Vừa Bị Từ Hôn! Siêu Cấp Thiên Hậu Mang Em Bé Đến Ngăn Cửa (Bản Dịch)

Chương 650 - Chương 650: Lưu Tuấn Hiên: Ai Quan Trọng Hơn Tôi?

Chương 650: Lưu Tuấn Hiên: Ai quan trọng hơn tôi? Chương 650: Lưu Tuấn Hiên: Ai quan trọng hơn tôi?

Diệp Mặc tiếp nhận ly rượu rồi cụng một cái với Lục Gia Hào, sau đó uống một hơi cạn sạch.

Hắn nhìn quanh phòng rồi cười nói: “Náo nhiệt thật!”

Ánh mắt của Diệp Mặc dừng lại ở trên người hai người Lý Nghệ Phỉ và Trương Duệ một lúc.

Ánh mắt của hai người này vừa chạm vào ánh mắt của Diệp Mặc thì đều tránh đi, nhất là ánh mắt của Lý Nghệ Phỉ lóe lên một cái rồi cuống quít cúi đầu xuống, hình như không dám nhìn thẳng vào Diệp Mặc.

“Hôm nay tôi mời vài người bạn đến đây ăn cơm, nào nào, để tôi giới thiệu cho anh một chút, vị này là Lưu Tuấn Hiên, Lưu thiếu gia, công tử của tập đoàn bất động sản Long Giang, tập đoàn này cũng rất nổi tiếng, chắc anh cũng nghe qua rồi nhỉ!” Lục Gia Hào chỉ vào Lưu Tuấn Hiên rồi nhiệt tình giới thiệu.

“Đúng là đã nghe qua!” Diệp Mặc gật đầu.

Tập đoàn bất động sản Long Giang này cũng coi như là một tập đoàn kinh doanh bất động sản nổi tiếng trong nước, mặc dù không phải là hàng đầu nhưng cũng không tầm thường.

Lúc này, Lưu Tuấn Hiên cũng đã hồi phục tinh thần, nhưng thần sắc vẫn hơi hậm hực.

Anh ta còn tưởng rằng người này hơi đẹp trai mà thôi, nào ngờ lại đẹp đến mức độ không có thiên lý như vậy.

Lưu Tuấn Hiên nhìn gương mặt này thì đáy lòng cảm thấy không thoái mái, còn có thêm một chút ghen ghét.

Gia thế và thực lực của người này kém anh ta, nhưng dáng dấp lại đẹp trai như vậy, thảo nào có thể tán tỉnh được Tô Thiên Hậu.

“Lưu công tử!”

Lúc này, Diệp Mặc cầm ly rượu lên, mỉm cười bước qua rồi nói: “Tôi mời anh một ly!”

“Được!” Lưu Tuấn Hiên cũng cười một tiếng rồi cầm ly rượu lên.

Người ta đã khách khí như vậy thì anh ta cũng không tiện làm mặt thối.

Tuy rằng trong lòng anh ta không phục, nhưng không ảnh hưởng đến chuyện anh ta tỏ ra khách khí ở bên ngoài.

Lục Gia Hào chỉ vào chỗ trống bên cạnh rồi nhiệt tình mời:“Người anh em Diệp, nào, cậu qua đây ngồi đi, hôm nay chúng ta phải uống thêm vài ly mới được!”

“Không cần đâu!” Diệp Mặc vội vàng khoát tay.

“Ngồi một chút đi, cũng có chuyện gì đâu!” Lưu Tuấn Hiên cũng nói theo.

Hôm nay, anh ta phải ‘chăm sóc’ tên này thật ký mới được.

“Không cần thật mà!” Diệp Mặc từ chối: “Mọi người cứ ăn cơm đi!”

Lưu Tuấn Hiên cau mày, trong lòng cảm thấy hơi khó chịu.

Anh ta đã mở miệng mời rồi mà người này còn từ chối, chẳng phải là không nể mặt anh ta sao!

Trong lòng Lưu Tuấn Hiên hừ một tiếng.

