Vừa Bị Từ Hôn! Siêu Cấp Thiên Hậu Mang Em Bé Đến Ngăn Cửa (Bản Dịch)

Chương 667 - Chương 667: Đinh Hồng Lượng: Cậu Còn Dám Đến Đây À! (2)

Chương 667: Đinh Hồng Lượng: Cậu còn dám đến đây à! (2) Chương 667: Đinh Hồng Lượng: Cậu còn dám đến đây à! (2)

Tất cả các loại mỹ nữ như thanh thuần, đoan trang, dịu dàng, khiêu gợi, nóng bỏng. . . ông ta đều thích, nhưng ông ta thích nhất là loại mỹ nữ mị hoặc và cuồng dã ở trên giường như này.

Ông ta nuôi rất nhiều gái ở bên ngoài, nhưng loại mỹ nữ này là nhiều nhất.

Cộc cộc cộc!

Cô gái đi đến phía sau Đinh Hồng Lượng, rồi vươn tay ôm eo ông ta, cơ thể nóng bỏng cũng dính lại gần.

Cô gái õng ẹo nói: “Tối hôm qua. . . ngài thật lợi hại!”

“Ha ha! Chứ sao nữa!”

Đinh Hồng Lượng nhất thời cười to, ông ta cực kỳ hưởng thụ những lời như vậy.

Đinh Hồng Lượng lại nhìn mình trong gương, sửa sang cà vạt một chút, rồi cảm thấy mình trẻ hơn rất nhiều, còn có một ít tinh thần hăng hái nữa.

Sau đó, Đinh Hồng Lượng lại vung tay, hào phóng nói: “Anh lại cho em ít tiền, em đi mua quần áo, túi xách. . . nhé!”

“Sếp Đinh, ngài thật tốt!”

Cô gái cười khanh khách, rồi lại hôn mạnh lên mặt của Đinh Hồng Lượng.

Đinh Hồng Lượng lại cười ha ha, ông ta duỗi bàn tay to lớn của mình ra, vỗ mạnh lên cặp mông to lớn kia, rồi mới quay người rời đi.

“Anh đi đây!”

Khi lên xe, Đinh Hồng Lượng vẫn cười tươi như hoa, dáng vẻ rất xuân phong đắc ý.

Ông ta nghĩ đến chuyện lát nữa sẽ mở đại hội cổ đông thì lại cười đắc ý hơn, không biết thằng nhãi kia có dám đến không, nếu như đến thì thật thú vị, khi đó mình có thể chế nhạo cậu ta một phen rồi.

Đinh Hồng Lượng chỉ nghĩ đến tình cảnh đấy thôi mà đã vô cùng sung sướng rồi.

Một lát sau, xe đã đến cổng công ty.

“Chủ tịch Đinh!”

Đinh Hồng Lượng mỉm cười gật đầu với mọi người xung quanh, rồi mới cất bước đi lên trên.

Sau khi ngồi một lúc trong văn phòng, thì ông ta dẫn thư ký đi đến phòng họp.

Trong phòng họp đã có vài người, đều là cổ đông cũ của tập đoàn.

Đinh Hồng Lượng ngồi ở vị trí cao nhất, cơ thể hơi ngả ra sau, hai chân bắt chéo, hai mắt híp lại, rồi thoải mái chờ đợi.

Ông ta thỉnh thoảng liếc mắt nhìn về phía cửa, nhìn xem thằng nhãi kia có đến không.

“Đến rồi!”

Khi Đinh Hồng Lượng nhìn thấy một người xuất hiện ở cửa, thì ông ta lập tức ngồi thẳng dậy, thế mà tên này dám đến thật này! Can đảm đấy!

Trong lòng Đinh Hồng Lượng cười mỉa một tiếng, rồi mới đứng dậy đi qua nghênh đón.

“Đây chẳng phải. . . là Diệp tiên sinh sao! Hoan nghênh! Hoan nghênh!”

Đinh Hồng Lượng cười to, rồi đi đến trước mặt Diệp Mặc: “Hôm qua tôi quên chúc mừng cậu trở thành cổ đông thứ hai của tập đoàn! Tôi thật sự cảm ơn cậu! Bây giờ giá cổ phiếu của tập đoàn đã tăng rất nhiều, tôi cũng rất vui vẻ! Cảm ơn cậu nhé!”

