Mẹ Dương mỉm cười nhiệt tình, rồi hô lên một tiếng rất thân thiết: “Tiểu Mặc!”
Bà cảm kích người trẻ tuổi này từ tận đáy lòng, hôm trước cũng may mà có người này ở đây, còn những số tiền của con gái cũng là do người này giúp đỡ nên mới kiếm được, nghe con gái nói, thì con bé vẫn luôn ở trong nhà của cậu ta.
Tuy rằng bà cảm thấy như vậy không thích hợp lắm, người ta là hai vợ chồng trẻ, con gái mình sống chung sẽ có nhiều chỗ bất tiện!
Nhưng khi bà nghĩ đến chuyện con gái mình và Ngọc Tình có quan hệ rất tốt, mà nhà bọn họ cũng rất rộng rãi, cộng thêm việc bà cảm thấy người trẻ tuổi này cũng rất tốt, cho nên mới không nói gì.
Diệp Mặc cũng lên tiếng chào hỏi: “Chào dì!”
Cha Dương cũng chào hỏi rất nhiệt tình.
Diệp Mặc và Tô Ngọc Tình ở trong phòng bệnh một lúc, rồi đi ra ngoài, ngồi trên ghế ở hành lang.
Hôm nay, hai người họ đến đây là vì bầu bạn với Dương Mạn Ny.
Chín giờ hơn, bác sĩ Hà và viện phó Hứa đi đến phòng bệnh, khi nhìn thấy Diệp Mặc thì chào hỏi rất nhiệt tình, sau đó mới tiến vào phòng bệnh để kiểm tra một vài thứ đơn giản trước khi phẫu thuật.
Mười giờ rưỡi, ông cụ được đẩy ra khỏi phòng bệnh.
Trong khoảng thời gian chờ đợi, thì bầu không khí hơi khẩn trương.
Dương Mạn Ny vẫn một mực nắm chặt tay của Tô Ngọc Tình, trên gương mặt cô tràn đầy vẻ lo lắng và bất an.
Tuy rằng bác sĩ và Diệp Mặc đều nói là không có vấn đề, nhưng dù sao cũng là phẫu thuật, vẫn có nguy hiểm nhất định.
“Không sao đâu!” Tô Ngọc Tình thỉnh thoảng lại mỉm cười, rồi vỗ vỗ bàn tay của Dương Mạn Ny, nhẹ nhàng an ủi.
Hơn 1 giờ chiều, cuối cùng thì cuộc giải phẫu cũng kết thúc.
Viện phó Hứa đi ra, trên mặt ông ta còn mang theo nụ cười.
Chốc lát, hòn đá trong lòng của mọi người ở ngoài cửa cũng đã rơi xuống đất.
Viện phó Hứa cười nói: “Giải phẫu rất thành công, sau này cũng không cần phải trị liệu bằng hóa chất, nhưng mà, cơ thể của ông cụ tương đối yếu, cho nên cần phải nằm viện tĩnh dưỡng một đoạn thời gian dài, có điều mọi người cứ yên tâm đi, ông sẽ khôi phục thôi!”
“Vậy thì tốt rồi!” Dương Mạn Ny lập tức thở phào một hơi.
Mọi người cùng vào xem ông cụ một chút, đến chạng vạng tối thì ba người mới về nhà.
Buổi tối, Diệp Mặc live stream đến hơn 12 giờ, hắn vừa kết thúc thì đã nhận được tin nhắn của Ninh Vũ Đình, cộng thêm một đống ảnh chụp của hôm qua và hôm nay.
“Ah!” Diệp Mặc xem một chút rồi nhướn mày lên.
Từ Thiên Dật này cũng khá bận rộn đấy nhỉ!
Hai đêm lại ở bên cạnh hai cô gái khác nhau, lại còn dẫn người đi trung tâm thương mại mua sắm mấy món đồ xa xỉ và cao cấp, sau đó lại đi khách sạn sang trọng nữa.
Diệp Mặc nhìn thấy những tấm ảnh này thì trầm ngâm suy nghĩ một lát, sau đó hắn liền có kế hoạch.
