Vừa Bị Từ Hôn! Siêu Cấp Thiên Hậu Mang Em Bé Đến Ngăn Cửa (Bản Dịch)

Chương 672 - Chương 672: Tần Nhã: Tiếc Thật!

Chương 672: Tần Nhã: Tiếc thật! Chương 672: Tần Nhã: Tiếc thật!

Tần Nhã nhìn Diệp Mặc gắp một miếng gan ngỗng vào miệng thì lộ ra vẻ khẩn trương.

“Thế nào?”

Tuy rằng nàng cũng có thiên phú trên phương diện nấu nướng, nhưng so với vị này thì vẫn kém xa, cho nên giờ phút này nàng hơi lo lắng, khẩn trương.

Diệp Mặc cẩn thận nhấm nháp một phen rồi gật đầu.

“Không tồi!”

Hắn cũng khá bất ngờ với tài nghệ nấu nướng của Tần Nhã, cách xử lý nguyên liệu của nàng có một phong cách rất riêng, hiển nhiên là khứu giác và vị giác của nàng cũng vượt xa các đầu bếp khác.

Cũng mạnh hơn so với đám người bếp trưởng Hoàng nhiều.

Tần Nhã nhếch miệng mỉm cười rực rỡ.

Coi như là Diệp Mặc chỉ nói lấy lòng thì nàng cũng rất vui vẻ.

Tần Nhã dựa vào bàn, hai tay chống cằm, cứ ngồi nhìn Diệp Mặc ăn không hề chớp mắt.

Nàng đánh giá gương mặt đẹp trai vô cùng này một chút thì lại cảm thấy hơi hoảng hốt.

Lần đầu tiên gặp Diệp Mặc ở nhà hàng Duyệt Vân thì nàng đã không thể nào tin rằng trên đời này có một người trẻ tuổi vô cùng đẹp trai và có tài nghệ nấu nướng cao siêu như vậy, lại còn rất nhiều tiền nữa.

Khi đó nàng còn cảm thấy chuyện này rất hoang đường.

Nhưng sau khi gặp mặt, thì nàng không thể không tin, về sau nàng còn phát hiện người này còn có rất nhiều tài hoa nữa.

Bây giờ nghĩ lại một chút thì vẫn cảm thấy hơi khó tin!

Đến cả Tư Tuyền cũng thường xuyên nói Diệp Mặc là một người rất khó tin, một người không giống bình thường.

Tần Nhã nghĩ đi nghĩ lại một lúc, thì bỗng nhiên lại khẽ cắn đôi môi đỏ mọng của mình.

Nàng lại cảm thấy rất tiếc nuối vì anh ta đã có con rồi.

Trước kia, khi lần đầu gặp Diệp Mặc thì nàng cũng đã nói với Tư Tuyền như vậy, mà bây giờ thì nàng lại càng thấy tiếc nuối hơn.

Chẳng qua khi nàng nghĩ đến đối phương là Tô Thiên Hậu, là một mỹ nhân xinh đẹp như tiên trên trời thì nàng đã khôi phục bình thường.

Cả Tư Tuyền cũng hơi thích Diệp Mặc nữa kìa!

Có điều, tính cách của Tư Tuyền rất khác người thường, cách thích của Tư Tuyền cũng khác người thường, Tư Tuyền vẫn luôn nói, nếu như hai người dính vào nhau thì sẽ cảm thấy chán ngán, trở nên không thú vị, cho nên cứ tiếp tục như vậy là tốt nhất.

Diệp Mặc nếm qua một lần rồi lên tiếng tán thưởng.

“Mấy món ăn này không tệ đâu!”

“Vậy thì tốt rồi!” Tần Nhã nở nụ cười rực rỡ, hai mắt đã híp lại thành vầng trăng khuyết.

“Tôi chỉ làm cho Tư Tuyền ăn thôi, anh là người thứ hai đấy!”

“Vậy à?” Diệp Mặc hơi giật mình, sau đó cười nói: “Vậy thì đúng là vinh hạnh cho tôi rồi!”

Tần Nhã lại cười rạng rỡ hơn.

Sau khi Diệp Mặc ăn xong, thì nàng mới gọi người qua thu dọn bát đũa, rồi lại tiễn Diệp Mặc đến cửa thang máy.

“Lần sau gặp lại nha!” Tần Nhã cúi đầu hôn hai đứa bé một cái, rồi mới quay sang vẫy tay chào Diệp Mặc: “Hẹn gặp lại!”