Đinh Hồng Lượng nói xong còn nhiệt tình vươn tay ra.

Tuy rằng trên mặt ông ta nở nụ cười, nhưng trong mắt lại tràn đầy giễu cợt và chế nhạo.

Diệp Mặc dừng bước, liếc mắt nhìn ông ta rồi cũng cười nói: “Chủ tịch Đinh khách khí rồi!”

Sau đó, hắn cũng vươn tay ra để bắt tay với Đinh Hồng Lượng.

Người trong phòng họp nhìn thấy cảnh này thì đều hiện lên vẻ cổ quái.

Bọn họ cũng nghe nói, có một vị tiên sinh họ Diệp đã mua 18% cổ phần, trở thành cổ đông thứ hai của tập đoàn, khiến cho giá cổ phiếu của tập đoàn phát sinh biến động rất lớn, hơn nữa, bọn họ còn nghe nói, vị này còn muốn thu mua toàn bộ tập đoàn!

Nhưng họ không ngờ vị Diệp tiên sinh này lại là một người trẻ tuổi đẹp trai như vậy!

Bọn họ dò xét một phen thì đều lắc đầu, trong mắt họ cũng lộ ra vài phần giễu cợt.

Người trẻ tuổi này thì làm sao có thể là đối thủ của chủ tịch Đinh được!

Bọn họ còn nghe nói, hôm qua chủ tịch Đinh đã xoay 500 600 triệu để mua thêm cổ phần, cho nên người trẻ tuổi này đã không có cơ hội thu mua tập đoàn rồi!

Bọn họ lại nhìn dáng vẻ của chủ tịch Đinh thì đúng là có chút đắc ý nha!

“Nào nào nào, cậu ngồi ở đây, đây là vị trí dành cho cổ đông thứ hai của tập đoàn!” Đinh Hồng Lượng cười, vỗ vai Diệp Mặc, rồi chỉ vào vị trí bên cạnh mình.

“Được!” Diệp Mặc cũng không từ chối, vui vẻ ngồi xuống.

Sau đó, hắn lại mỉm cười nhìn mọi người trong phòng.

Nhưng không có ai để ý đến Diệp Mặc, còn có không ít người cười xùy một tiếng, ánh mắt đều có chút khinh bỉ.

Người này chỉ là một công tử ca mà thôi, chẳng có bản lãnh gì cả!

Nếu thật sự có bản lĩnh thì làm sao dám tùy tiện nện vài tỷ chơi đùa chứ, đây chẳng phải là ngu xuẩn, phá của sao! Thậm chí còn ngu xuẩn hơn con trai của chủ tịch Đinh!

Diệp Mặc cũng không để ý lắm, hắn quay sang mỉm cười với Đinh Hồng Lượng, rồi lấy điện thoại di động ra chơi.

Đinh Hồng Lượng ngồi xuống, liếc mắt thăm dò Diệp Mặc một chút.

Da mặt thằng nhãi này dày thế!

Ông ta âm thầm hừ một tiếng.

Ban nãy ông ta đã chế nhạo rõ ràng như vậy, thế mà mặt thằng nhãi này còn không đối sắc.

Lẽ nào. . . thằng nhãi này cảm thấy mình còn có cơ hội thắng sao?

Ha ha! Đúng là trò cười!

Quả thật là si tâm vọng tưởng!

Chỉ cần hôm nay ông ta mua được 3%, thì ông ta thắng chắc!

Đinh Hồng Lượng giễu cợt một phen, rồi đảo mắt liếc qua phòng họp, chỉ còn vài người chưa đến, cũng sắp đủ người rồi.

Ánh mắt của Đinh Hồng Lượng rơi vào vị trí trống ở bên trái ông ta, rồi nhướn mày, kinh ngạc nói: “Sao Lão Phương vẫn chưa đến nhỉ!”

Vị trí này là vị trí của cổ đông lớn thứ ba, ban đầu Lão Phương là thứ hai, nhưng bây giờ đã xuống thứ ba rồi.

Bình Luận (0)
Comment