Vừa Bị Từ Hôn! Siêu Cấp Thiên Hậu Mang Em Bé Đến Ngăn Cửa (Bản Dịch)

Chương 588 - Chương 588: Dương Ly Ghen Tỵ!

Chương 588: Dương Ly ghen tỵ! Chương 588: Dương Ly ghen tỵ!

“Tập đoàn y tế Nhân Hoa? Chính là bệnh viện Nhân Hoa sao? Nghe nói trình độ bệnh viện này rất cao!”

“Anh ta là ông chủ của Nhân Hoa á?”

Đám người trong phòng đều kêu lên đầy kinh ngạc, mặt mũi họ cũng tràn đầy rung động.

Bọn họ lại dùng ánh mắt nóng bỏng nhìn về phía người thanh niên đẹp trai kia.

Quen biết một bác sĩ nổi tiếng hoặc một chuyên gia y tế cũng là một chuyện đáng giá khoe khoang, mà vị này lại chính là ông chủ của một tập đoàn y tế, dưới tay có không biết bao nhiêu chuyên gia, bao nhiêu bệnh viện. . . nếu như có thể làm quen với một nhân vật như vậy thì thật là hãnh diện.

Tương lai đi khám bệnh cũng dễ dàng hơn.

Hai người cha Dương và mẹ Dương đều sững sờ tại chỗ.

Bọn họ cũng không ngờ người này lại có thân phận ghê gớm như vậy.

Ánh mắt mẹ Dương lóe lên, bà cảm thấy rất ngại.

Mà Dương Ly thì ngây người tại chỗ, mặt mũi tràn đầy hoảng hốt.

Rất nhanh, sắc mặt của cô ta đã biến thành khó coi.

Cô ta còn đang cảm thấy mình quen biết một bác sĩ nổi tiếng như bác sĩ Hà thì đã vô cùng ghê gớm, cho nên rất tự đắc, nhưng không ngờ cô em họ này lại quen biết với một nhân vật như chủ tịch của tập đoàn y tế Nhân Hoa, không so sánh thì sẽ không có tổn thương.

“Anh mới mua lúc trước. . .” Diệp Mặc nhỏ giọng giải thích với Tô Ngọc Tình một chút.

Sau khi Tô Ngọc Tình nghe xong thì gật đầu, nàng cũng không quá bất ngờ.

Nàng cũng không biết hiện giờ Diệp Mặc có bao nhiêu tiền, nàng cũng không muốn quản, dù sao hai người vẫn chưa đăng ký kết hôn, nàng quản tài sản của đối phương thì không hay lắm, với lại hai người họ đều có thể kiếm tiền, sau này tiền của ai người nấy quản là tốt nhất.

Về phần tại sao không nói, thì chắc là đang chờ cơ hội để nói cho nàng biết giống như khách sạn lần trước vậy.

“Ừm!” Tô Ngọc Tình mỉm cười.

Mua một tập đoàn như vậy cũng rất tốt, sau này bọn nhỏ hoặc người thân mà bị ốm thì sẽ dễ dàng hơn nhiều.

“Diệp Mặc, Tập đoàn y tế Nhân Hoa này rất đáng tiền đấy! Anh cũng ghê nhỉ!” Dương Mạn Ny cũng lại gần rồi nhỏ giọng nói.

“Cũng bình thường!” Diệp Mặc mỉm cười.

Dương Mạn Ny không nói gì nữa.

Cô cũng biết Diệp Mặc bây giờ rất giàu có, ít nhất cũng phải có vài tỷ tiền mặt.

Đầu tư cổ phiếu kiếm được rất nhiều, live stream cũng kiếm được tiền, còn cả tập đoàn Phác Ngọc cũng bán được rất nhiều trang phục, còn có cả khách sạn Duyệt Vân Trang cũng rất hot, tất cả đều là tiền.

Cho nên, Diệp Mặc muốn mua Tập đoàn y tế Nhân Hoa cũng không có vấn đề!

