Vừa Bị Từ Hôn! Siêu Cấp Thiên Hậu Mang Em Bé Đến Ngăn Cửa (Bản Dịch)

Chương 684 - Chương 684: Lưu Ứng Bình: Có Vẻ Anh Ta Không Thóng Minh Lắm!

Chương 684: Lưu Ứng Bình: Có vẻ anh ta không thóng minh lắm! Chương 684: Lưu Ứng Bình: Có vẻ anh ta không thóng minh lắm!

Cha Dương kéo con gái mình qua một bên, nhỏ giọng răn dạy: “Con đang làm loạn gì thế! Con muốn Tiểu Mặc mất mặt à!”

Dương Mạn Ny mỉm cười: “Cha, cha không cần lo lắng đâu!”

“Con thật là!” Cha Dương quở trách một tiếng, rồi không để ý đến Dương Mạn Ny nữa, mà đi về phía Diệp Mặc, cười nói: “Tiểu Mặc, món sở trường của cháu là gì? Cháu nói cho chú biết, lát nữa chú chuẩn bị nguyên liệu cho.” Ông còn nhỏ giọng hỏi.

Cha Dương cảm thấy, chắc Tiểu Mặc cũng biết làm vài món, bằng không thì con gái mình cũng sẽ không nói như vậy.

Nhưng, tuyệt đối không thể bằng ông và Ứng Bình được!

Đợi lát nữa, ông sẽ làm trợ thủ cho Tiểu Mặc, rồi chỉ dạy một chút, nên chắc món ăn cũng sẽ không quá kém, Tiểu Mặc cũng không mất mặt!

Diệp Mặc mỉm cười nói: “Món nào cháu cũng làm được, chú cứ mua là được ạ!”

Cha Dương nghe xong thì sửng sốt.

Sau đó, ông lại cau mày.

Người trẻ tuổi này mạnh miệng quá rồi đấy?

Với tài nghệ nấu nướng của ông và Lưu Ứng Bình thì cũng không dám mạnh miệng như vậy!

Coi như một đầu bếp của nhà hàng, khách sạn cao cấp thì cũng sẽ có những món sở trường và sở đoản!

Nhưng ông cũng không tiện nói gì, dù sao người ta cũng là bạn của con gái mình, lại là người có thân phận và địa vị, cũng đã giúp đỡ gia đình mình rất nhiều, bữa cơm này cũng là để cảm tạ cậu ta mà.

“Vậy. . . để chú mua nhiều nhiều một chút vậy!”

Cha Dương suy nghĩ một lát, thì ông định mua vài nguyên liệu dễ dàng nấu nướng, ví dụ như hải sản chẳng hạn, tùy tiện làm một chút cũng có thể ngon rồi.

Dương Ly ở một bên nhìn thấy thế thì lại cười đắc ý.

Cô ta vẫn luôn cảm thấy khó chịu về chuyện lần trước, cô ta còn đang lo không có cơ hội để đòi lại danh dự! Không ngờ Dương Mạn Ny lại tự đem cơ hội dâng đến cửa!

Còn cả ngôi sao họ Tô này nữa!

Ánh mắt của Dương Ly liếc qua bên kia.

Dương Ly cũng rất ghen tỵ với ngôi sao họ Tô này, người này không chỉ xinh đẹp, mà còn rất có danh tiếng, hơn nữa, lại còn tìm được một người đàn ông nhiều tiền, đẹp trai và trẻ tuổi như vậy nữa, cho nên chẳng có người phụ nữ nào không ghen tỵ cả!

Huống chi, ngôi sao họ Tô này là cùng một giuộc với cô em họ của mình, nên tự nhiên cô ta lại càng ghét hơn.

Dương Ly lại nghĩ đến chồng của mình, tuy rằng chồng mình không đẹp trai và nhiều tiền như họ Diệp này, nhưng anh ấy biết chăm sóc gia đình, đàng hoàng tử tế, bằng cấp cao, lại còn biết nấu ăn, nhiều ưu điểm như vậy cơ mà, cho nên cô ta lại đắc ý hơn vài phần.

Chồng của mình cũng không kém hơn bạn trai họ Tô này bao nhiêu!

Dương Ly nghĩ, trên phương diện chọn đàn ông thì mình vẫn rất có ánh mắt, không giống như Dương Mạn Ny mắt mù, nên mới vớ phải một tên cặn bã!

Cha Dương nhìn về phía hai vợ chồng Dương Hoa Quân, cười nói: “Anh, chị dâu, hai người cũng qua nhà em ăn cơm luôn đi!”

“A! Cũng được!” Dương Hoa Quân nghĩ, hôm nay cũng không phải ngày bọn họ trông ông cụ, cho nên cũng đồng ý.

“Cha, bọn con về trước đây!”

Một lát sau, cha Dương và mẹ Dương dẫn đầu đi ra ngoài.

Đoàn người xuống bên dưới, cha Dương lên xe rồi nói: “Mọi người về nhà trước đi, tôi đi mua đồ ăn!”

Mẹ Dương thì lên chiếc Minivan.

Nhà bọn họ ở cách đó không xa, đi khoảng tầm 10 phút đồng hồ là đến.

Mọi người chờ một lát, thì nhà Dương Ly cũng đến, sau đó đoàn người mới cùng nhau đi lên nhà.

“Ứng Bình nhà cháu sắp được thăng lên làm Phó giáo sư rồi, lần này chắc chắn đấy, Ứng Bình rất thông minh mà! Bây giờ cháu còn dạy được con cháu làm bài, nhưng sau này, đến cấp hai, cấp ba thì phải nhờ Ứng Bình dạy dỗ rồi!”

“Trong nhà có người bằng cấp cao rất tốt đấy! Chuyện giáo dục trẻ con cũng trở nên đơn giản hơn, tương lai con cháu cũng có thể học đại học tốt, rồi thi tiến sĩ, nghiên cứu sinh gì gì đó.”

Trên đường đi lên, Dương Ly trò chuyện với mẹ Dương vài câu, trong giọng nói của cô ta tràn đầy vẻ khoe khoang.

“Đúng là không tệ!” Mẹ Dương mỉm cười, ba cũng cảm thấy rất hâm mộ.

Ly Ly cũng là một giáo viên âm nhạc ở trường cấp hai, còn chồng thì lại là giảng viên của một trường đại học, là phần tử trí thức cao cấp, gia đình như vậy thì đúng là không tệ chút nào.

Trước kia, bà cũng từng mong Mạn Ny có thể làm một giáo viện, nhưng không ngờ con gái mình lại đi làm người đại diện.

Dương Ly quay người, giả bộ như lơ đãng hỏi: “Anh có bằng cấp gì?”

Diệp Mặc mỉm cười: “Cao đẳng!”

“A!” Dương Ly gật đầu, cô ta cũng không thấy bất ngờ chút nào.

Chỉ cần nhìn tuổi tác của người này cũng biết anh ta không có bằng cấp cao.

Lưu Ứng Bình ở một bên cũng cười nói: “Anh học trường nào thế?”

“Trường bình thường thôi!” Diệp Mặc cũng không nói cụ thể.

Lưu Ứng Bình ừ một tiếng rồi mỉm cười, nhưng trong mắt anh ta đã lóe lên một vệt khinh miệt.

Cũng đúng!

Con của người nhà giàu, chưa chắc đã có IQ cao!

Lưu Ứng Bình nghĩ như vậy thì trong lòng lại sinh ra mấy phần cảm giác ưu việt.

Người này, cũng chỉ có tiền mà thôi!

(Mình cũng biết chỉ có tiền mà thôi, hu hu)

Bình Luận (0)
Comment