Vừa Bị Từ Hôn! Siêu Cấp Thiên Hậu Mang Em Bé Đến Ngăn Cửa (Bản Dịch)

Chương 601 - Chương 601: Tôi Muốn Biết Anh Ta Đi Đâu Và Làm Gì!

Chương 601: Tôi muốn biết anh ta đi đâu và làm gì! Chương 601: Tôi muốn biết anh ta đi đâu và làm gì!

Sau khi trang điểm xong thì gương mặt của nàng lại xinh đẹp hơn vài phần, trở nên vô cùng rực rỡ.

Ninh Vũ Đình lại đeo vài món trang sức, sau đó kéo hành lý ra ngoài, khi đến cửa thì thay một đôi giày cao gót màu đen, rồi mới đi ra ngoài.

Nàng lái xe đến Trung tâm Thế Kỷ Đại Hạ thì đám người Tần Vĩ đã đến rồi, mọi người còn khoác ba lô lớn ba lô nhỏ, bên trong đều là các loại máy chụp ảnh và các dụng cụ quay chụp như camera. . .

Khi Ninh Vũ Đình vừa xuống xe, thì mấy người đã đi qua.

“Tổng giám đốc Ninh!”

Tần Vĩ hơi đánh giá một chút thì liền lộ ra vài phần kinh ngạc.

Hôm nay Tổng giám đốc Ninh ăn mặc rất long trọng! Anh ta chưa bao giờ nhìn thấy sếp Ninh của minh trang điểm và đeo trang sức như vậy.

Sau đó, Tần Vĩ lại nở nụ cười hiểu ý.

“Những người khác cũng sớm đến rồi, tôi đã liên hệ xe rồi, lát nữa mọi người cùng ra sân bay luôn.” Tần Vĩ cười nói: “À đúng rồi, lần này chúng ta sẽ chụp trộm ngôi sao nào?”

Ninh Vũ Đình cau mày một chút, rồi lắc đầu nói: “Hinh như không phải là ngôi sao!”

Ban nãy nàng đã hỏi rồi, Diệp Mặc nói là không phải ngôi sao, khi đến nơi thì Diệp Mặc sẽ nói cụ thể, cho nên nàng cũng không rõ ràng lắm.

“Ra là vậy!” Tần Vĩ hơi sửng sốt một chút, nhưng cũng không hỏi nhiều.

Nếu như ông chủ là nhắn nhủ thì nhất định phải làm theo, cũng mặc kệ là ngôi sao hay là người bình thường.

Mọi người chờ thêm một lúc, khi người đã dến đông đủ, thì đoàn người mới lên xe đi đến sân bay.

Mười giớ hơn, đoàn người lên máy bay, khi hạ xuống Đế Kinh thì đã sắp 1 giờ chiều.

Khi rời khỏi sân bay, Ninh Vũ Đình vừa nhìn Wechat vừa nói: “Ông chủ nói là gặp mặt ở khách sạn Bảo Duyệt!”

Đoàn người lại gọi xe, rất nhanh đã đến khách sạn Bảo Duyệt.

Một đoàn người xuống xe, đi thang máy lên trên, rồi đi đến quầy tiếp tân của khách sạn.

Lần trước bọn họ cũng ở khách sạn này, cho nên đã quen thuộc.

“Đến rồi à!”

“Ông chủ!”

Bọn họ nhìn thấy ông chủ của mình đang ngồi chơi với hai đứa bé ở một góc của đại sảnh, bên cạnh còn có một người đang ngồi, người này có vẻ như rất cung kính với ông chủ.

Ninh Vũ Đình dẫn đầu đi qua.

“Chủ tịch Diệp, vậy tôi đi trước nhé!”

Người kia đứng lên, hơi khom người một cái rồi quay người rời đi.

Ninh Vũ Đình hơi giật mình.

