Vừa Bị Từ Hôn! Siêu Cấp Thiên Hậu Mang Em Bé Đến Ngăn Cửa (Bản Dịch)

Chương 640 - Chương 640: Phần Thưởng Mới, Cổ Phần Tập Đoàn Lt

Chương 640: Phần thưởng mới, cổ phần tập đoàn LT Chương 640: Phần thưởng mới, cổ phần tập đoàn LT

Một lát sau, Mẹ Diệp trở về, nhỏ giọng nói: “Tiểu Mặc, hay là để ông ta vào làm lại đi! Giáng mấy cấp là được, hoặc là cho ông ta làm quản lý nhỏ ở phân xưởng cũng được!”

“Vâng!” Diệp Mặc gật đầu.

Mẹ đã nói như vậy rồi thì chắc chắn hắn phải đồng ý.

“Ừm, được rồi!” Mẹ Diệp mỉm cười, rồi quay lai nói vài câu với hai vợ chồng nhà kia, Hoàng Tố Mai lộ ra vẻ kích động, còn bắt lấy tay của Mẹ Diệp rồi rối rít cảm tạ, Phương Học Dân cũng nghẹn ngào, hai hốc mắt ông ta đều đỏ lên.

“Vậy chúng tôi đi trước đây!”

Mẹ Diệp nói một tiếng rồi quay người trở về.

Một đoàn người lại vừa đi vừa cười nói.

“Thúy Anh là người tốt!”

Phương Học Dân nhìn đoàn người đi xa rồi lẩm bẩm một câu, sắc mặt ông ta đỏ lên vì cảm thấy vô cùng hổ thẹn.

“Đúng vậy!” Hoàng Tố Mai cũng cười chua xót, khi nghĩ đến những chuyện trước kia thì bà cảm thấy cực kỳ hối hận.

Nếu như trước kia mình không bợ đỡ và tự kiêu thì quan hệ của hai nhà sẽ không như bây giờ, thế thì nhà mình cũng có thể thơm lây rồi.

Sau đó, Hoàng Tố Mai lại quở trách: “Sau này, ông nhớ phải làm việc cẩn thận đấy, đứng có lăn lộn với đám người kia nữa, biết chưa?”

“Được được!” Phương Học Dân vội vàng lên tiếng.

Hai người đứng tại chỗ cảm khái một lúc rồi mới rời đi.

Đoàn người quay lại nhà máy ngồi một lúc, sau đó cả nhà mới lên xe về nhà.

Sau khi về nhà, Diệp Mặc hàn huyên với mẹ một lúc.

“Mẹ, sau này mẹ rảnh rỗi thì cũng quan tâm đến chuyện của nhà máy một chút nhé.”

“Được rồi!” Mẹ Diệp gật đầu cười, bà cũng hiểu ý tứ của con trai mình.

Hàn huyên được một lúc thì Mẹ Diệp nói: “Hay là. . . chúng ta đi xuống dưới thôn chơi đi! Lâu lắm rồi còn không về đó, nhân tiện đi qua thăm chú hai của con luôn, lát nữa cũng đón ông bà nội con về luôn.”

“Vâng! Cũng được!”

Diệp Mặc nghĩ mình cũng không có việc gì nên liền đồng ý.

Đúng là rất lâu rồi hắn chưa về dưới thôn, cũng nhân tiện cho hai đứa bé đi xem phong cảnh ở nông thôn luôn.

Ba người chuẩn bị một chút rồi lên xe đi về phía thôn làng.

Lần trước dẫn Ngọc Tình đến thẳng nhà ông bà nội, còn lần này thì đi đến nhà chú hai.

Chú hay đã đi làm, chỉ có thím hai ở nhà.

Thím hai thấy gia đình anh chị đến thì hơi giật mình.

“Mọi người. . .”

Bà nhìn thấy cách ăn mặc của nhà anh chồng mình trợn tròn mắt, bà chưa bao giờ nhìn thấy hai người này ăn mặc long trọng như vậy.

“Có việc mừng!”