“Diệp tiên sinh!”

Lúc này, viện phó Hứa hô lên một tiếng, ra hiệu Diệp Mặc ra ngoài nói chuyện.

Diệp Mặc đưa hai đứa bé cho Tô Ngọc Tình, rồi đi ra ngoài.

“Tôi có quan hệ rất tốt với bên Nhân Hoa, nhất là Lưu Khải Nhân thì càng thân thiết hơn, hôm trước Lưu Khải Nhân đã nhắc đến anh, cho nên hôm nay tôi mới nhận ra, ông ta nói là anh đẹp trai đến mức khó tin, đúng là không sai chút nào!”

Diệp Mặc vừa đi ra ngoài, viện phó Hứa đã cười nói với vẻ nịnh nọt.

“Mấy bệnh nhân được anh quyên tiền chữa trị vẫn còn đang ở trong bệnh viện, anh có muốn đi qua xem một chút không?” Viện phó Hứa lại hỏi: “Bọn họ đều muốn gặp anh một lần để cảm tạ!”

“Chuyện này thì thôi!” Diệp Mặc vội vàng lắc đầu.

Hắn quyên góp số tiền kia chỉ là để giúp đỡ mọi người, chứ không phải muốn mọi người cảm tạ hắn.

Viện phó Hứa hơi sửng sốt một chút, ròi lại cười.

Cũng đúng!

Vị này quyên góp cũng không để lại tên, nếu như không phải ông ta có quan hệ với Lưu Khải Nhân thì cũng không biết thân phân của vị này.

“Bệnh viện chúng tôi còn có một số bệnh nhân. . . cũng rất khó khăn . . .” Viện phó Hứa lại tiếp tục nói đến một vài bệnh nhân khó khắn.

“Ông chuẩn bị tư liệu các bệnh nhân, rồi chuyển cho Lưu Khải Nhân, tôi xem qua một chút rồi xe quyên tiền.” Diệp Mặc cười nói.

“Được được được! Vậy tôi thay bọn họ cảm tạ anh!”

Viện phó Hứa vô cùng kích động, rồi lại ra sức nắm chặt tay của Diệp Mặc.

Một lát sau, bác sĩ Hà đã quay lại.

“Bên kia đang không có người, chúng ta qua làm xét nghiệm nhanh thôi!” Anh ta vừa đi vào phòng bệnh thì đã kêu lên, rồi bảo y tá đẩy ông cụ ra ngoài.

“Bác sĩ, không cần làm đâu! Tôi đã nhiều tuổi rồi, còn giày vò như thế làm gì! Anh cũng đã nói là lành tình rồi mà, cứ chữa trị theo u lành tính đi.” Lúc này, ông cụ trên giường bệnh khoát tay, rồi nói.

“Chuyện này. . .” Bác sĩ Hà nghe thấy thế thì lập tức sửng sốt.

“Tôi thấy cũng đúng! Không cần làm đâu! Bác sĩ Hà, anh và viện phó Hứa cũng đã nói là u lành tình, thì khẳng định không có vấn đề, chúng ta cứ trị liệu theo phương án đã bàn đi!” Bác cả Dương Hoa Quân cũng phụ họa theo.

Ánh mắt của ông ta lấp lóe, thần sắc cũng hơi khác thường.

Tuy rằng ông ta không tin đây là chuẩn đoán sai bệnh, nhưng chẳng may xét nghiệm ra ung thư thật thì sao, đây chính là ung thư đấy, hoàn toàn khác biệt với u lành tình, tiền chữa bệnh cũng hoàn toàn khác biệt như trời với đất, ông ta là con trưởng, nên khẳng định phải gánh chịu số tiền lớn nhất.

Trong nhà ông ta còn có đứa con trai chưa kết hôn nữa, thì đào đâu ra nhiều tiền như vậy!

Bình Luận (0)
Comment