Vừa Bị Từ Hôn! Siêu Cấp Thiên Hậu Mang Em Bé Đến Ngăn Cửa (Bản Dịch)

Chương 641 - Chương 641: Tống Duẫn Chân: Rốt Cuộc Thì Anh Ta Là Ai?

Chương 641: Tống Duẫn Chân: Rốt cuộc thì anh ta là ai? Chương 641: Tống Duẫn Chân: Rốt cuộc thì anh ta là ai?

Thành phố H.

Một đoàn xe dừng lại trước cửa khách sạn Duyệt Vân Trang.

Chiếc xe ở giữa dừng lại ngay trước cửa chính.

Tài xế xuống xe, rồi cung kính mở cửa xe ra.

Một đôi đùi ngọc được bao bọc bởi một đôi tất chân mỏng màu đen bước xuống, đôi chân này săn chắc, tròn trịa và vô cùng gợi cảm.

Dưới bàn chân ngọc là một đôi giày cao gót Jimmy Choo bản định chế vô cùng đắt đỏ.

Người ngọc bước xuống xe, rồi vươn tay vuốt mái tóc của mình.

Nàng có một gương mặt đẹp đến mức lóa mắt, mũi ngọc vểnh cao và tinh xảo, hai bờ môi đỏ mọng và sung mãn, một đôi con ngươi thâm thúy và sáng rực.

Da thịt của nàng trơn bóng và mềm nhẵn như trẻ con.

Trên người nàng mặc một chiếc âu phục ngắn tay, váy zip ngang hông, đem đường cong uyển chuyển và bay bổng hình chữ S của nàng phát huy ra vô cùng tinh tế.

Trên cổ tay và vánh tai trắng như tuyết của nàng còn được điểm xuyết bằng những châu báu và trang sức vô cùng lộng lẫy.

Nàng vừa xuất hiện đã hấp dẫn tất cả ánh mắt của mọi người.

Tống Duẫn Chân quay người nhìn về phía trợ lý ở một bên hỏi: “Còn có bao nhiêu thời gian?”

Hai đầu lòng mày của nàng mang theo vài phần lạnh lùng và ngạo nghễ, đến cả giọng nói cũng có chút lạnh lẽo.

Trợ lý nhìn thoáng qua đồng hồ trên tay, rồi cung kính nói: “Bây giờ là bốn giờ, bảy rưỡi máy bay mới cất cánh, chúng ta còn khoảng một tiếng rưỡi nữa.”

“Vẫn sớm! Thế tôi đi nghỉ ngơi một lát!”

Tống Duẫn Chân gật đầu, rồi cất bước đi vào khách sạn.

“Tống tiểu thư, hoan nghênh trở về!” Nhân viên phục vụ cung kính chào một tiếng.

Tống Duẫn Chân gật đầu, còn lễ phép mỉm cười một cái, sau đó mới bước nhanh về phòng mình.

Lát nữa nàng phải bay đến một thành thị khác, hành lý đã thu dọn từ sáng rồi, sau khi xong việc thì nàng có thể rời khỏi Hoa quốc.

“Khá là đáng tiếc!”

Tống Duẫn Chân mở tủ rượu rồi rót cho mình một ly, nàng nhấp một ngụm rượu, sau đó, nàng khẽ cau mày lại, trong mắt hiện lên một tia tiếc nuối mãnh liệt.

Nàng đã ở đây ba hôm rồi, nhưng vẫn chưa được nếm thử tài nghệ của vị Diệp tiên sinh kia.

Tống Duẫn Chân hơi liếm bờ môi đỏ căng mọng, trong đầu nàng lại hiện lên gương mặt đẹp khiến cho người ta khó tin kia, dường như anh ta không chỉ đẹp trai. . . mà khí chất cũng rất không tầm thường, nhất là cặp mắt cực kỳ hấp dẫn kia.

Một lát sau, nàng hơi lắc đầu rồi cười.

“Có tiếc nuối cũng rất tốt!”

Tống Duẫn Chân ngửa cổ lên uống một hơi cạn sạch chỗ rượu còn sót lại, sau đó nàng đặt ly rượu xuống rồi đi về phía phòng tắm.

Thời gian còn sớm, nhân tiện có thể tắm một cái.

Sau khi điều chỉnh nhiệt độ xong, nàng xả nước vào bồn, rồi quay lại phòng, lấy một vài thứ trong hành lý, rồi lại lấy một chùm hoa hồng còn mới mé ở trên bàn, sau đó thả từng cánh từng cánh hoa hồng vào trong bồn tắm.

Nàng lại quay lại phòng nghỉ để tháo trang sức, sau đó mới cởi áo khoác ra.

Bên trong là một chiếc áo sơ mi mày trắng căng phồng, khiến cho đường cong kinh người trở nên sừng sững.

Tống Duẫn Chân giơ tay lên, năm ngón tay trắng nhạt nhẹ nhàng cởi cúc áo ra.

Một cái, hai cái. . .

Quần áo trượt xuống, cái lưng đẹp trắng như tuyết, trơn nhẵn như mỡ đông đã hiện ra dưới không khí.

Xoạt!

Chiếc váy zip ngang hông cũng trượt xuống, Tống Duẫn Chân lại đặt mông ngồi xuống chiếc ghế sa lon mềm mại, sau đó nhấc cặp đùi đẹp săn chắc và thon dài lên, rồi chậm rãi trút bỏ đôi tất chân.

Chốc lát, một đôi đùi ngọc hoàn mỹ và trắng bóng đã lộ ra.

Da thịt săn chắc và cân xứng, không có chút thịt thừa nào, cực kỳ bốc lửa.

Cộc cộc!

Tống Duẫn Chân cầm điện thoại di động lên, vừa ngâm nga vừa đi về phía nhà tắm, bóng lưng và đường cong xinh đẹp của nàng đong đưa, nhất là hai bờ mông có những gợn sóng rất mê người.

Nàng tiến vào bồn tắm, rồi vừa thỏa thích ngâm minh vừa thích ý xem phim.

Chớp mắt, đã 20 phút trôi qua.

Nước trong bồn tắm đã hơi nguội, Tống Duẫn Chân nhìn thời gian rồi chuẩn bị đứng dậy.

Nàng vừa mới ngồi dậy, còn chưa kịp đứng lên thì tiếng chuông điện thoại di động đã vang lên.

“Ai thế nhi?”

Tống Duẫn Chân cầm điện thoại lên nhìn thì hóa ra là thư ký của công ty.

Nàng nhận điện thoại: “Có chuyện gì thế?”

“Cái gì?”

Một giây sau, dường như nàng đã nghe thấy được một tin tức gì đó vô cùng khiếp sợ nên đôi mắt đẹp của nàng hơi mở ra, còn kêu lên một tiếng đầy kinh ngạc.

“Cô nói. . . anh ta họ gì? Tên là gì cơ?”

Sau đó, Tống Duẫn Chân lại kêu lên một tiếng, dường như đã chấn động hơ nvaif phần, nên đôi mắt đẹp đã mở to hơn.

Đến khi bên kia cúp máy mà nàng vẫn duy trì tư thế như vậy rất lâu.

Bỗng nhiên, đôi môi đỏ của Tống Duẫn Chân hơi run lên, thì thào một câu: “Diệp. . . Mặc? Là anh ta sao?”

Thư ký của công ty vừa nói cho nàng biết, xế chiều hôm nay, có một vị tiên sinh tên là Diệp Mặc đến từ Hoa quốc đã mua 5% cổ phần của tập đoàn LT, cũng trở thành cổ đông lớn thứ ba của tập đoàn!

Bình Luận (0)
Comment