Cha Diệp cười nói, rồi kể lại sơ lược một lần.

Thím hai nghe xong thì sợ ngây người.

Tuy rằng bà cũng biết Tiểu Mặc rất giàu có, vợ cũng là một ngôi sao lớn, nhưng mà khi nghe thấy chuyện Tiểu Mặc mua nhà máy cũ của anh chồng thì vẫn hơi kinh ngạc và chấn động.

Thím hai lấy lại tinh thần thì nhiệt tình cười nói: “Đúng là chuyện mừng rồi! Chúc mừng anh chị! Bây giờ cũng là ông chủ lớn rồi, còn lợi hại hơn Chính Đức rồi!”

Sau đó, bà lại tán thưởng một tiếng từ đáy lòng: “Tiểu Mặc tài giỏi quá!”

Hàn huyên thêm vài câu thì bà lại hô lên: “Mọi người vào trong nhà đi!”

Mẹ Diệp đi vào nhà ngồi, còn Cha Diệp thì đi tìm hai ông bà cụ.

Diệp Mặc ngồi không yên nên ôm hai đứa bé đi ra ngoài đi dạo chơi.

Phong cảnh ở nông thôn cũng khá tốt, có thể nhìn thấy gà vịt, chó mèo ở khắp nơi, hiện giờ rất khó thấy mấy thứ gà vịt này ở trong thành phố.

Hai đứa bé đều rất hưng phấn, nhất là Nặc Nặc thì hưng phấn mà vung vẩy cánh tay nhỏ, còn kêu lên y a y a.

Diệp Mặc thấy Nặc Nặc có vẻ rất hứng thú với mèo thì liền cho Nặc Nặc vuốt ve một chút.

[Đinh! Bọn nhỏ rất vui vẻ, thành công phát động nhiệm vụ: cho bọn nhỏ đi dạo hai tiếng, có thể nhận được một phần thưởng ngẫu nhiên.]

Bỗng nhiên, âm thanh của hệ thống vang lên.

Diệp Mặc hơi giật mình, hắn cảm thấy hơi bất ngờ.

Đã rất lâu rồi hệ thống không phát động nhiệm vụ như vậy.

“Phần thưởng ngẫu nhiên . . . cũng không tệ!”

Diệp Mặc thu nhiếp tinh thần, rồi bế hai đứa bé đi dạo trong thôn, hắn đi từ đầu thôn đến cuối thôn, trên đường đi còn gặp không ít người quen, có vài người hắn có thể nhớ tên, nhưng có vài người hắn đã quên.

“Tiểu Mặc!”

Cũng có rất ít người nhận ra Diệp Mặc, sau khi biết được thì họ đều lộ vẻ kinh ngạc, rồi bắt đầu nhiệt tình hơn.

Bọn họ cũng nghe nói Tiểu Mặc này bây giờ rất ghê gớm, kiếm được rất nhiều tiền ở thành phố H, đến cả Chính Đức lợi hại nhất trong thôn cũng tán dương Tiểu Mặc này.

Diệp Mặc cũng trò chuyện với bọn họ, còn để cho bọn họ chơi với hai đứa bé.

Hai tiếng sau.

[Đinh! Nhiệm vụ hoàn thành, hệ thống đang lựa chọn phần thưởng. . .]

[Chúc mừng ký chủ, nhận được 5% cổ phần của tập đoàn LT.]

“Tập đoàn LT?”

Diệp Mặc nghe xong thì hơi giật mình.

Hắn quá quen thuộc với cái tên này.

“Nước H à!” Diệp Mặc chậc chậc một tiếng.

Xem ra, hắn nhất định phải dây dưa với đám người nước H này rồi.

Diệp Mặc đưa hai đứa bé đi dạo thêm một lúc rồi mới quay về, khi về đến nhà chú hai thì ông bà nội đã ở đâu, sau khi chú hai về nhà, thì người một nhà đi ra ngoài ăn một bữa cơm vô cùng náo nhiệt.

Bình Luận (0)
Comment