Diệp Mặc live stream đến 9 giờ hơn, thì bỗng nhiên chuông điện thoại vang lên.
Hắn cầm lên xem thì thấy là tin nhắn của cậu em họ Hoàng Triết Hạo, nói là chuẩn bị mở một công ty ở Đế Kinh, nên mời Diệp Mặc đi qua ăn bữa tiệc khai trương.
Diệp Mặc xem xong thì hơi do dự một chút, nhưng cuối cùng vẫn đồng ý.
Ngày xưa, quan hệ của hắn và nhà cậu hai khá kém cỏi, căn bản là không qua lại với nhau, nhưng bây giờ thì đã tốt hơn nhiều, cậu em họ này và vị hôn thê của nó đều rất khách khí với Diệp Mặc.
Hơn nữa, qua một thời gian nữa còn phải cùng cha mẹ đi tham gia hôn lễ của hai người này, cho nên bây giờ từ chối thì không hay lắm.
Diệp Mặc trả lời một câu rồi đặt điện thoại xuống, sau đó tiếp tục live stream.
Ngày hôm sau, Diệp Mặc ở trong nhà chơi với hai đứa bé, thiết kế một ít trang phục, live stream, một ngày trôi qua vô cùng bình thản.
Chạng vạng tối hôm sau.
Diệp Mặc chuẩn bị cơm cho hai cô gái, hôm nay hai cô gái cũng về sớm hơn, hắn giao hai đứa bé cho Tô Ngọc Tình rồi mới đi ra ngoài.
Diệp Mặc đi vào khách sạn, vừa ra khỏi thang máy thì liền nhìn thấy vợ chồng nhà cậu hai.
Hai người đều mặc trang phục lộng lẫy, họ đang đứng ở cửa để nghênh đón khách khứa, trên mặt họ đều lộ nụ cười vui sướng.
Diệp Mặc đi qua rồi chào một tiếng.
“Cậu hai!”
Vợ chồng cậu hai nghe thấy thì liếc mắt nhìn qua, sau đó thì hơi giật mình.
Cậu hai thì còn đỡ, còn sắc mặt của mợ hai thì lại cứng đờ, trên mặt hiện ra vài phần mất tự nhiên.
Ánh mắt của bà cũng lóe lên một cái.
Cho dù lâu như vậy rồi, nhưng đáy lòng bà vẫn có chút không thoải mái, bà vẫn chưa vượt qua được chuyện đó, mỗi lần nhớ đến thì bà thường xuyên cảm thấy khó chịu.
Vốn bà không định mời đứa cháu ngoại này tham gia bữa tiệc rượu này.
Nhưng mà, nhà thông gia nói nhất định phải mời, thái độ còn rất kiên quyết, nên bà đành phải bảo Triết Hạo gọi điện mời, dù sao nhà bọn họ cũng không bằng nhà thông gia, cho nên vẫn phải nghe thông gia.
“Tiểu Mặc, cháu đến rồi à!”
Sắc mặt cậu hai cũng hơi mất tự nhiên, nhưng đã khôi phục bình thường rất nhanh, ông lộ ra vẻ vui cười rồi tiến lên vài bước để đón tiếp.
Cậu hai mỉm cười, rồi nhìn về phía thang máy một chút.
“Ngọc Tình không đến à?”
Diệp Mặc nói: “Không ạ! Cũng không tiện lắm!”
“Cũng đúng!” Cậu hai gật đầu.
Đúng là một siêu sao không nên xuất đầu lộ diện trong những trường hợp như thế này.
Cậu hai lại nhìn đứa cháu ngoại này của mình thì trong lòng hơi thổn thức.
Ông ta cũng không ngờ, đứa cháu ngoại hơi xa lạ này lại được một siêu sao nhìn trúng, sau đó bắt đầu phát triển vù vù, lần trước ở Thiên Hải thì thông gia đã phải khách khách khí khí với nó rồi, nghe nói bây giờ tài sản của nó đã hơn 1 tỷ rồi.
