“Chỉ là kỹ thuật thôi à?” Diệp Mặc hơi giật mình.
Tập đoàn Hoa Thiên An Phòng cũng nhận vận chuyển và bảo vệ châu báu, trang sức.
“Đúng thế! Thật ra thì không liên quan nhiều đến tập đoàn chúng ta lắm! Nếu như chúng ta bị dính líu thì sẽ ảnh hưởng đến danh dự của tập đoàn, cũng may là không sao!” Ngô Diệu Long cười nói.
Diệp Mặc lại hỏi: “Bị trộm ở đâu?”
“Ở trong một kho bảo vệ của tòa nhà Thanh Hòa!”
“Tòa nhà cao tầng Thanh Hòa?” Diệp Mặc nghe thấy cái tên này thì hơi giật mình.
Hắn cũng đã nghe nói đến cái tên này, sau khi cẩn thận suy nghĩ một chút thì liền nhớ ra, hắn đã từng đưa hai đứa bé đi dạo chơi ở tòa nhà này.
Nhưng sau đó thì Diệp Mặc không để ý nữa.
Nếu như không liên quan đến Hoa Thiên An Phòng, thì cũng không liên quan dến hắn.
Sau đó, Diệp Mặc nghĩ đến gì đó nên cười nói: “Vụ án này, rất khó giải quyết à?”
“Hình như là vậy, nghe nói thủ phạm không để lại một chút manh mối nào.” Ngô Diệu Long nói.
“Tôi thấy cũng đúng!” Diệp Mặc gật đầu.
Vị Trác tiểu thư kia cũng không phải người bình thường, nếu như là vụ án bình thường thì căn bản không cần cô ấy ra tay, vụ án trộm cướp lần này rất có thể là tội phạm IQ cao.
Diệp Mặc ở lại một lúc nữa rồi mới rời đi.
Hắn đang định lái xe rời đi, thì điện thoại di động rung lên, là tin nhắn Wechat.
Diệp Mặc cầm lên xem thì hóa ra là Giang thiếu gia.
Vị Giang thiếu gia này cứ ba ngày thì tìm hắn hai lần, lúc thì mời hắn ăn cơm, lúc thì rủ hắn đi chơi, mặc dù đại đa số đều bị từ chối, nhưng Giang thiếu gia vẫn cứ chăm chỉ không ngừng.
“Anh Diệp, anh có rảnh không? Tối nay ăn bữa cơm nhé?”
“Bây giờ thì rảnh, còn tối thì chưa biết!”
Diệp Mặc vốn còn muốn từ chối, nhưng do dự một chút thì vẫn trả lời như vậy.
“Vậy thì tốt quá, đến đây chơi bóng đi!” Đối phương trả lời rất nhanh.
“Chơi bóng gì vậy?” Diệp Mặc hơi giật mình.
Giang thiếu gia trả lời: “Chơi Golf!”
“Golf?” Diệp Mặc hơi cau mày lại.
Hắn chưa bao giờ chơi cái bộ môn này, đến cả gậy golf cũng chưa chạm vào bao giờ, đây cũng không phải trò chơi dành cho những người binh thường.
“Cũng được!”
Diệp Mặc nhìn thoáng qua đồng hồ, khi thấy vẫn còn sớm thì liền đồng ý.
Đối phương đã gửi định vị đến, Diệp Mặc liền lái qua đó.
......
Câu lạc bộ Golf Yến Tây.
Một chiếc xe thể thao màu đen đi tới, rồi chậm rãi dừng lại.
“Xin chào tiên sinh!”
Diệp Mặc vừa vào cửa đại sảnh, thì đã có một cô gái ăn có khuôn mặt xinh xắn, mặc quần áo văn phòng đi lên nghênh đón.
Cô gái này quan sát Diệp Mặc một chút, thì trong mắt đã hiện lên vẻ sợ hãi và thán phục.
“Tiên sinh, ngài lần đầu tiên đến đây đúng không!” Cô gái đã lấy lại tinh thần, mỉm cười nói: “Ở đây, chúng tôi có thể cung cấp trang phục, gậy golf, hướng dẫn viên. . . ngài có thể mua hoặc là thuê.”
Nếu như là người chơi lâu năm thì sẽ tự mang một bộ gậy golf đến, còn vị này thì không mang theo thứ gì, cộng thêm việc rất lạ mặt, thì hiển nhiên là một người mới rồi.
“Đúng thế!” Diệp Mặc mỉm cười: “Có điều, tôi được mời đến đây!”
“Hóa ra là vậy! Vậy thì mời ngài qua tiếp tân để đăng ký một chút, rồi chúng tôi sẽ an bài xe golf đưa ngài qua chỗ bạn mình.” Cô gái hơi giật mình, tiếp đó lại cười nói.
“Được!”
Diệp Mặc lên tiếng, rồi đi về phía quầy tiếp tân.
Sau khi đăng ký xong, tiếp tân lại gọi điện thoại để xác nhận, sau đó mới làm thủ tục vào sân.
“Diệp tiên sinh, mời ngài qua bên này thay quần áo và giày!”
Một lát sau, có người cầm một bộ quần áo và giày ra, sau đó dẫn Diệp Mặc đến phòng thay đồ nam.
Lúc này, bên phòng thay đồ của nũ có hai cô gái đang cất túi xách của mình vào ngăn tủ.
“Kiều Kiều, chiếc túi này của bạn phải 1 triệu nhỉ! Ông chủ Kim hào phóng ghê!”
“Ông chủ Kim rất giàu! Chỉ cần bạn làm cho ông ta vui vẻ thì sẽ không thiệt thòi đâu.”
Cô gái bên trái là một người khá cao, trên người mặc một chiếc váy dạ hội lộ lưng màu đen, đem một mảnh lưng trắng bóng lộ ra, phía trước thì chỉ cao đến ngực, để lộ ra hai vai và cả một khe sâu hun hút, nhìn trông hơi bại lộ.
Chiếc váy chỉ dài đến đùi, đem đôi chân thon dài được bao bọc bởi một đôi tất chân màu đen.
Bên dưới là một đôi giày cao gót 10 cm, đem dáng người cao gầy của cô càng nổi bật hơn.
Gương mặt của cô được trang điểm khá đậm và diễm lệ, cộng thêm chiếc váy kia thì lại lộ ra vẻ diễm tục.
Cô gái bên phải thì cũng hơn 20 tuổi, trên người mặc một chiếc váy màu đỏ, trên chân là một đôi tất lưới, ăn mặc cũng rất bại lộ, khí chất có vài phần phong tao, gương mặt thì có rất nhiều dấu vết chỉnh sửa, nên chỉ cần liếc mặt là nhận ra ngay.
“Kiều Kiều, bạn thì khác, bạn đã từng đóng phim, cũng từng nổi tiếng, nhất định ông chủ Kim sẽ hào phóng với bạn hơn.”
Cô gái váy đỏ cởi chiếc váy ra, sau đó lại ngồi xuống trút bỏ đôi tất chân trên đùi xuống.