Sau khi Bác sĩ Hà nghe xong thì không khỏi ngẩn ngơ, ngay sau đó thì hai mắt anh ta trợn to lên, tràn đầy vẻ chấn động và kinh ngạc.
Đương nhiên là anh ta biết chuyện này, trong vòng tròn bác sĩ đều đang đồn thổi, nói là có một vị đại gia thần bí đã quyên góp rất nhiều tiền cho rất nhiều bệnh nhân trong cả nước, anh ta còn tán dương vị này vài lần.
Nhưng anh ta cảm thấy, người này phải là một vị đại gia đã có tuổi, thật sự không ngờ rằng người này lại là một người trẻ tuổi như vậy!
“Anh ta. . . quyên góp mấy trăm triệu á?”
Dương Ly nghe thấy câu này thì toàn thân chấn động, cô ta hoàn toàn không thể tin nổi chuyện này.
Quyên góp thì chắc chắn phải dùng tiền mặt, nhưng mà Tô Thiên Hậu cũng không có nhiều tiền mặt như vậy chứ! Toàn bộ tài sản của Tô Thiên Hậu cũng sẽ không vượt qua 1 tỷ, vậy thì làm sao có thể quyên góp vài trăm triệu được chứ.
Như vậy, số tiền này là của tên kia, thế nhưng mà, anh ta phải có bao nhiêu tiền thì mới có thể quyên góp vài trăm triệu ra ngoài chứ?
Hít!
Dương Ly lại nhìn về phía người thanh niên đẹp trai kia, cô ta không khỏi hít một hơi khí lạnh, trong lòng tràn đầy rung động.
Cô ta còn tưởng rằng người này chỉ là một người mẫu, một tên mặt trắng nhỏ, nào ngờ người này lại có thân phận và địa vị hiển hách như vậy!
Hai người cha Dương và mẹ Dương cũng đều ngây người tại chỗ, cả hai ông bà đều bị khiếp sợ.
Một giây sau, gương mặt của mẹ Dương hơi đỏ lên vì quẫn bách.
Vừa rồi bà còn cảm thấy người này là một bao cỏ, con gái mình nói khoác, cho nên không có ấn tượng tốt với cậu ta, bà cũng không ngờ người này lại quyên góp mấy trăm triệu, lại có tấm lòng lương thiện như vậy, con gái nói cậu ta rất lợi hại, rất biết kiếm tiền cũng là thật rồi.
Trong nội tâm bà dâng lên một trận xấu hổ, bà cảm thấy rất ngại ngùng.
Đám người họ hàng thân thích ở phía sau cũng bị rung động, tuy rằng không lên tiếng nhưng ánh mắt đã thay đổi, không còn vẻ phẫn nộ, xem thường vừa rồi, mà lại mang theo vài phần kính sợ.
Người có thể tùy tiện quyên góp vài trăm triệu, thì tất nhiên thân phận và địa vị sẽ không tầm thường, với lại, chỉ riêng việc thiện này cũng đã đủ để bọn họ nổi lòng tôn kính rồi.
Dương Mạn Ny sửng sốt một lúc lâu, rồi tiến đến bên tai Tô Ngọc Tình, hỏi nhỏ: “Ngọc Tình, em có biết chuyện này không?”
Tô Ngọc Tình lắc đầu, rồi cười khẽ: “Nhưng mà, em ủng hộ anh ấy!”
Nàng nhìn về phía Diệp Mặc, trong đôi mắt đẹp đã tỏa sáng rực rỡ.
“Không ngờ anh ta cũng có tấm lòng như vậy!”
Dương Mạn Ny hé miệng cười khẽ, trong mắt cô hiện lên vẻ tán thưởng mãnh liệt.
“Diệp tiên sinh, ngưỡng mộ đã lâu!”
Sau khi bác sĩ Hà lấy lại tinh thần thì vội vàng tiến lên phía trước, rất khách khí mà nắm tay Diệp Mặc.
Sau đó anh ta lại nhìn về phía tài liệu ở trong tay Viện phó Hứa, lông mày anh ta hơi cau lại, lộ ra vài phần lo lắng.
Tuy rằng vị Diệp tiên sinh trẻ tuổi này rất đáng giá tôn kính, nhưng chuyện nào thì ra chuyện đó, cũng không thể tùy tiện nói rằng anh ta chuẩn đoán sai chứ!
Viện phó Hứa cũng đã xem qua rồi, không có vấn đề gì mà!
“Viện phó Hứa, ngài xem . . . “ Bác sĩ Hà nói với vẻ do dự.
“Chuyện này. . .” Viện phó Hứa sửng sốt một chút, rồi nhìn về phía Diệp Mặc, lại cúi đầu xem tài liệu trong tay, ông ta cũng cảm thấy hơi khó xử: “Diệp tiên sinh, tôi đã xem qua rồi, kết quá chuẩn đoán của bác sĩ Hà không có vấn đề gì! Vì sao anh lại nói đây là chuẩn đoán sai bệnh?”
Diệp Mặc cười nói: “Bây giờ mới bắt đầu ung thư nên tất nhiên là không thấy rõ, nhưng sau khi chụp cộng hưởng từ thì hai người sẽ rõ ràng.”
“Chụp cộng hưởng từ? Không cần thiết mà!” Bác sĩ Hà cười khổ.
Sao vị Diệp tiên sinh này lại cố chấp như vậy chứ! Lẽ nào còn không tin những bác sĩ chuyên nghiệp như bọn họ sao?
“Được!” Viện phó Hứa hơi do dự một chút rồi nói dứt khoát.
“Viện phó Hứa, chuyện này. . .” Bác sĩ Hà hơi vội.
“Nhất định phải làm!” Viện phó Hứa trầm giọng nói: “Chắc cậu còn chưa biết, vị Diệp tiên sinh này chính là chủ tịch của tập đoàn y tế Nhân Hoa, dưới tay anh ấy có rất nhiều chuyên gia và bác sĩ nổi tiếng, nếu như chúng ta không làm rõ ràng ở đây, thì anh ấy sẽ qua bên kia làm.”
“Cái…cái gì cơ!”
Bác sĩ Hà nghe xong thì cơ thể lại chấn động, bật thốt lên một tiếng đầy kinh ngạc, mặt mũi cũng tràn đầy kinh hãi.
Tập đoàn y tế Nhân Hoa, đây chẳng phải là tập đoàn y tế tư nhân lớn nhất cả nước sao!
Bệnh viện Nhân Hoa ở Đế Kinh cũng mời rất nhiều chuyên gia nước ngoài, cho nên trình độ khám bệnh cũng rất xuất sắc.
Chẳng trách!
Sau khi hết khiếp sợ thì bác sĩ Hà lại bừng tỉnh.
Chẳng trách vị này lại có nhiều tiền như vậy, lại có thể tùy tiện quyên góp mấy trăm triệu đến thẳng tay của bệnh nhân trong bệnh viện, thì ra là có tầng thân phận này.
“Được rồi! Tôi sẽ sắp xếp ngay đây!”
Sau đó, bác sĩ Hà vội vàng lên tiếng, rồi lại vội vàng đi ra ngoài.
Sắc mặt của cả đám người trong phòng bệnh đều ngốc trệ một lần nữa.
Đến cả hai người Tô Ngọc Tình và Dương Mạn Ny cũng ngốc tại chỗ y như vậy, nét mặt của hai người họ đều đầy kinh ngạc, mê mang và nghi ngờ.