Sau đó, ông lại nghe Triết Hạo nói, Tiểu Mặc có quan hệ rất rộng ở Đế Kinh, quen biết rất nhiều nhân vật nổi tiếng, khiến cho hai vợ chồng ồng đều lấy làm kinh hãi.
Dạo gần đây ông còn nghe Hân Vũ nói, Tiểu Mặc còn làm trang phục, công việc kinh doanh cũng rất tốt.
Bây giờ ông nghĩ lại thì vẩn cảm thấy không quá chân thực, giống như đang nằm mơ vậy.
Diệp Mặc nhìn về phía mợ hai ở một bên, rồi lên tiếng chào hỏi: “Mợ!”
“Tiểu Mặc!” Mợ hai cũng mỉm cười, nhưng sắc mặt bà vẫn hơi mất tự nhiên.
Bà vừa nghĩ đến chuyện đứa cháu ngoại này cưới một ngôi sao lớn, lại còn ăn cơm uống rượu, trò chuyện vui vẻ với các nhân vật nổi tiếng ở Đế Kinh, thì nội tâm của bà lại cảm thấy hơi ghen tỵ, hơi khó chịu! Giống như hai người căn bản không cùng một đẳng cấp vậy!
Nếu như là trước kia, thì bà vẫn xem thường gia đình họ hàng nghèo hèn này ấy chứ!
Lúc này, Hoàng Triết Hạo cũng đi ra, trên người mặc một bộ âu phục phẳng phiu.
“Anh họ đến rồi à!” Hoàng Triết Hạo cười nhiệt tình, khách khí hơn cha mẹ mình nhiều.
Lần trước, anh ta đã bị người anh ta họ này làm cho khiếp sợ, bây giờ anh ta mở công ty tại Đế Kinh, nói không chừng còn cần nhờ quan hệ của người anh họ này, cho nên tất nhiên phải nhiệt tình hơn một chút rồi.
Hơn nữa, cha mẹ vợ và cả Hân Vũ vẫn luôn nói với anh ta, phải tạo quan hệ thật tốt với người anh họ này.
Diệp Mặc liếc mắt nhìn Hoàng Triết Hạo rồi tán thưởng một câu: “Không tồi nhỉ!”
“Ha ha!” Hoàng Triết Hạo cười to một tiếng, “Chúng ta vào trong thôi! Hôm nay có không ít người đến, nào là người của công ty, và một số bạn bè của em và Hân Vũ, cha mẹ Hân Vũ cũng mời một số nhân vật quan trong nữa, bọn họ đều là người có quan hệ ở Đế Kinh.”
Hoàng Triết Hạo nói xong thì kéo Diệp Mặc đi vào trong.
Hai người đi được vài bước, Hoàng Triết Hạo liền nhìn thấy vị hôn thê của mình ở cách đó không xa, anh ta liền hô lên một tiếng: “Hân Vũ!”
Lý Hân Vũ đang trò chuyện với hội chị em gái của mình thì nghe thấy người gọi, liền ngẩng đầu nhìn qua.
Sau đó, cô vội vàng đi qua rồi nhiệt tình lên tiếng chào hỏi.
Cô và cả cha mẹ cô đều rất coi trọng người anh họ này của Triết Hạo.
Lý Hân Vũ và Hoàng Triết Hạo vừa dẫn Diệp Mặc đi vào vừa trò chuyện.
“Bên này!”
“Làm mậu dịch ngoại thương à! Cũng khá tốt đấy!”
“À! Chuẩn bị hôn lễ đến đâu rồi?”
Diệp Mặc cũng trò chuyện vài câu.
Lý Hân Vũ dẫn Diệp Mặc đến một bàn, rồi chỉ vào chỗ trống nói: “Anh họ ngồi ở đây đi!”
Bàn này đều là người khoảng 40 50 tuổi, nhìn khí độ và dáng vẻ thì giống như đều là người có tài sản và địa vị, có vài người còn đang nhỏ giọng trò chuyện với nhau, thỉnh thoảng lại có tiếng cười vang lên.