Vừa Bị Từ Hôn! Siêu Cấp Thiên Hậu Mang Em Bé Đến Ngăn Cửa (Bản Dịch)

Chương 664 - Chương 664: Diệp Mặc: Đừng Chúc Mừng Vội!

Chương 664: Diệp Mặc: Đừng chúc mừng vội! Chương 664: Diệp Mặc: Đừng chúc mừng vội!

Đinh Hồng Lượng cắn răng một cái, rồi hung hăng vỗ mạnh xuống bàn, cười nhạo nói: “Không biết tự lượng sức mình!”

Ông ta đã bị chọc giận, Đinh Hồng Lượng ông ta đã ngang dọc thương trường nhiều năm rồi mà chưa bao giờ bị một tên nhãi ranh khiêu khích như vậy, một thằng nhãi ranh chỉ hơn 20 tuổi mà cũng dám ra tay đối phó ông ta, vọng tưởng muốn nuốt tập đoàn Đinh thị của ông ta, đây chẳng phải là chuyện cười sao!

Đinh Hồng Lượng chắp tay suy nghĩ.

“Thằng nhãi này có lai lịch gì đây?” Ông ta cau mày, tự lẩm bẩm.

Thằng nhãi này có thể lập tức sử dụng 300 400 triệu, thì chứng tỏ thực lực cũng khá đáng sợ, ban đầu ông ta còn tưởng người này chỉ là một phú nhị đại bình thường, gia đình sau lưng cũng không như ông ta mà thôi, bây giờ xem ra, thì chỉ sợ là không tầm thường rồi.

Đúng lúc này, có người vội vàng chạy vào, kích động hô lên.

“Giám đốc, chủ tịch Đinh, người kia lại giơ bảng! Đã 7% rồi! Người kia còn tiếp tục mua, giá cổ phiếu của chúng ta vẫn đang tăng.”

Đinh Hồng Lượng lại hơi giật mình, khóe miệng ông ta co quắp lại.

Thằng nhãi này điên rồi à!

Đã không thể nuốt được tập đoàn Đinh thị thì nện nhiều tiền như vậy làm gì?

Đinh Hồng Lượng ngồi xuống, cau mày trầm tư.

Thư ký ở bên cạnh nhìn đồng hồ rồi nhỏ giọng nói: “Chủ tịch Đinh, mười giờ rồi!”

Đinh Hồng Lượng hơi vung tay lên, không kiên nhẫn quát nhẹ một câu: “Không họp nữa!”

Thư ký lập tức cúi đầu không lên tiếng, mà chỉ im lặng đứng một bên.

Bầu không khí trong phòng bỗng nhiên trở nên vô cùng ngột ngạt.

Một lát sau, lại có người đi vào báo cáo: “Chủ tịch Đinh, người kia lại tiếp tục, đã 8% rồi!”

Đinh Hồng Lượng đã cảm thấy hơi kinh hãi rồi, khóe mắt ông ta lại co quắp vào một chút.

Chắc cũng phải 500 triệu rồi!

Tại sao thằng nhãi kia có nhiều tiền như vậy?

Lẽ nào. . . cậu ta muốn nuốt tập đoàn Đinh thị của ông ta thật sao?

Đinh Hồng Lượng vừa nghĩ đến đây thì tâm thần ông ta run lên, trong long bắt đầu thấp thỏm không yên.

Hai lần trước ông ta vẫn không để ý lắm, mà chỉ coi thằng nhãi kia là kẻ ngu, đang làm trò cười, nhưng bây giờ, có vẻ như thằng nhãi kia rất quyết tâm, thật sự là hướng về tập đoàn Đinh thị của ông ta rồi.

Ông ta tuyệt đối không thể để cho thằng nhãi này đạt được ý đò, tập đoàn Đinh thị chính là tâm huyết cả đời của ông ta, tuyệt đối không thể rơi vào tay người khác!

“9%!”

“10%! Giá cổ phiếu của chúng ta lại tăng!”

Liên tục có tin tức truyền vào, mà tâm thần của Đinh Hồng Lượng cũng run rẩy không ngừng, ông ta đã cảm thấy lo sợ, bất an rồi.