“Người anh em, anh ngồi một lát đi, anh cũng thấy Lưu thiếu gia đều không vui rồi kìa!” Lục Gia Hào ôm một vai của Diệp Mặc, lại nhiệt tình mời.

“Cũng được!”

Diệp Mặc thấy không từ chối được đành phải đồng ý ngồi xuống.

Lý Nghệ Phỉ liếc mắt lên nhìn một chút rồi cuống cuồng cúi đầu, Trương Duệ ở bên cạnh cũng hơi mất tự nhiên.

Lưu Tuấn Hiên giơ ly rượu lên, cười nói: “Người anh em Diệp, nào, chúng ta cạn thêm một ly nữa!”

Anh ta đang nghĩ, hôm nay phải cho tên này say bò ra đất mới được.

Lưu Tuấn Hiên rất tự tin với tửu lượng của mình.

Diệp Mặc nhìn về phía Lưu Tuấn Hiên rồi cười nói: “Được!”

Hắn có thể cảm giác được vị Lưu thiếu gia này đang nhằm vào mình, nhưng hắn không hiểu tại sao lại như vậy, hắn và vị Lưu thiếu gia này chưa bao giờ gặp mặt, cho nên cũng chẳng có ân oán gì cả.

Chẳng qua là, Diệp Mặc cũng không quan tâm lắm.

Hắn cầm ly rượu lên, ra hiệu một chút, rồi ngửa cổ uống một hơi cạn sạch.

“Sảng khoái!”

Lưu Tuấn Hiên nhìn thấy thế thì nở nụ cười đắc ý.

Anh ta cũng uống một hơi cạn sạch, sau đó lại đổ đầy ly, lại giơ lên, rồi tiếp tục uống.

Hai người uống liên tục 6 7 ly rượu.

Lúc này, mọi người ở bên cạnh cũng đã thấy không bình thường rồi, dường như Lưu Tuấn Hiên đang nhằm vào vị ông chủ Diệp này thì phải.

Trương Duệ ở đối diện hơi giật mình, tiếp đó lại cảm thấy rất vui vẻ.

Anh ta cũng rất khó chịu với họ Diệp này, nhưng mà lại rất sợ, căn bản không dám đắc tội với họ Diệp này, cho nên lúc nào anh ta cũng tỏ ra khách khí, nhưng thật ra anh ta cảm thấy rất khó chịu, bây giờ, Lưu thiếu gia cũng khó chịu với tên này, thì đúng là rất hợp ý anh ta.

“Có thể là do ghen tỵ rồi!” Trương Duệ âm thầm nói một câu.

Họ Diệp này đẹp trai đến thế thì cũng thôi đi, hết lần này đến lần khác lại còn nhiều tiền, lại còn có thể được một cô gái xinh đẹp như Tô Thiên Hậu ưu ái nữa, cho nên, bất cứ người đàn ông nào cũng sẽ ghen tỵ với tên này!

Cho dù là một nhân vật như Lưu thiếu gia cũng không tránh được mà phải ghen tỵ!

Diệp Mặc lại cạn một ly, rồi đặt ly rượu xuống, cười nói: “Cũng đủ rồi nhỉ!”

Lưu Tuấn Hiên mỉm cười, rồi nói với vẻ khiêu khích: “Mới uống được vài ly thì sao mà đủ được! Sao thế, tửu lượng của anh không tốt à?”

“Tôi chỉ nghĩ cho anh thôi!” Sắc mặt của Diệp Mặc trở nên hơi cổ quái.

“Không sao, tửu lượng của tôi rất tốt! Uống nào!” Lưu Tuấn Hiên cười mỉa một tiếng trong lòng, anh ta cảm thấy hơi khinh thường.

Lưu Tuấn Hiên lại rót đầy một ly rồi giơ lên.

“Ông chủ Diệp, tôi cũng mời anh một ly!” Trương Duệ cũng đứng dậy.

Anh ta cũng nhận ra, Lưu thiếu gia đang muốn chuốc say tên này, cho nên anh ta cũng muốn ra sức hoàn thành chuyện tốt này.

Bình Luận (0)
Comment