Mát xa được một lát, nàng dừng lại, rồi đem cơ thể dán lên lưng của Diệp Mặc, ghé sát vào lỗ tai của hắn, rồi nhẹ giọng cười nói: “Anh thấy thế nào?”
Đôi môi đỏ của nàng mấp máy, những làn hơi ấm áp khiến cho lỗ tai của Diệp Mặc hơi ngứa ngáy, đến cả nội tâm của hắn cũng ngứa ngáy theo.
Diệp Mặc cười khẽ: “Có tiến bộ!”
Người ngọc sau lưng nhếch miệng cười rực rỡ.
Sau đó, nàng lại hôn lên gò má của hắn một cái.
“Lát nữa em sẽ tiếp tục mát xa cho anh!” Tô Ngọc Tình vươn tay ngọc choàng qua cổ của Diệp Mặc, rồi lại nhỏ giọng nỉ non ở bên tai của hắn, trong giọng nói của nàng còn có vài phần e lệ.
Nàng nói xong thì trên gương mặt xinh đẹp đã hiện lên hai áng mây hồng.
“Chị về phòng đây!”
Dương Mạn Ny ở một bên cười ranh mãnh một cái, rồi đứng lên đi về phòng của mình.
“Bọn mình cũng về phòng đi!”
Mặt Tô Ngọc Tình lại đỏ lên, rồi nhảy xuống ghế, kéo Diệp Mặc đi lên nhà.
……
Thành phố H.
Trong một khu nhà trọ cao cấp.
Cửa phòng tắm vừa mở ra, hơi nước lập tức lan tràn ra ngoài, một bóng người xinh đẹp choàng khăn tắm đi ra ngoài.
Chiếc khăn tắm nho nhỏ đang không ngừng quấn chặt lấy những đường cong nóng bỏng và xinh đẹp của nàng.
Nàng bước đi về phía giường, cặp đùi đẹp không ngừng đung đưa, nhìn trông hết sức mê người.
Ninh Vũ Đình cầm một chiếc khăn để lau khô mái tóc đang ướt nhẹp của mình.
Nàng ngồi xuống bên giường, lau tóc xong thì lại lấy máy sấy ra để sấy khô.
“Có tin nhắn à!”
Ánh mắt của nàng nhìn về phía điện thoại di động đang xạc pin ở đầu giường, thì nhận ra có mấy tin nhắn.
Ninh Vũ Đình lập tức cầm điện thoại di động lên xem, đôi con ngươi vũ mị của nàng lập tức sáng lên.
Là tin nhắn của tên bại hoại kia!
“Ngày mai. . .đến Đế Kinh? Còn mang theo một ít người tài giỏi nữa?”
Sau khi xem xong thì nàng hơi cau mày lại.
Tên bại hoại này lại muốn làm gì đây?
Ninh Vũ Đình khẽ cắn bờ môi đỏ, nàng suy nghĩ đến mức thất thần, đôi chân đẹp thon dài trắng như tuyết hơi vểnh lên, khoảnh khắc đó, phong cảnh mê người ở dưới khăn tắm đã lộ ra.
“Không nghĩ ra được!”
Một lát sau, Ninh Vũ Đình lắc đầu, cong miệng lên.
Nàng làm sao có thể hiểu được tâm tư của tên bại hoại kia chứ!
“Muộn như này rồi thì chắc là anh ta ngủ rồi!” Nàng còn đang định hỏi lại một chút, nhưng khi nhìn thấy đã hơn 1 giờ sáng, thì không tiện quấy rầy cho lắm.
“Vậy thì mình gọi thêm nhiều người một chút vậy!”
Ninh Vũ Đình trầm ngâm một lúc, rồi cầm điện thoại di động gửi tin nhắn.
“Bộ quần áo hôm nay cũng rất đẹp!”
Nàng mở album ảnh trên điện thoại ra xem, bên trong có một đống ảnh nàng vừa mới chụp xong, đây là một chiếc áo dài khá đoan trang và ưu nhã, nhưng sau khi nàng mặc vào thì lập tức biến thành cực kỳ gợi cảm và quyến rũ.
Nàng phóng to lên để xem, đôi con ngươi vũ mị liền nổi lên một tầng nước lộng lẫy.
Chiếc áo dài rất mỏng, lại còn hơi chật chội, cho nên có thể nhìn thấy dấu vết rõ ràng ở trước ngực, quả thật là khiến cho người ta thẹn thùng.
Ninh Vũ Đình xem một lúc rồi mới vứt điện thoại qua một bên, sau đó đứng lên cởi khăn tắm ra, rồi thoa mỹ phẩm dưỡng da lên cơ thể, lúc này mới thay đồ ngủ rồi leo lên giường.
“Ngủ ngon!”
Nàng tắt đèn, rồi đắp chăn lên, rất nhanh đã ngủ thiếp đi.
Ngày hôm sau, tám giờ sáng nàng đã tỉnh dậy.
Sau khi tắt đồng hồ báo thức, thì nàng lại nằm xuống, đầu óc nàng vẫn còn hơi mơ mơ màng màng, hình như nàng đã mơ thấy tên bại hoại kia, anh ta vẫn cứ hư hỏng như trước kia vậy, chỉ cần hơi nhớ lại một chút thôi thì mặt của nàng cũng đã nóng lên rồi.
“Dậy thôi!”
Ninh Vũ Đình chùm chăn lên đầu một lúc, rồi ngồi bật dậy, hôm nay nàng phải đi Đế Kinh, cho nên không thể nằm ỳ được.
Nàng lấy điện thoại di động để liên hệ với đám người Tần Vĩ, sau đó liền rời giường rồi đi vào nhà tắm.
Khi đi ra thì tiến đến tủ quần áo để chọn.
“Mấy viên trân châu này sáng thế!”
Nàng cầm một bộ đồ lót có viền trân châu ra xem, trên gương mặt quyến rũ lập tức đỏ lên, lại còn rất nóng bỏng.
Nàng cũng không bao giờ mặc thứ này.
Nàng cảm thấy kiểu dáng này quá to gan!
“Xịt ít nước hoa đi!”
Ninh Vũ Đình hơi do dự một chút, rồi đi qua cầm một bình nước hoa lên.
“Cái này. . . hơi giống thiếu nữ!” Khi cầm bình Chanel Coco Mademoiselle mà mình thích nhất lên thì nàng lại hơi dừng lại một chút, nàng cảm thấy mùi hương này thích hợp với các cô gái nhỏ hơn, mà nàng cảm thấy mình thì thích hợp với mùi hương quyến rũ và mị hoặc hơn một chút.
“Hay là. . .chai này?”
Nàng chớp chớp mắt, rồi chọn một chai Black Opium Yves Saint Laurent, mùi hương của chai nước hoa này vừa cao quý, lại vừa quyến rũ, khiêu gợi, khiến cho người ta muốn ngừng mà không được.
“Không tệ!”
Nàng hơi trầm ngâm một chút, rồi mở chai nước hoa ra xịt một chút.
“Nơi này cũng phải xịt!”
Dương như nàng nhớ đến thứ gì đó, cho nên xịt thêm một it nước hoa ở phía dưới, sau đó mới mặc đồ lót vào, lại mặc thêm một chiếc áo lông dê mỏng, phối hợp thêm một chiếc váy zip và tất đen, bên ngoài là một chiếc áo khoác mỏng để che khuất đi những đường cong xinh đẹp và bốc lửa kia.
Thời tiết đã khá ấm áp, cho nên mặc áo khoác mỏng là đủ rồi, cũng không sợ bị ốm như lần trước.