“90% món ăn trên thực đơn đều là do vị Diệp tiên sinh này làm ra, tất cả đầu bếp của chúng tôi cũng đã qua nhà hàng Duyệt Vân để học tập Diệp tiên sinh, cho nên chúng tôi mới có trình độ cao như vậy!” Tần Nhã tiếp tục giới thiệu.
Bốn phía của đại sảnh lại nhấc lên một trận xôn xao.
Thần sắc của tất cả mọi người đều hơi rung động.
Thì ra đám đầu bếp kia đã được vị này dạy dỗ, bảo sao có thể làm ra những món ăn như vậy!
Người này chỉ dạy dỗ một chút mà đã khai sáng ra một nhà hàng đỉnh cấp đủ sức cạnh tranh hai cái ba sao rồi, đồng thời, chuyện này cũng chứng mình thực lực của vị này lợi hại đến mức độ nào!
Đinh Vân Thụy nghe xong thì lại ngẩn ngơ, trong lòng cũng hơi rung động, nhưng càng nhiều hơn là ghen ghét.
Xem ra, Tần tiểu thư và người này có quan hệ rất sâu, ít nhất thì cũng thân mật hơn mình nhiều.
“Hừ! Cũng chỉ là một đầu bếp mà thôi! Lợi hại đến đâu thì cũng là một đầu bếp thôi!” Đinh Vân Thụy bĩu môi, hừ một tiếng.
Tên này chỉ là một đầu bếp mà thôi, cho dù nấu ăn có lợi hại đến đâu thì cũng chẳng có gì ghê gớm cả! Một đầu bếp thì làm sao có thể so sánh với anh ta được, nhà anh ta có rất nhiều nhà hàng trải rộng trong tất cả thành thị lớn trong cả nước, tài sản trong nhà cũng có vài tỷ.
Giọng nói của Đinh Vân Thụy không nhỏ, nên những người xung quanh đều nghe thấy.
Không ít người đã thay đổi sắc mặt.
Bọn họ cũng là đầu bếp, cho nên nghe câu nói này của Đinh Vân Thụy họ cũng sẽ cảm thấy chói tai và không thoải mái.
Tần Nhã nghe xong cũng cau mày lại.
Nàng quay người nhìn về phía Đinh Vân Thụy một chút, trong bụng thì cực kỳ buồn bực, nhưng lại càng khinh thường hơn.
Vị công tử họ Đinh này vừa lỗ mãng lại tự đại, còn thích ăn chơi đàng điếm, là một công tử ca chính hiệu, loại người này mà cũng đòi so sánh với Diệp tiên sinh sao? Chỉ sợ là không có tư cách để so sánh, căn bản không xứng để so sánh!
Sắc mặt của nàng lạnh xuống, quát nhẹ: “Diệp tiên sinh cũng chính là ông chủ của khách sạn Duyệt Vân Trang, anh ấy cũng đầu tư 30 triệu cho nhà hàng này!”
Nàng vừa nói xong thì sắc mặt của Đinh Vân Thụy đã cứng đờ.
Anh ta lại trợn tròn mắt một lần nữa, cảm thấy không thể tin nổi.
Tên này cũng là một người có tiền á?
Khách sạn Duyệt Vân Trang cũng phải mấy trăm triệu, tương đối đáng tiền, lại có thể tùy tiền ném ra 30 triệu thì đúng là không thua kém mình lắm.
Một giây sau, sắc mặt của Đinh Vân Thụy co quắp một chút, rồi lại đỏ lên, trong lòng cảm thấy vô cùng khó chịu.
Đinh Hồng Lượng ở bên cạnh nghe thấy thế thì cũng kinh ngạc một phen.
Sau đó, ông ta lắc đầu vì cảm thấy tiếc nuối.
Ông ta còn đang định chiêu mộ người này để phát triển tập đoàn, nhưng không ngờ người này cũng có gia thế không tầm thường, vậy thì ý nghĩ vừa xuất hiện của ông ta đã thất bại, nói không chừng thì sau này còn là đối thủ cạnh tranh nữa.
Đinh Hồng Lượng nhìn con trai của mình, rồi lại nhìn người thanh niên kia,. Trong lòng ông ta lại thở dài.
Nếu như con trai của mình có một nửa bản lĩnh của người này thì tốt rồi!
“30 triệu cơ à!”
Bốn phía lại là một trận xôn xao.
Ánh mắt của mọi người đều nóng bỏng hơi vài phần.
Xem ra người anfy không chỉ có tài hoa, mà còn vô cùng giàu có nữa!
Tần Nhã nhìn thấy dáng vẻ khó chịu của Đinh Vân Thụy thì âm thầm hừ một tiếng, cái này vẫn chưa là gì đâu! Dưới cờ Diệp tiên sinh còn có cả tập đoàn Bảo Duyệt nữa kìa! Đây chính là tập đoàn có giá trị vài chục tỷ đẩy.
Nếu như so sánh tài lực và cả gia thế thì vị công tử họ Đinh này còn không có tư cách để xách giày cho Diệp tiên sinh nữa là!
Tần Nhã không thèm để ý đến người này nữa, mà đi đến trước mặt Diệp Mặc, trên mặt đã tràn ra một nụ cười rực rỡ.
“Diệp tiên sinh, sao anh đến mà không nói cho tôi biết, tôi vừa mới chiêu đãi khách ở bên trong kia, Tư Tuyền cũng đang ở trong đó! Ai nha! Đáng yêu quá!” Tần Nhã cười duyên nói.
Ngay sau đó, lực chú ý của nàng đã bị hai đứa bé hấp dẫn, nàng nhịn không được nên vươn tay ra sờ sờ một cái.
Nàng cũng đã gặp hai đứa bé này vài lần, cho nên cũng không xa lạ gì.
“Không quan trọng!” Diệp Mặc mỉm cười, rồi lại nói: “Tổng thể nhà hàng cũng không tệ lắm, nhất là thiết kế, trang trí và nội thất đều xinh đẹp hơn nhà hàng Duyệt Vân, phục vụ cũng rất ổn, còn đồ ăn thì tạm được, trình độ vẫn có thể đề cao thêm một ít.”
“Có thể nghe anh nói tạm được thì tôi đã rất vui vẻ rồi!” Tần Nhã cười nói: “Hay là. . . chúng ta vào trong ngồi đi! Tư Tuyền đang ngồi một mình một phòng!”
“Không cần đâu, tôi ăn hết chỗ này là được rồi, lát nữa tôi sẽ vào gặp cô ấy, nhân tiện đi xem nhà bếp luôn.” Diệp Mặc khoát tay, cười nói.
“Được được!”
Tần Nhã thấy Diệp Mặc kiên trì như vậy thì cũng không khuyên nữa.
Nàng lại trêu đùa hai đứa bé một chút, rồi mới lên tiếng chào hỏi, sau đó quay người đi vào trong khu phòng Vip, trên đường đi còn chào hỏi mấy vị khách ở xung quanh.
Đinh Vân Thụy kia thì đã ngồi xuống, trên mặt vẫn lộ ra vẻ tức giận, thỉnh thoảng lại ngẩng đầu lên liếc nhìn về phía bàn bên cnahj, sắc mặt anh ta không ngừng biến ảo, trong lòng thì cảm thấy rất khó chịu.