Vừa Bị Từ Hôn! Siêu Cấp Thiên Hậu Mang Em Bé Đến Ngăn Cửa (Bản Dịch)

Chương 666 - Chương 666: Đinh Hồng Lượng: Cậu Còn Dám Đến Đây À!

Chương 666: Đinh Hồng Lượng: Cậu còn dám đến đây à! Chương 666: Đinh Hồng Lượng: Cậu còn dám đến đây à!

Đinh Hồng Lượng thở phì phò một lúc, sắc mặt ông ta vẫn tái nhợt như cũ.

Nửa ngày sau ông ta mới bình phục lại, rồi lại cảm thấy rất đau đầu.

Con trai thì không có chí tiến thủ!

Tập đoàn thì gặp rắc rối lớn!

Rất lâu rồi ông ta mới bực mình như vậy.

Đinh Hồng Lượng ngồi xuống, cau mày trầm tư.

Cổ phần của ông ta cũng không nhiều, những năm gần đây ông ta thu mua lại cũng chỉ mới được hơn 30%, là cổ đông lớn nhất, cổ đông thứ hai có 16%, trên thị trường còn khoảng 54%, thằng nhãi kia mà thu mua được 51% thì ông ta xong đời.

Nhưng, đây chỉ là một khả năng mà thôi.

Những cổ phần này rất phân tán, nên muốn mua được thì phải cần thời gian rất dài.

Còn 16% cổ phần trong tay cổ đông thứ hai thì không phải là vấn đề, vì người này là bạn cũ lâu năm, cũng là người đã thành lập tập đoàn này với ông ta, cho nên sẽ không bán cổ phần trong tay, sẽ đứng về phía ông ta.

Chỉ cần ông ta mua được 5% cổ phần trên thị trường là có thể thắng chắc!

Bất kể thằng nhãi kia làm gì thì cũng sẽ không gây được sóng gió gì.

“Hừ!” Đinh Hồng Lượng nghĩ đến đây thì cười nhạo một tiếng, vẻ mặt ông ta cũng tốt hơn nhiều.

Thằng nhãi này quá manh động, cũng quá lỗ mãng!

Chỉ mới nóng đầu lên đã nhảy vào, mà không thèm điều tra rõ ràng gì cả, quả nhiền là vẫn còn trẻ, vẫn quá non!

“5%! Cũng là một số tiền không nhỏ!”

Tiếp đó, Đinh Hồng Lượng lại cau mày, ông ta cảm thấy hơi khó giải quyết.

Với giá cổ phiếu bây giờ, thì 5% có giá gần 400 triệu.

Tuy rằng ông ta có không ít tài sản, nhưng vốn lưu động và xoay vòng thì lại rất ít, nên phải nghĩ cách để kiếm một ít tiền mặt.

Lúc này, thư ký đã trở về.

“Chủ tịch Đinh, Đinh thiếu gia đi rồi!”

Đinh Hồng Lượng hừ một tiếng, “Đi thì tốt, nhìn thấy nó là thấy phiền!”

“Chủ tịch Đinh, bây giờ. . .” Thư ký do dự một chút rồi hỏi.

“Không có vấn đề gì đâu!” Đinh Hồng Lượng khoát tay chặn lại, rồi nở một nụ cười, nói: “Tên đó muốn mua, thì tôi cũng mua, chẳng lẽ tôi không đấu lại tên đó à! Tôi chỉ cần mua 5% là có thể gối cao không lo rồi!”

“Đến khi đó, tôi xem thằng nhãi kia sẽ làm gì, cậu ta bỏ vài tỷ mà thu mua thất bại, cũng không kiếm được tiền, tôi xem cậu ta trả lời gia tộc mình thế nào! Chỉ sợ sẽ bị người nhà đánh gãy chân luôn!” Đinh Hồng Lượng nói xong thì lại lộ ra vẻ đắc ý.

Ông ta lại nghĩ đến con mình, thì dường như đã thuận mắt hơn nhiều.

Tuy rằng con trai mình chỉ biết ăn chơi, tán gái, nhưng cũng chỉ tiêu xài vài đồng tiền mà thôi, còn thằng nhãi họ Diệp này lại phá của gia đình vài trăm triệu, vài tỷ, đây mới thật sự là phá của!

“Chủ tịch anh minh!”

Đám quản lý cao tầng ở một bên nghe thấy thế thì đều nhẹ nhàng thở ra, sau đó lại bắt đầu nịnh nọt.

“Ha ha!” Đinh Hồng Lượng nghe thấy thế thì rất hưởng thụ, ông ta cười to một tiếng, sau đó gọi vài cuộc điện thoại để xoay tiền.

……

Lệ Cung Uyển.

Diệp Mặc ngồi trong thư phòng, năm ngón tay thon dài nhẹ nhàng gõ lên mặt bàn.

Đôi mày kiếm của hắn hơi nhăn lại.

Một lát sau, Diệp Mặc cầm điện thoại lên gọi một cuộc.

“Alo! Là Phương Quốc Văn, Phương tiên sinh sao? Ah! Tôi họ Diệp, là cổ đông mới của tập đoàn Đinh thị, tôi muốn mời Phương tiên sinh một bữa cơm để tâm sự một chút, được được! Vậy tối nay gặp nhé!”

Diệp Mặc hàn huyên vài câu rồi đặt điện thoại di động xuống.

Vị Phương Quốc Văn tiên sinh này là một bước rất quan trọng trong việc thu mua tập đoàn Đinh thị, dù bất cứ giá nào cũng phải lấy được 16% cổ phần trong tay ông ta.

Mà Diệp Mặc cũng tương đối nắm chắc!

Lúc này, bên phía nôi trẻ em vang lên những tiếng ê ê a a, Diệp Mặc còn ngửi thấy mùi hơi khai khai, cho nên hắn liền đi qua thay tã, thấy đã giữa trưa liền cho hai đứa bé uống sữa luôn.

Chạng vạng tối, Diệp Mặc làm cơm xong.

Hắn chờ hai cô gái về nhà thì mới đi ra ngoài.

Tám giờ sáng hôm sau.

Đinh Hồng Lượng tỉnh dậy ở một nơi khác, cô gái nằm bên cạnh cũng là một cô gái khác, cô gái này khoảng 25 26 tuổi, nhìn trông có vài phần tịnh lệ và mị hoặc.

Đinh Hồng Lượng rời giường, tâm trạng của ông ta khá tốt nên vừa rửa mặt vừa ngâm nga ca khúc.

Sau khi ra ngoài, Đinh Hồng Lượng thay quần áo, ông ta nhìn mình trong gương thì thấy tinh thần vô cùng phấn chấn.

Chuyện này hôm qua chỉ là một phiền phức nhỏ mà thôi.

Ông ta đã lăn lộn thương trường nhiều năm rồi, sóng gió gì cũng gặp rồi, thằng nhãi kia còn lâu mới đủ tư cách để chơi với ông ta!

Chiều hôm qua, ông ta đã xoay được tiền, cũng đã mua được 2% cổ phần, tiếp theo chỉ cần mua 3% nữa là có thể không cần lo lắng rồi.

Lúc này, cô gái trên giường tỉnh lại, cô ta vén chăn xuống giường, cơ thể uyển chuyển và trắng nõn có chút chói mắt.

“Sếp Đinh, sao hôm nay ngài vui vẻ vậy?”

Đinh Hồng Lượng nhìn dáng người chập chờn mê người bước lại gần mình thì nuốt một ngụm nước bọt.

Bình Luận (0)
Comment