Người này. . . chẳng phải là quản lý của khách sạn sao, lần trước nàng đến đây nàng cũng đã gặp mặt một lần, trên ngực người này còn có thẻ bài ghi chức vụ của anh ta, nhưng mà kỳ lạ thật, tại sao quản lý của khách sạn này lại gọi ông chủ của bọn họ là Chủ tịch Diệp?

Chẳng lẽ. . . khách sạn này cũng là của ông chủ sao!

Ninh Vũ Đình vừa nghĩ đến đây thì lại cười.

Chuyện này không thể nào!

Khách sạn này chính là nhãn hiệu quốc tế, cũng là một tập đoàn mang tính quốc tế, làm sao có thể cũng là sản nghiệp của ông chủ được!

“Mọi người ngồi đi!” Diệp Mặc mỉm cười với bọn họ.

Ninh Vũ Đình ôm áo khoác rồi ngồi xuống: “Ông chủ, người vừa rồi là . . .?”

Trong bụng nàng vẫn hơi nghi ngờ một chút.

“Người đó chính là quản lý La, sau này mọi người đi công tác Đế Kinh, thì có thể đến đây ở! Chiếu cố công việc kinh doanh của nhà mình một chút!” Diệp Mặc cười nói.

Ninh Vũ Đình nghe xong thì ngẩn ngơ, cái miệng nhỏ đỏ hồng nhịn không được mà há rộng ra, đôi con người vũ mị cũng tràn đầy ngốc trệ.

Việc kinh doanh của nhà mình?

Lẽ nào khách sạn này la của ông chủ thật?

Tâm thần của nàng rung động kịch liệt vài cái, rồi nàng lại thấy hoảng sợ, trước đây, nàng cảm thấy ông chủ có một tập đoàn y tế, một tập đoàn hàng không, còn có một tập đoàn tin tức giải trí, tập đoàn truyền thông, còn cả tòa nhà Trung tâm Thế Kỷ Đại Hạ nữa, thì đã vô cũng giàu có rồi. . . nàng không ngờ rằng những thứ này còn chưa phải toàn bộ.

Đến cùng thì. . .ông chủ có bao nhiêu tiền đây?

Ninh Vũ Đình cảm thấy mình đã không thể nào tưởng tượng được ra rồi!

Sắc mặt của đám người Tần Vĩ ở một bên cũng đã cứng đờ, tiếp theo thì lộ ra vẻ kinh hãi.

Nhưng rất nhanh, bọn họ đã tỉnh táo lại.

Lúc trước bọn họ cũng đã biết người ông chủ này của bọn họ rất nhiều tiền, lai lịch cũng sâu không lường được, bây giờ có thêm một tập đoàn Bảo Duyệt thì cũng không khiến cho người ta kinh ngạc như trước kia nữa.

Tần Vĩ vỗ nhẹ vào đùi một cái, thần sắc anh ta đã hơi kích động.

Thực lực của người ông chủ trẻ tuổi này quá mức hùng hậu, khiến cho anh ta lại bị chấn động một lần nữa.

“Chúng ta vào chuyện chính đi! Mọi người xem phần tài liệu này đi!”

Diệp Mặc lấy một phần văn kiện ra rồi đặt lên bàn.

Ninh Vũ Đình mở văn kiện ra xem một chút, thì hơi cau mày lại.

Hoàn toàn chính xác không phải là một ngôi sao, mà chỉ là một người có chút tiền mà thôi.

Sau khi xem xong, thì nàng đưa tài liệu cho Tần Vĩ, rồi lại nhìn về phía Diệp Mặc, hỏi: “Anh muốn chúng tôi chụp thứ gì?”

“Chụp hết tất cả, tôi muốn biết anh ta đi đâu, gặp mặt những ai. . . tôi muốn biết tất cả chuyện này.” Diệp Mặc nói.

“Chuyện này quá đơn giản!” Tần Vĩ cười.

Đây là chuyện đơn giản nhất, với lại, người này còn không phải ngôi sao, cho nên sẽ không che dấu hành tung của mình, cho nên càng dễ theo dõi.

Bình Luận (0)
Comment