Mãi cho đến khi cửa thang máy đóng lại, rồi đi xuống dưới, thì nàng mới lấy lại tinh thần, sau đó mới quay người rời đi.

Tần Nhã vừa đi vào nhà hàng, chỉ thấy đám nhân viên phục vụ đều nhìn mình chằm chằm, trong mắt bọn họ còn có vẻ gì đó là là.

Các cô gái còn nhỏ giọng thì thầm gì đó.

Tần Nhã hơi giật mình, sau đó gương mặt của nàng đã đỏ lên.

Nàng biết, những người này đã hiểu lầm rồi.

Nàng làm bữa cơm này chỉ vì muốn cảm ơn Diệp tiên sinh chứ không có ý gì khác!

Tần Nhã lộ vẻ nghiêm nghị và cứng rắn, quát nhẹ: “Ngồi chém gió cái gì! Tranh thủ thời gian làm việc đi!”

Nhưng khuôn mặt của nàng vẫn đỏ như cũ.

Mấy nhân viên phục vụ cười khanh khách rồi mới quay đầu đi.

Tần Nhã lắc đầu bất đắc dĩ, rồi mới đi về văn phòng của mình.

……

Diệp Mặc trở lại Lệ Cung Uyển thì đã là một giờ chiều.

Hắn chuẩn bị một chút rồi bắt đầu mở live stream.

Đến chạng vạng tối thì Diệp Mặc kết thúc để đi nấu cơm, khi hắn nấu gần xong thì hai cô gái đã trở về.

Tô Ngọc Tình vừa vào cửa thì đã hô lên một tiếng: “Thơm quá!”

Nàng đổi giày, vứt túi xách qua một bên, rồi đi vào nhà bếp.

“Hôm nay có món gì ngon vậy?”

Tô Ngọc Tình khẽ vươn tay, nhẹ nhàng ôm eo Diệp Mặc từ phía sau, rồi lại đem gương mặt của mình đặt vào bờ vài rộng lớn của Diệp Mặc, nàng thoải mái đến mức híp mắt lại.

Mỗi khi nàng ôm Diệp Mặc, rồi ngửi mùi hương trên cơ thể Diệp Mặc thì nàng lại cảm thấy rất an tâm.

Nàng rất thích cảm giác này!

“Rất nhiều! Em xem đi!”

Diệp Mặc mở nắp nồi ra cho Tô Ngọc Tình xem một chút.

Dương Mạn Ny ở phía sau liếc mắt nhìn về phía nhà bếp rồi mỉm cười, sau đó cô đi vào phòng khách, ôm hai đứa bé vào trong ngực, mỗi tay một đứa.

Hai người ngán ngẩm một lúc, thì Tô Ngọc Tình mới buông tay ra, nàng đi rửa tay rồi bê đồ ăn qua bàn.

Diệp Mặc làm xong món cuối cùng, thì cũng mang lên, rồi hỏi: “Chuyện điện ảnh sao rồi?”

“Ngon lành ròi!” Dương Mạn Ny ôm hai đứa bé đi qua, cười nói: “Bây giờ còn đang chuẩn bị chứ chưa bắt đầu quay! Nhưng Ngọc Tình chỉ là một nhân vật khách mời nên cũng không có nhiều phần diễn đâu, cũng không tốt nhiều thời gian.”

Diệp Mặc cười nói: “Vậy cũng tốt!”

“Để em bế cho!”

Tô Ngọc Tình tiến lên nhận hai đứa bé trong tay Dương Mạn Ny rồi mới ngồi xuống.

Ba người vừa trò chuyện vừa ăn cơm.

Cơm nước xong xuôi thì Diệp Mặc thu dọn nhà bếp, rồi lại đi vào phòng làm việc tiếp tục live stream.

Hầu như mỗi ngày Diệp Mặc đều live stream, trừ những hôm về nhà hoặc là có tình huống gì đó đặc biệt thì mới nghỉ, chủ yếu là do fan càng ngày càng nhiều, rất nhiều người đều quét rất nhiều tiền, cho nên không live stream thì hơi ngại.

Hơn nữa, mấy kỹ năng Ca hát và Nhạc cụ đều chưa thăng cấp {Siêu phàm}, cho nên phải luyện tập nhiều một chút.

Bình Luận (0)
Comment