“15% rồi!”

Tin tức vừa truyền vào, chén trà trên tay Đinh Hồng Lượng đã lắc một cái, nước trà nóng bỏng suýt nữa thì tung tóe ra ngoài.

Đinh Hồng Lượng cố gắng khống chế bàn tay run rẩy để đặt chén trà xuống, mặt mũi ông ta đã tràn đầy hoảng hốt.

15%!

Cũng phải tầm 1 tỷ tiền mặt rồi!

Chỉ hai ngày ngắn ngủi, mà thằng nhãi họ Diệp đã vận dụng 1 tỷ tiền mặt rồi, đến cùng. . . thì cậu ta có lai lịch gì chứ?

Ừng ực!

Đinh Hồng Lượng nuốt một ngụm nước bọt, ông ta đứng dậy, đi qua đi lại ở trong phòng, sắc mặt vô cùng nặng nề.

Nhất định không phải thằng nhãi kia, mà là gia tộc sau lưng cậu ta đã để mắt đến tập đoàn Đinh thị của ông ta rồi.

Khí thế của đối phương có vẻ như rất hung hăng!

Trong văn phòng có rất nhiều người, bọn họ đều là các quản lý cao tầng của tập đoàn, trên mặt bọn họ cũng có vài phần lo lắng.

Hiển nhiên, tập đoàn đã gặp phải một nguy cơ rất lớn!

Đinh Hồng Lượng đi qua đi lại khoảng 10 vòng thì dừng lại, trên mặt ông ta lộ ra vài phần hối hận.

Ông ta cho rằng, mình đối phó với hai người trẻ tuổi này sẽ dễ như trở bàn tay, nhưng không ngờ lại chọc phải rắc rối lớn như vậy, thằng nhãi kia quá điên cuồng, chỉ vì một chút ân oán nhỏ mà đã ra tay với tập đoàn Đinh thị của ông ta rồi!

Chẳng lẽ cậu ta không nghĩ đến chuyện thất bại sẽ có hậu quả thế nào sao? Sẽ tổn thất bao nhiêu tiền sao?

Bây giờ mới nện 1 tỷ, tiếp theo phải nện thêm 2 3 tỷ nữa mới có thể khống chế tập đoàn, gia tộc cậu ta có nhiều tiền như vậy sao?

Có người nhỏ giọng hỏi: “Chủ tịch Đinh, làm sao bây giờ?”

Đinh Hồng Lượng ngồi xuống suy nghĩ một lúc lâu rồi nói: “Điện thoại! Mau gọi điện thoại cho thằng nhãi kia cho tôi!”

Thư ký vội vàng lên tiếng, sau khi bấm điện thoại thì đưa cho ông ta.

“Chủ tịch Đinh!”

Vẻ mặt của Đinh Hồng Lượng còn đang âm trầm, thì đã lập tức nở nụ cười, còn cười nói rất nhiệt tình.

“Diệp tiên sinh, là tôi!”

Trong biệt thự Lệ Cung Uyển, Diệp Mặc đang ngồi trong thư phòng, hắn cầm điện thoại di động lên, nói với vẻ châm chọc.

“A! Là chủ tịch Đinh à! Có chuyện gì thế? À, ông gọi điện chúc mừng tôi trở thành cổ đông lớn thứ ba của tập đoàn Đinh thị ông à!”

Đinh Hồng Lượng cười to nói: “Ha ha! Đúng đúng! Đúng là phải chúc mừng cậu!”

Diệp Mặc cười nói: “Đừng chúc mừng vội, chờ tôi trở thành cổ đông lớn thứ hai thì ông lại chúc mừng cũng không muộn, nói không chừng, sau này tôi còn trở thành cổ đông lớn nhất ấy chứ.”

Đinh Hồng Lượng nghe thấy thế thì khuôn mặt ông ta co giật vài cái.

Tên nhãi ranh chó má này!

Đinh Hồng Lượng cắn chặt răng, trong lòng thầm mắng một câu, sắc mặt đã tái nhợt.

Bình Luận (0)
Comment