Ngày hôm sau, hai cô gái mang theo hai đứa bé đi bệnh viện thăm ông cụ, còn Diệp Mặc thì đi đến trung tâm thương mại ở trung tâm thành phố, hắn đi vào một nhà Starbucks, ngồi xuống rồi gọi một ly cà phê.
Khoảng tầm 10 phút đồng hồ sau, có một cô gái đeo kính râm, khoác áo khoác màu đen đi về phía Diệp Mặc.
Cô gái này đến gần thì tháo kính râm xuống, để lộ ra gương mặt tinh xảo và xinh đẹp, có vài phần phong cách của hot girl trên mạng, người này chính là Triệu Nhất Mạn.
Diệp Mặc ngước mắt lên nhìn một cái rồi cười.
Diệp Mặc chỉ vào vị trí trước mặt rồi cười nói: “Triệu tiểu thư, mời ngồi!”
Triệu Nhất Mạn ngồi xuống ghế, rồi đặt túi xách qua một bên, sau đó thì ngả người dựa vào ghế, lạnh lùng híp mắt nhìn người thanh niên ở đối diện.
Cô mới chỉ gặp họ Diệp này hai lần mà thôi.
Lần đầu tiên là trên bữa tiệc lần trước, tên này đã làm cho cô rất khó chịu, sau đó lại khiến Thiên Dật thua lỗ mấy chục triệu, khiến cho cô càng giận dữ hơn.
Lần thứ hai thì gặp mặt ở tòa nhà Hoa Thiên, kết quả của lần đó khiến cho cô kinh hãi, cô không ngờ tên này lại có khối tài sản mấy chục tỷ, giàu có đến mức khó tin, sau hôm đó thì cô và Thiên Dật đều hơi thẫn thờ.
Sau hôm đó, thì cô không còn hận người này như trước nữa, hoặc có thể nói là không dám.
Cô cũng không ngu gì mà đi trêu chọc một nhân vật có địa vị lớn như vậy.
Song, cũng không thể nói là yêu thích, mặc dù dáng dấp của người này rất đẹp trai, nhưng Thiên Dật vẫn luôn đối xử rất tốt với cô, hai người cũng đã bàn bạc đến chuyện cưới xin, tuy rằng cô cũng thích tiền, nhưng cô cũng vẫn luôn trung trinh với tình yêu của mình.
Cho nên, cho dù tên này muốn la liếm cô, thì cô cũng sẽ không dao động.
Hôm nay cô đến đây, chính là để từ chối ngay trước mặt anh ta, khiến cho anh ta bỏ cái suy nghĩ đó đi.
“Anh có Tô Thiên Hậu rồi mà còn chưa đủ sao? Vẫn còn muốn đi ăn vụng à!”
Khóe môi Triệu Nhất Mạn nhếch lên, nói với vẻ châm chọc: “Tôi không phải là phụ nữ tùy tiện, và tôi cũng sắp kết hôn rồi, chiếc nhẫn này chính là chiếc nhẫn đính hôn của Thiên Dật tặng cho tôi, tháng năm này chúng tôi sẽ đi đăng ký kết hôn, rồi cử hành hôn lễ, cho nên, dù anh có nhiều tiền đến đâu thì tôi cũng không đồng ý đâu.”
Triệu Nhất Mạn nói xong thì khoanh tay trước ngực, trên mặt lộ ra vài phần khinh thường.
Diệp Mặc nghe xong thì giật mình, tiếp theo lại bật cười.
Xem ra Triệu Nhất Mạn này nghĩ rằng, mình liên hệ cô ta là vì muốn la liếm cô ta rồi.
Có điều chuyện này cũng bình thường, đúng là cô ta khá xinh đẹp, gương mặt giống với đám hot girl trên mạng, dáng người cũng yểu điệu tinh tế và hơi gợi cảm, dù sao thì Từ Thiên Dật cũng sẽ không chọn một người quá kém làm vợ.
Chẳng qua là, Diệp Mặc không có ý định này!