Vừa Bị Từ Hôn! Siêu Cấp Thiên Hậu Mang Em Bé Đến Ngăn Cửa (Bản Dịch)

Chương 683 - Chương 683: Dương Ly: Anh Ta Cũng Chẳng Có Gì Ghê Gớm Cả!

Chương 683: Dương Ly: Anh ta cũng chẳng có gì ghê gớm cả! Chương 683: Dương Ly: Anh ta cũng chẳng có gì ghê gớm cả!

Khóe miệng Dương Mạn Ny hơi giật giật, do dự nói: “Cha, cha làm đồ ăn. . .”

“Cha nấu thì sao? Rất ngon mà! Con còn bảo Tiểu Mặc cũng nấu ăn rất ngon còn gì, chẳng lẽ cha còn kém cậu ta à, dù sao cha cũng là nấu ăn hai mươi mấy năm rồi.” Mặt cha Dương hiện lên vẻ không vui.

Con gái vẫn luôn nói tài nghệ nấu nướng của Tiểu Mặc rất lợi hại, nói giống như tài nghệ của cha nó rất kém cỏi vậy, đúng thật là!

“Đúng thế, đúng thế!” Mẹ Dương cũng phụ họa theo, bà còn trừng mắt nhìn con gái mình một chút.

Dương Ly ở một bên nghe thấy thế thì hơi nao nao.

Sau đó, cô ta lại ngước mắt lên nhìn về phía người thanh niên đẹp trai kia.

Người này rất đẹp trai và nhiều tiền, vừa nhìn đã biết là công tử nhà giàu, từ nhỏ đã sống an nhàn sung sướng, cho nên chắc chắn không biết nấu ăn, cùng làm là biết nấu mì tôm, tráng trứng mà thôi.

Dương Ly vênh mặt lên nói: “Đúng thế! Chú và Ứng Bình và cháu đều nấu ăn rất ngon!”

Tài nghệ nấu nướng của chồng mình cũng coi như là tốt nhất trong đám họ hàng thân thích, nên mỗi khi làm cỗ hay tụ tập gia đình thì đều là anh ấy cầm muôi, còn người chú này làm trợ thủ.

Dương Ly vẫn luôn rất tự hào về điều này.

“Đúng là tài nghệ nấu nướng của Ứng Bình rất giỏi!” Cha Dương mỉm cười, rồi lại tán dương một câu.

Đúng là Lưu Ứng Bình này cũng không tồi, tướng mạo đứng đắn, tính tình trung hậu, công việc cũng không tồi, là một giáo viên Đại Học, nghe nói cũng đã sắp được thăng lên làm Phó giáo sư, rất có tiền đồ.

Hơn nữa, cậu ta còn biết chăm sóc gia đình, biết nấu cơm cho vợ, đúng là một người đàn ông tốt.

Trước kia, cha Dương vẫn luôn hâm mộ anh cả mình vì có thể kiếm được một người con rể tốt như vậy.

Lưu Ứng Bình đẩy kính mắt một cái, rồi mỉm cười khiêm tốn nói: “Bình thường thôi ạ!”

Anh ta lại liếc mắt nhìn về phía người thanh niên đẹp trai kia một chút, trong lòng thì đã có vài phần khinh thường.

Người này chỉ đầu thai vào một gia đình tốt, lại có một túi da đẹp đẽ mà thôi, chứ làm gì có bản lãnh gì! Chỉ sợ còn không thể tự sinh hoạt bình thường chứ đừng nói là nấu cơm! Đây chẳng phải là nói đùa sao!

Dương Mạn Ny nhìn thấy dáng vẻ khoe mẽ của Dương Ly thì lườm nguýt một cái.

Cô nhìn về phía Diệp Mặc rồi cười nói: “Đúng là anh rể nấu ăn không tệ, thế nhưng mà nha, còn lâu mới có thể so với Diệp Mặc!”

“Chỉ bằng anh ta?” Dương Ly nghe xong thì hơi giật mình, sau đó bật cười.

Dương Mạn Ny này nói khoác mà không biết ngượng!

Lưu Ứng Bình cũng hơi giật mình, anh ta cau mày lại, sắc mặt đã có chút không vui, trong lòng anh ta rất không phục, hừ một tiếng nói: “Anh ta biết làm những món gì?” Lưu Ứng Bình nói xong còn liếc mắt nhìn qua bên kia rồi bật cười.

Diệp Mặc nhìn Lưu Ứng Bình một cái, mỉm cười: “Món gì cũng biết!”

Lưu Ứng Bình nghe xong thì sắc mặt hơi cứng lại vì ngạc nhiên.

Dương Mạn Ny khoác lác thì cũng thôi đi, dù sao Dương Mạn Ny cũng không hợp với Dương Ly, nhưng mà tại sao người này cũng dám khoác lác vậy! Da mặt dày thật đấy!

Dương Ly kia chỉ giật mình trong chốc lái, rồi lại nở nụ cười.

Người chém gió kinh thế!

Lần trước, anh ta cũng khoe khoang như vậy, nhưng may mà anh ta mèo mù vớ được chuột chết, thuần túy là may mắn mà thôi, bằng không thì, lẽ nào y thuật của anh ta còn lợi hại hơn bác sĩ Hà và viện phó Hứa sao?

Đây chẳng phải là chuyện hoang đường sao!

Lần đó, cũng chỉ là may mắn thôi, cũng chẳng có gì ghê gớm cả.

Hiện giờ, lại còn chém gió rằng tài nghệ nấu nướng của mình rất cao siêu nữa!

Dương Ly bĩu môi một cái, trong mắt cô ta đã lộ ra vài phần khinh thường.

Tuy rằng người này có tiền, nhưng tính cách thì chẳng ra sao cả.

Cha Dương và mẹ Dương ở một bên đều hiện lên vẻ cổ quái, hai người họ cũng không ngờ con gái của mình và Dương Ly lại bắt đầu tranh cãi, khiến cho bầu không khí trong phòng hơi cứng lại.

Cha Dương suy nghĩ một lát, ông đang định mở miệng để hòa giải.

Đúng lúc này, Dương Mạn Ny và Tô Ngọc Tình rỉ tai nhau vài câu, thương lượng một chút rồi mở miệng nói: “Hay là . . . nhà mấy người cũng qua đó đi!”

Cha Dương vừa mới há miệng, thì gương mặt đã cứng lại.

Gia đình Dương Ly ở phía đối diện, và cả đám người Dương Hoa Quân đều hơi sững sờ.

“Được!” Dương Ly đồng ý ngay lập tức.

Cô ta cũng đang muốn như vậy đây!

“Cũng tốt!” Lưu Ứng Bình đẩy kính mắt rồi mỉm cười, anh ta nhìn vợ mình rồi lại nhìn cô em họ kia một chút, sau đó lại quay sang nhìn về phía người thanh niên đẹp trai kia, trong mắt anh ta đã lộ ra vài phần khiêu khích.

“Chuyện này. . . được rồi!”

Cha Dương nhìn quanh một chút, ông thấy hơi khó xử, nhưng cuối cũng thì vẫn gật đầu.

Mặc dù hai nhà có hiềm khích, nhưng dù sao cũng là họ hàng thân thích, cho nên qua nhà ăn bữa cơm cũng không có gì cả, ông ta chỉ lo lắng cho cậu thanh niên kia mà thôi!

Cha Dương nghĩ đến đây thì quay đầu nhìn về phía người thanh niên kia một chút, trong mắt ông ta hiện lên vẻ lo lắng.

Bình Luận (0)
Comment