhắc nhở bạn bè mình, nhưng khi đó cô không tin.
Không ngờ hôm nay lại giảm thật, giảm mạnh không ngừng luôn, hiện giờ, tất cả báo chí, thời sự đều đang nói đến chuyện này, trên Weibo cũng đã lên hot search, vòng bạn bè cũng là một mảnh kêu rên.
Tô Ngọc Tình ở đằng sau cũng thay đôi dép lê rồi cởi áo khoác ra.
Bên trong là một chiếc váy đầm thon gọn màu trắng, đem dáng người ma quỷ của nàng phát huy vô cùng tinh tế.
Đôi chân thon dài được bao bọc bởi một đôi tất chân màu da, nhìn trông rất gợi cảm.
Nàng treo áo khoác lên rồi đi vào trong nhà.
“Chị Mạn Ny, chị quên rằng anh ấy rất giỏi khoản này à, chị cũng luôn gọi anh ấy là Cổ Thần cơ mà!” Tô Ngọc Tình vừa cười vừa chậm rãi đi qua.
Dương Mạn Ny gật đầu một cái, rồi kích động nói: “Cổ Thần! Đúng là Cổ Thần!”
Diệp Mặc này thật sự là quá ghê gớm!
“Biết thế thì tôi nên tin anh, rồi nhắc nhỏ bạn bè vài câu, sau đó thì có thể khoe khoang rồi.” Dương Mạn Ny lại cảm thấy hơi tiếc nuối.
“Ai bảo chị không tin, em thì đã nhắc mấy người rồi, bây giờ các cô ấy còn đang bảo rằng em liệu sự như thần đấy!” Tô Ngọc Tình cười xinh đẹp nói, nàng cảm thấy hơi đắc ý.
“Ai! Đáng tiếc thật!”
Dương Mạn Ny lắc đầu, thở dài một tiếng, rồi quay người rời khỏi nhà bếp, đi ra phòng khách chơi với hai đứa bé.