“Haiz! Đừng nói chuyện này nữa!”
Vương Kiều Kiều vừa mới cởi váy xong, đang định cởi nốt tất chân thì nghe thấy thế, lập tức lộ ra vài phần ảo não.
Năm đó, mình phong quang đến mức nào chứ!
Tuy rằng không phải là một ngôi sao lớn rất hot, nhưng cũng dóng rất nhiều phim, có vài phần nổi tiếng, nhưng chỉ sau một đêm, thì tất cả đã mất sạch.
Bây giờ, Vương Kiều Kiều chỉ đành nén cơn buồn nôn, để phụng dưỡng đám lão già có tiền kia, có thể nói là cực kỳ thê thảm so với lúc trước.
Vương Kiều Kiều vừa nghĩ đến chuyện hắt ly rượu ở trong bữa tiệc hồi đó thì trong lòng tràn đầy hối hận.
Nếu như cô ta biết ly rượu đó sẽ chôn vùi tiền đồ của mình, thì chắc chắn cô ta sẽ không hắt nó ra ngoài.
Vương Kiều Kiều cau mày, sắc mặt đã hơi âm trầm, sau khi cởi tất chân ra thì dùng sức ném mạnh vào trong ngăn tủ.
Cô gái váy đỏ thấy thế thì cũng ý thức được mình nói sai, cho nên cũng không lên tiếng nữa.
Hai người mặc quần áo vào, bộ quần áo chơi golf màu trắng này bó sát đến mức không thể bó sát hơn, chiếc váy trắng ở bên dưới khá ngắn, trên bàn chân còn có một đôi tất cao cổ màu trắng, nhìn trông có vài phần nhẹ nhàng khoan khoái, và khiêu gợi.
“Đi thôi!”
Vương Kiều Kiều kéo váy xuống một chút, rồi khẽ vuốt mông, sau đó mới đi ra ngoài.
Vương Kiều Kiều vừa đi ra khỏi phòng thay đồ, thì nhìn thấy một nhân viên phục vụ của sân golf đang dẫn một người đi về phía bên này.
“Đẹp trai thế!”
Hai cô gái liếc mắt nhìn một chút thì đều sửng sốt, hai cặp mắt đẹp đều nổi lên một vệt rạng rỡ.
Nhất là đôi mắt đẹp của Vương Kiều Kiều thì đã sáng rực lên.
Cho dù cô ta lăn lộn ở làng giải trí nhiều năm, nhưng vẫn chưa nhìn thấy người nào đẹp trai như vậy, mà người có thể đến đây chơi golf thì đều là người có chút tài sản, cho nên người này có thể là phú nhị đại, có thể la liếm một chút.
Một giây sau, Vương Kiều Kiều liền tràn ra nụ cười nhiệt tình, tiến lên mấy bước rồi hô lên: “Anh đẹp trai!”
Diệp Mặc dừng bước chân lại, rồi đánh giá cô gái trước mặt này một phen.
Sau đó, hắn liền cau mày lại.
Tất nhiên là hắn nhận ra người này, không phải Vương Kiều Kiều thì là ai.
Người này đã bị phong sát từ lâu rồi, không ngờ hôm nay lại nhìn thấy ở đây.
“Chúng ta add Wechat nhé!” Vương Kiều Kiều cười đầy quyến rũ, rồi giơ điện thoại di động lên nói: “Tôi là Vương Kiều Kiều, trước kia đã đóng rất nhiều phim, chắc anh cũng biết nhỉ! Khi nào có cơ hội thì đi ăn một bữa cơm nhé!”
“Ngại quá, tôi không có hứng thú!” Diệp Mặc lắc đầu, hờ hững nói, rồi lại cất bước đi qua người cô ta.
Vương Kiều Kiều nhất thời cứng đờ, nụ cười trên mặt cũng đọng lại.
Cô ta chưa bao giờ bị từ chối dứt khoát như vậy.
Thậm chí người này còn không thèm nhìn thẳng vào cô ta một chút!
Khóe miệng của Vương Kiều Kiều co quắp lại, trên mặt cũng hiện lên vẻ xấu hổ.
“Khốn khiếp!” Vương Kiều Kiều quay người lại nhìn một cái, giậm chân rồi mắng một tiếng: “Có gì đặc biệt hơn người chứ!”
Cô gái bên cạnh thấy cảnh này cũng hơi ngạc nhiên.
Tốt xấu gì thì Kiều Kiều cũng từng là một ngôi sao hơi nổi tiếng, cộng thêm dáng dấp cũng khá xinh đẹp, cho nên người bình thường đều sẽ kháo sáo vài câu, dù không add Wechat thì cũng sẽ từ chối khéo hơn! Nhưng người này lại từ chối thẳng thừng như vậy, không có phong độ một chút nào.
“Kiều Kiều, đừng giận nữa, theo mình thì anh ta là gay đấy! Bạn thấy anh ta đẹp trai như thế cơ mà!” Cô gái kia tiến lên rồi nhỏ giọng khuyên nhủ.
“Chắc chắn là như vậy rồi!” Vương Kiều Kiều hừ một tiếng, một lúc lâu sau mới hết giận, sau đó mới đi ra ngoài.
Diệp Mặc đi vào phòng thay đồ, hắn thay quần áo, đổi giày, lại đeo thêm găng tay vào, sau đó mới đi ra ngoài, ngồi xe golf tiến vào sân.
Một lát sau, xe golf đã dừng lại.
Phía trước chính là sân luyện tập, Diệp Mặc xuống xe, vừa đi được vài bước thì đã nhìn thấy Vương Kiều Kiều đang cầm gậy golf, vung tay lên một cái rồi đánh quả bóng ra ngoài.
“Bóng tốt! Bóng tốt!”
Ở bên cạnh, làm ột người đàn ông trung niên khoảng tầm 50 tuổi, vừa mập vừa lùn, bụng còn phệ, trên người ông ta mặc một chiếc áo Polo, quần thể thao, ông ta đang ngồi bắt chéo hai chân, một tay cầm điều xì gà, một tay cầm một ly rượu, nhìn trông vô cùng thoải mái.
Trong miệng ông ta đang tán dương, nhưng ánh mắt thì lại tập trung vào đôi chân thon dài, trơn bóng mịn màng dưới làn váy kia.
“Ông chủ Kim!” Vương Kiều Kiều quay người, hô lên một tiếng đầy nũng nịu.
Sau đó, sắc mặt của cô ta lại cứng đờ, trong lòng cảm thấy hơi khó chịu.
Người đàn ông kia nhận ra sắc mặt của cô ta thì hơi giật mình, sau đó nghiêng đầu nhìn về phía Diệp Mặc ở một bên, một giây sau, ông ta cau mày rồi quát lên với vẻ không vui: “Kiều Kiều, người này . . . là ai vậy?”
“Ông chủ Kim, người này vừa mới đùa bỡn em ở phòng thay đồ, lại còn muốn xin Wechat của em nữa, sau đó còn nói rất nhiều lời quá đáng, ngài phải giúp em đấy!” Ánh mắt Vương Kiều Kiều lóe lên một cái, sau đó lại làm ra vẻ đáng thương, nũng nịu nói vài câu.